Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 56



CHƯƠNG 56

Hắn mở miệng, Kỳ Phong liền xác định mình tuyệt đối không hoa mắt, người trước mắt này là thê tử mình một năm không gặp.

Thanh âm*** đãng như vậy trên thế giới này không có người thứ hai!

Y chậm rãi tới gần, ánh mắt sắc bén gắt gao khóa lại Lạc Khâu Bạch, nhiệt độ này như là hận không thể đốt cháy hắn.

“Chào gì mà chào, cả anh cũng không nhớ rõ, ân?”

Thanh âm của y lạnh như băng, mới vừa nói liền đem toàn bộ nhà vệ sinh đông lạnh thành khối băng.

Lạc Khâu Bạch còn khiếp sợ, đến hiện tại cũng không rõ hai người như thế nào sẽ dưới tình huống như vậy gặp nhau, nhất định là có vấn đề.

“Không phải, em chỉ là nhất thời không kịp phản ứng…” Lạc Khâu Bạch nuốt một ngụm nước bọt, đem nam nhân từ đầu tới đuôi quét một lần, dở khóc dở cười tươi cười, “Cái kia… Kỳ Phong, anh rốt cuộc vì cái gì sẽ xuất hiện ở trong này?”

“Em đây là khẩu khí gì, em thực không muốn gặp lại anh? Nói cho em biết, anh cũng lười thấyem, hôm nay chỉ ngoài ý muốn, đừng tự mình đa tình cho rằng anh cố ý bay đến nước Mỹ thăm em.”

Kỳ Phong không đợi Lạc Khâu Bạch kịp phản ứng liền lớn tiếng mở miệng, giống như nói chậm một chút liền sẽ bị người khác vạch trần, mặt băng lãnh, hai tay còn đặt trong túi quần, vẻ mặt khinh thường nhưng lỗ tai vẫn cứ nóng bừng.

Tôi cũng chưa nói anh cố ý bay tới nước Mỹ tìm tôi, anh vội vã như vậy thừa nhận làm gì…

Lạc Khâu Bạch không kìm lòng nổi gợi lên khóe miệng, ánh mắt đều cong lên.

Hắn đã lâu lắm chưa cùng Kỳ Phong đấu võ mồm, nam nhân khẩu thị tâm phi này chỉ tồn tại trong trí nhớ hắn, hiện giờ ký ức rốt cục sống lại, Kỳ Phong đứng ở trước mặt hắn, tính cách cổ quái lại biệt nữu một chút cũng không thay đổi, trên đời này phỏng chừng rốt cuộc không có một người nào có thể thối như vậy, còn làm hắn thích như thế.

Hắn cười thấp khụ một tiếng, đem Đoàn Đoàn hướng lên trên đà đà, gật đầu “A” một tiếng, “Kia… Bay mười mấy giờ, vất vả anh.”

Kỳ Phong sắc mặt cổ quái, cau mày nhìn Lạc Khâu Bạch thật lâu mới không tình nguyện từ trong xoang mũi phát ra đơn âm.

Y kỳ thật rất muốn nói, tựa như người khác vậy, hỏi một chút Lạc Khâu Bạch một năm này làm gì, như thế nào sẽ đột nhiên học âm nhạc, sinh hoạt được không, có hay không… Nghĩ tới y.

Bất quá những lời này, nhớ tới liền ghê tởm chết, y khôngthể ở trước mặt thê tử nói những lời buồn nôn như vậy.

Lạc Khâu Bạch nhìn y đổi tới đổi lui sắc mặt, cũng có rất nhiều lời muốn nói, hắn cũng không tin Kỳ Phong một năm này không liên hệ với hắn, lại trùng hợp đột nhiên xuất hiện ở trong phòng vệ sinh trong học viện âm nhạc như vậy, nhưng lâu như vậy không gặp, mới vừa vừa thấy mặt liền hỏi “Anh vừa rồi ở trong nhà vệ sinh làm gì?” Thật sự mất mặt.

Hai tầm mắt của hai người trên không trung đánh vào đồng thời, lại vội vàng dịch khai, trong lòng tưởng niệm người này, trong lúc nhất thời không biết làm sao.

“Ngô a…”

Đúng lúc này, bị ba ba ôm vào trong ngực tiểu tử kia đột nhiên phát ra âm thanh, như thúc giục ba ba rời đi cái chỗ này, mắt to chớp chớp, hoàn toàn không biết hai đại nhân đang làm cái gì.

Lực chú ý của Kỳ Phong lúc này rốt cục đặt trên người tiểu tử kia, y cau mày không vui nhìn hắn một cái, “Em lấy đâu ra tiểu hài tử?”

“Ách…” Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp lỗ tai liền đỏ, vừa rồi mới gặp Kỳ Phong khiếp sợ làm hắn hoàn toàn vứt chuyện trọng yếu này ra sau đầu, hiện tại đột nhiên nhớ tới, mới ý thức tới một vấn đề phi thường nghiêm trọng…

Hắn hoàn toàn chưa chuẩn bị gặp Kỳ Phong, càng chưa nghĩ ra như thế nào đem chuyện kinh thế hãi tục này nói cho đại điểu quái, hiện giờ bị y hỏi, hắn nên nói như thế nào a!?

Chẳng lẽ nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu “Nó là do em sinh ra” sao? Kính nhờ… Đây trong toilet công cộng a, hắn sao nói được!

Sắc mặt của Lạc Khâu Bạch từng đợt đỏ lên, sờ sờ chóp mũi, quyết định lái sang chuyện khác.

“Cái này… Kỳ thật đi, tương đối phức tạp, em cảm thấy trước hết để anh làm tốt tư tưởng chuẩn bị, anh xem chúng ta lâu như vậy không gặp, cũng không vội tán gẫu đề tài này đúng không, ha, ha, ha…”

Hắn cười gượng vài tiếng, “Một năm này anh sống thế nào? Tại sao lại đẹp trai như vậy?”

Hắn cực lực mở lời, Kỳ Phong lại hạ quyết tâm nhất định phải hỏi rõ ràng.

Y tới gần, lúc này cũng cố không nhắc tới mình vừa rồi ở trong nhà vệ sinh làm chuyện mất mặt, đem Lạc Khâu Bạch ngăn ở phía sau cửa, nhìn Lạc Khâu Bạch, tiếp gắt gao cau mày theo dõi “Thịt cầu”chướng mắt trong ngực hắn.

Hai người mắt to trừng đôi mắt nhỏ, khoảng cách rất gần.

Đoàn Đoàn bình thường thường xuyên cùng Lạc Khâu Bạch đi ra ngoài chơi, đã quen bị các loại người vây xem, cho nên lúc này thấy “Quái thúc thúc” cũng không sợ hãi, cười khúc khích, tiếp đem đầu chôn vào trong cổ Lạc Khâu Bạch, không chút khách khí đánhrắm.

Kỳ thật tiểu tử kia chỉ ăn nhiều mà thôi, thanh âm thí thí cũng nhỏ, tã giấy trên mông đều không bị kinh động, nhưng thanh âm thật nhỏ trong nhà vệ sinh yên tĩnh lại bị phóng đại gấp vài lần, huống chi khoảng cách của ba người gần như vậy, mông nósát mũi Kỳ Phong…

Một khắc kia, Lạc Khâu Bạch phát thệ mặt của Kỳ Phong đều tái.

Hắn nhéo đùi, dùng sức nhịn cười, nhưng bả vai còn không ngừng run rẩy, bởi vì cảnh tượng trước mắt thật sự rất khôi hài, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Kỳ Phong kinh ngạc như vậy, lại nhìn Đoàn Đoàn trong ngực vẻ mặt đơn thuần vô tội, cái gọi là gặp lại quả thực không lãng mạn.

“Cái kia… Nó vẫn là tiểu hài tử, anh đừng so đo với nó.”

Lạc Khâu Bạch xin lỗi, ý đồ cứu vớt lần đầu gặp mặt khó coi của”Hai cha con”, nhưng sắc mặt của Kỳ Phong đã hoàn toàn không thể dùng từ khó coi để hình dung.

Thê tử của y lại giúp ngoại nhân nói chuyện, bọn họ đã lâu như vậy không gặp, không nói chuyện với y thì thôi, không hỏi y một năm này như thế nào thì thôi, nhưng tiểu sửu bát quái rốt cuộc là từ đâu tới đây? Thê tử của y đến tột cùng có biết hay không, bọn họ gặp nhau lại hoàn toàn bị “Bên thứ ba”này làm hỏng!

Kỳ Phong tức giận cũng không thể đem một nãi oa oa ra trút giận, y than mặt đứng thẳng thân mình, lúc này tiểu tử kia tựa hồ ý thức được quái thúc thúc đã rời đi, lặng lẽ bắt đầu ngốc hồ hồ cười.

Thật sự là vừa xấu lại xuẩn…

Kỳ Phong lại nhìn thoáng qua, càng thêm tin tưởng vững chắc ý tưởng của chính mình.

“Chúng ta còn chưa có ly hôn đâu, em lại gạt anh ở bên ngoài xằng bậy ?” Kỳ Phong nóng giận.

“Không phải thu dưỡng…”

Kỳ Phong không đợi Lạc Khâu Bạch nói xong, liền không kiên nhẫn ngắt lời, “Không phải thu dưỡng thì là cái gì?”

Lạc Khâu Bạch bị nghẹn một chút, ngẩng đầu nhìn trời nói sang chuyện khác, “Anh xem hôm nay ánh mặt trời không tồi a… Ha, ha, ha…”

Trong lúc nhất thời hai người lâm vào im lặng, vừa lúc đó, điện thoại của Lạc Khâu Bạch đột nhiên vang lên.

Thanh âm của Stephen truyền đến, “Lạc Khâu Bạch, con sao còn chưa tới? Chẳng lẽ là về nhà với nhi tử ? Chuyện thi đấu, con rốt cuộc có tham gia không?”

Lạc Khâu Bạch đột nhiên phục hồi lại tinh thần, lúc này da đầu đều đã tê rần, bởi vì Kỳ Phong đột nhiên xuất hiện, hắn hoàn toàn loạn tay chân, lại quyên chuyện quan trọng là ghi danh cuộc thi!

“Xin lỗi giáo sư, con có chút việc, hiện tại lập tức đến ngay!”

Stephen ở bên kia cười ừ một tiếng, “Cũng không cần sốt ruột, mang theo nhi tử khẳng định sẽ chậm một chút, nhưng tuân thủ thời gian là được.”

Ống nghe trong phòng vệ sinh nghe được nhất thanh nhị sở, làm Kỳ Phong lập tức nhíu mày, không chỉ có ông già người Mỹphá hỏng chuyện y cùng thê tử gặp lại, càng bởi vì cái từ”Nhi tử”, trong lúc nhất thời sắc mặt của y đều trầm xuống dưới.

Cúp điện thoại, Lạc Khâu Bạch gãi gãi tóc, ôm nhi tử vội vã nói, “Kỳ Phong, em hiện tại có chuyện trọng yếu phải làm, anh chờ em một chút, năm phút thôi.Một năm này em có rất nhiều chuyện muốn nói với anh, nhưng chúng ta đừng ở trong nhà vệ sinh nói được không?

Kỳ Phong phi thường không vui, vốn muốn nói người em muốn gặp là anh, còn muốn chạy đi đâu?

Nhưng câu cuối cùng của thê tử lại lấy lòng y, có rất nhiều lời muốn nói với y, không phải là nhớ y sao? Không khác lắm.

Về phần cái gì chó má “Nhi tử”, để ra khỏi buồng vệ sinh, phù dung câu muốn giải thích như thế nào.

Hắn từ trong xoang mũi hừ lạnh một tiếng, không mặn không nhạt liếc Lạc Khâu Bạch, xem như ngầm thừa nhận.

Lạc Khâu Bạch thở phào một hơi, ôm Đoàn Đoàn đi ra nhà vệ sinh, Kỳ Phong ở bên cạnh lãnh mặt đi theo.

Hai người sóng vai mà đi, Lạc Khâu Bạch cho rằng Kỳ Phong muốn chờ hắn cũng không để ý, nhưng Stephen chờ ở cửa phòng làm việc, Kỳ Phong lại còn đi theo, hắn nhanh chóng ngăn lại, dở khóc dở cười, “Anh theo em đi vào sao”, kết quả Kỳ Phong không nghe hắn, lập tức đẩy ra cửa văn phòng.

Lạc Khâu Bạch còn phản ứng không kịp, trong phòng Stephen đã tiến lên đón, nhìn thấy hai người đồng thời xuất hiện, ông kinh ngạc nói, “Kỳ tiên sinh, ngài như thế nào cùng Lạc Khâu Bạch đồng thời trở lại?”

Trong phòng trống rỗng, chỉ có Stephen, lúc này Lạc Khâu Bạch cho dù là có ngốc cũng đoán được, đại điểu quái chính là người phụ trách công ty giải trí Lưu Bạch!

Nguyên lai Kỳ Phong chính “Vương lão ngũ kim cương”? Này… Không thể nào đâu, y khi nào thì đặt chân vào giới giải trí?

Không chú ý tới Lạc Khâu Bạch, Stephen thấy được tiểu tử trong ***g ngực của hắn, lúc này kinh hỉ chào đón, “Khâu Bạch, đây là con của con sao, là tiểu tử trong nhạc đệm kia? A thượng đế, bé thật sự rất đáng yêu!”

Nghe thấy “Nhi tử”, biểu tình của Kỳ Phong rất tồi tệ, khi ba người đều vào văn phòng, Lạc Khâu Bạch vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, nhìn Kỳ Phong có một loại cảm giác không chân thật.

Lúc này Stephen cười mở miệng, “Tuy rằng Kỳ tiên sinh ngài cùng Lạc Khâu Bạch đã chạm mặt nhau, bất quá tôi vẫn giới thiệu một chút. Vị này chính là Lạc Khâu Bạch, cũng chính là tác giả ca khúc demo ngài tìm. Khâu Bạch, vị này chính là người tổ chức cuộc thi lần này, chủ tịch công ty giải trí Lưu Bạch, Kỳ Phong tiên sinh.”

Lạc Khâu Bạch lúc này rốt cục phục hồi lại tinh thần, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm nam nhân.

Người phụ trách hắn muốn gặplại là Kỳ Phong, ngàn dặm xa xôi bay tới nước Mỹ, đại điểu quái làm hắn nhớ thương hơn một năm?

Nước Mỹ nhiều học viện như vậyy không chọn, cố tình chọn ở California, trường mình học, còn có tên công ty giải trí Lưu Bạch…

Trong nháy mắt, Lạc Khâu Bạch tim đập nhanh, ngực không ngừng bành trướng bọt biển, vốn tưởng rằng hết thảy đều phải bắt đầu lại từ đầu, kết quả lại phát hiện trên đời này sớm đã có người bởi vì hắn tính toán hết thảy, thật sự là… Vô pháp ngôn thuyết.

Kỳ Phong than mặt, không một chút biểu tình, tâm tình bởi vì Stephen nói mà phiền toái, nghĩ thầm tôi còn không hồ đồ tới nỗi ngay cả thê tử của mình còn khôngnhận ra, ông tới thay hắn giới thiệu, ông là ai, có người chồng như tôi ở đây ông có quyền lên tiếng sao?

Nhìn y, Stephen có chút xấu hổ, đành phải giựt giây Lạc Khâu Bạch, “Đến đây, chào Kỳ tiên sinh đi, cậu ấy đợi con đã lâu rồi.”

Lạc Khâu Bạch có chút xấu hổ, nghĩ thầm nếu hắn trực tiếp nói cho Stephen quan hệ của mình và Kỳ Phong, có thể dọa đến con người hiền lành nhiệt tình này không?

Ngại với lão sư, hắn ngại ngùng không mở miệng, chỉ có thể giả vờ cùng Kỳ Phong phất phất tay, ánh mắt trộm hướng y một chút, làm bộ làm tịch nhịn cười nói, “Kỳ tiên sinh xin chào ngài, đa tạ ngài bớt thời giờ tới nơi này, ngài thật sự cho tôi thực ‘Kinh hỉ’.”

Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm.

Trước mặt người ở bên ngoài liền làm bộ như không biết y, vừa rồi trong phòng rửa tay lại cùng y do dự, quả nhiên qua lâu như vậy, phù dung câu này một bộ thủ đoạn lạt mềm buộc chặt câu dẫn y cũng không thể khinh thường.

Y không phản ứng thê tử ý tại ngôn ngoại, liếc tiểu oa oa trong ngực Lạc Khâu Bạch, tiểu thịt cầu dính người làm nũng.

Càng nhìn càng không thoải mái, câu “Nhi tử” của Stephen càng làm ynghẹn họng, y đem văn kiện kẹp ném lên trên bàn, phát ra “Ba” một thanh âm vang lên.

Thê tử của y không phải cố ý làm bộ như không biết y sao? Làm chồng, càng không thể bởi vì sủng ái thê tử mà thỏa mãn hắn.

Không phải mới vừa nói trong phòng vệ sinh không thể cùng y mở miệng nhớ nhung sao, vậy ở trong này hảo hảo nói rõ ràng.

“Lạc tiên sinh, anh nghe xong demo, rất ngạc nhiên em vì ai mà viết?”

Kỳ Phong dùng tiếng Anh không chút khách khí mở miệng, khóe miệng gợi lên độ cung, Lạc Khâu Bạch trộm trừng y, đại điểu quái anh đây là quan báo tư thù!

Stephen không phát hiện hai người sóng ngầm mãnh liệt, cười phụ họa, “Đúng vậy Khâu Bạch, thầy cũng rất muốn hỏi, bài hát này con viết cho ai? Tuy rằng tiếng Trung thầy nghe không hiểu, nhưng có thể cảm giác con viết bài hát này nhất định có bỏ vào tình cảm của mình.”

Lạc Khâu Bạch bị hỏi, không trả lời cũng phải trả lời, hắn biết Kỳ Phong, cố ý chọc giận hắn, cười nói, “Không vì ai, chính là vì con của conmà viết.”

Kỳ Phong mặt trầm xuống dưới, Stephen ha hả mỉm cười, cầm ngón tay trạc trạc khuôn mặt tiểu tử kia, “Là như thế này a, cũng khó trách, có nhi tử đáng yêu như vậy khẳng định vì bé mà muốn lưu lại thứ gì? Bất quá Khâu Bạch, bảo bối này là con thu dưỡng sao? Thầy thấy bộ dạng cũng giống con.”

Ánh mắt của Kỳ Phong giống như dao đảo qua, Lạc Khâu Bạch bồn chồn, hắn nghĩ may mắn hắn cùng Kỳ Phong đều là nam, Stephen sẽ không biết, nếu không thì ba người bọn họ khẳng định sẽ bị hoài nghi.

Hắn xấu hổ sờ sờ cái mũi, nhìn Kỳ Phong đen mặt, đột nhiên rất muốn đùa y, dù sao trước mặt Stephen hắn cũng không thể nói thật.

“Nó bộ dạng tương đối giống mẹ nó, mẹ nó là một đại mỹ nhân.”

Lạc Khâu Bạch không minh xác nói hài tử không phải của hắn, trước mặt người ở bên ngoài nếu nói không tốt, sẽ bị hoài nghi hắn căn bản không có bạn gái, lại có hài tử, hơn nữa hắn cũng không có nói sai a, Đoàn Đoàn đích xác rất giống”Mẹ”đại mỹ nhân.

Hắn âm thầm cười trộm một tiếng, không nghĩ tới Kỳ Phong biến đổi.

“Tư nha!” Một tiếng vang thật lớn, cái bàn bị đẩy.

Kỳ Phong phút chốc đứng lên, nổi bão, ánh mắt thâm thúy gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Khâu Bạch, ánh mắt sắc bén giống như muốn đem hắn xé thành mảnh nhỏ, thậm chí tay y đều gắt gao nắm chặt, cả người như từ trong hầm băng đi ra, tóc cũng mang hàn khí.

Trách không được phù dung câu chết tiệt kêuy chuẩn bị tâm lý thật tốt, ở trong nhà vệ sinh cũng do do dự dự không chịu ăn ngay nói thật, hiện tại cả”Mẹ”cũng có, thật xem người chồng như y không tồn tại sao! ?

Vẻ mặt của y làm Stephen bị dọa, vội vàng hỏi, “Kỳ tiên sinh, ngài đây là… Làm sao vậy? Có cái gì không đúng sao?”

Kỳ Phong căn bản không phản ứng, tiến lên, một phen kéo cánh tay Lạc Khâu Bạch đi ra ngoài, một câu dư thừa đều không có.

Lạc Khâu Bạch nhìn biểu tình là biết y hiểu sai, có chút nhức đầu, không biết vì cái gì lại có điểm ngầm vui vẻ, loại cảm giác này giống như là bạn nuôi một con mèo lớn cực kỳ biệt nữu ngạo kiều, bạn biết rõ chọc giận nó nó sẽ tạc mao cho bạn xem, nhưng bạn vẫn sẽ bởi vì nó tạc mao đáng yêu, nhịn không được một lần lại một lần đùa giỡn nó.

Đoàn Đoàn trước ngực Lạc Khâu Bạch không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên cảm giác ba ba đi thật nhanh, vốn là cũng bởi vì thị lực còn chưa rõ, nhìn trước mắt xoát xoát lủi đi qua đủ mọi màu sắc hình dáng, kinh ngạc “Oa” một tiếng, vui vẻ cười khanh khách.

Stephen đáng thương hoàn toàn không kịp phản ứng là xảy ra chuyện gì, không kịp hỏi rõ ràng, Lạc Khâu Bạch cũng đã tiêu thất.

Kỳ Phong lôi kéo Lạc Khâu Bạch đi nhanh ra ngoài, lửa giận từ đồng tử mặc sắc quay cuồng, trên mặt như kết liễu một tầng sương lạnh, chỉ cần nhìn sẽ bị đông lạnh.

Lạc Khâu Bạch bị y kéo đi, vừa muốn che chở Đoàn Đoàn, cười ở phía sau, “Uy uy, anh chậm một chút đi, tiểu tử kia sẽ sinh khí.”

“Câm miệng của em lại!” Kỳ Phong mãnh liệt quay đầu, ánh mắt lạnh thấu xương.

Lạc Khâu Bạch nghĩnếu mình nuôi một con chó lông xù, lúc này nếu nổ tung, người sau hoàn toàn bị dọa chết khiếp.

Nghĩ đến cảnh tượng kia, hắn không chỉ không sợ hãi ngược lại càng thêm cười ngửa tới ngửa lui, Đoàn Đoàn ngồi ở trước người vẫn luôn vội vàng ngắm phong cảnh vẻ mặt kinh ngạc đến ngây người, nghe được ba ba cười, tiếp cũng ngốc hồ hồ cười theo.

“Thằng nhóc nhỏ, con cười cái gì?”

“Y nha ~” Đoàn Đoàn hoàn toàn ngốc nghếch, trên mặt tròn vo còn dính nước miếng, dù sao ba ba cười bé cũng cười, bé thích nhất thanh âmcủa ba ba.

“Tiểu ngốc mạo.” Lạc Khâu Bạch một bên bị kéo đi về phía trước, một bên cúi đầu hôn mặt nhi tử.

Một màn này làm Kỳ Phong giận không kềm được, y mãnh liệt dừng bước lại, phía sau Lạc Khâu Bạch thiếu chút nữa đánh vào trên người.

“Em chớ ở trước mặt anh cùng người khác tình chàng ý thiếp! Anh cho em biết Lạc Khâu Bạch, em hôm nay phải nói rõ ràng, cái thằng nhóc quái dị này rốt cuộc là từ đâu tới đây!? Một năm trước anh thả em đi, cũng không phải cho em ra ngoài làm loạn! Em rốt cuộc có biết làm thê tử phải chung thủy hay không, em quả thực… Không biết mất thể diện!”

Y nghiến răng nói những lời này, bảo trì phong độ, nói không lựa từ.

Y như một con dã thú nóng nảy, bình thường lạnh lẽo đức hạnh, một khi nổi giận lên, quả thực giống hoả tinh địa cầu.

Lạc Khâu Bạch chịu không nổi y, cười thắt lưng đều đau, “Anh nói chuyện kỳ quá, Đoàn Đoàn bộ dạng đáng yêu a, cái gì quái dị? Anh một người thành niên cùng tiểu bằng hữu so đo cái gì?”

“Nó không quái dị? Em nghi ngờ thẩm mỹ anh sao?” Kỳ Phong gắt gao cau mày, nhướng mày không lưu tình chút nào châm chọc, “Nhìn mặt nó sẽ đoán được mẹ nó bộ dạng càng xấu, oai cái mũi liếc mắt, khẳng định xấu không cách nào ra cửa đi? Nhìn thẩm mỹ của em, thật sự là tục tĩu!”

Lạc Khâu Bạch căn bản cố không lăn ra cười trên đường cái, cười ha ha, chảy cả nước mắt.

Đại điểu quái anh thật sự là rất có tinh thần phê phán bản thân, oai cái mũi liếc mắt, xấu đến không cách nào ra cửa cái gì, vậy cũng nói được!

Hắn cưỡng chế ngưng cười, gật gật đầu, “… Kỳ thật em cảm thấy nhìn rất được, thật sự.”

Vừa nghe thê tử của mình trước mặt y khen người khác, còn chưa xác định thịt cầu này rốt cuộc là từ đâu tới, cũng làm Kỳ Phong đen mặt.

“Dù đượcem cũng đã có chủ, hết hy vọng đi!”Y nóng nảy quay đầu lại, muốn cầm tay trái đeo nhẫn của Lạc Khâu Bạch, làm hắn hiểu được cho dù bộ dạng xinh đẹp thanh âm dễ nghe, lại sẽ làm nũng lại sẽ câu dẫn người, cũng là nam nhân đã kết hôn!

Kết quả kéo tay Lạc Khâu Bạch, mặt trên rỗng tuếch, nguyên bản ngón áp út cũng không có đeo nhẫn.

Biểu tình của Kỳ Phong giờ khắc này lãnh đến cực hạn, y hít một hơi, kéo Lạc Khâu Bạch vào trong ***g ngực y, xoay người đi vào bụi cỏ, một câu vô nghĩa cũng không có, trực tiếp động thủ cởi nút áo hắn.

“Uy uy anh làm gì?” Lạc Khâu Bạch bị hoảng sợ, nhanh chóng đè lại tay y, “Đây là trên đường cái, nhi tử của em còn ở đây, anh đừng hồ nháo!”

Hắn vừa thốt ra, phàm là có chút lý trí cũng sẽ cân nhắc một chút thâm ý”Nhi tử của em”, đáng tiếc Kỳ Phong đã mất đi lãnh tĩnh bình thường, bất vi sở động tiếp tục cởi nút áo, “Nhẫn đâu, em để ở chỗ nào!”

Nhẫn kỳ thật đeo trên cổ Lạc Khâu Bạch, bởi vì là số lượng kiểu dáng, tại học viện phú hào tụ tập, người có chút nhãn lực đều có khả năng nhận ra, hắn không muốn mình cùng Đoàn Đoàn gặp phiền toái, cho nên vẫn luôn giấu ở trong quần áo.

Nhưng hiện tại đại điểu quái làm hắn sợ, hai nam nhân ở đầu đường cởi quần áo cái gì, cũng không sợ bị cảnh sát bắt lại.

Hắn vươn tay ngăn trở, Kỳ Phong không thuận theo, hai người đem rừng cây làm hỗn loạn, Đoàn Đoàn ngồi ở địu bị ba ba bảo vệ, nhìn Kỳ Phong duỗi cánh tay, “Ngao nha” cắn một hơi.

Miệng của bé còn quá nhỏ, răng nanh cũng chưa có, toàn thân mềm mềm, cắn một hơi chỉ gãi ngứa.

Kỳ Phong cũng cảm giác có gì ướt sũng mềm mại, đầu lưỡi mềm mềm liếm liếm da tay của y, quả thực xác định không không ăn được y, đáng tiếc liếm liếm phát hiện không phải sữa bột, cũng không có mềm như ba ba, cứng rắn, còn có chút mặn… Hảo khó ăn a!

Tiểu tử kia thè lưỡi, lộ ra một bộ khổ qua.

Bé hành động, Kỳ Phong sửng sốt một chút, tiếp lỗ tai mạc danh kỳ diệu liền đỏ, bởi vì bị nhục đoàn dán lên, thật sự là mềm mại, nhỏ nhỏ, béo đô đô …

Y tuyệt không muốn thừa nhận, tiểu sửu bát quái có một chút đáng yêu.

Y dừng tay, Lạc Khâu Bạch cũng thả lỏng một hơi, cúi đầu nhìn thấy cổ áo khoác của mình đã bị kéo ra, áo sơmi hở ra lộ thịt, lúc này có chút hỏa đại.

Vì cái gì một khi cùng đại điểu quái dính dáng sự tình đều như vậy, phỏng chừng không có một đôi tình lữ cách xa nhau một năm gặp lại, lại thế này.

Hít một hơi, hắn ngẩng đầu trừng mắt nhìn Kỳ Phong, tức giận kéo cổ áo y đi ra ngoài, “Về nhà! Anh đi theo em, có lời gì về nhà rồi nói! Không nghe em sẽ giận, buổi tối về khách sạn, đừng nghĩ ở tại nhà của em!”

Kỳ Phong sắc mặt cứng đờ, mày gắt gao mà nhăn lại, khuôn mặt kia có bao nhiêu thối, lỗ tai vẫn hồng.

Không vì cái gì khác, chỉ là bởi vì câu kia của phù dung câu “Ở tại nhà của em”, hừ, thê tử của y cuối cùng còn có chút lương tâm.

Hai người thêm một người, không khí quỷ dị mà đến nhà trọ của Lạc Khâu Bạch.

Dọc theo đường đi Kỳ Phong vẫn luôn lạnh mặt, một bộ người lạ chớ gần, khuôn mặt anh tuấn cùng dáng người cao ngất, người khác cho rằng y là người mẫucatwalk, rất nhiều người chú ý, nhưng y căn bản không có chú ý tới, đôi mắt gắt gao chăm chú vào Lạc Khâu Bạch, đương nhiên còn không quên cùng tiểu sửu bát quái mắt to trừng đôi mắt nhỏ.

Lạc Khâu Bạch đặc biệt phiền điểm trêu hoa ghẹo nguyệt này của y, dọc theo đường đi hận không thể đem tã giấy của Đoàn Đoàn đập lên trên mặt y, thật vất vả đến cửa nhà, hắn thở phào một hơi, từ trong túilấy ra chìa khóa.

“Em ở loại địa phương này?” Kỳ Phong nhíu mày đánh giá, biểu tình có chút ghét bỏ.

Thê tử của Kỳ Phong y biệt thự tiểu lâu đều không ở, khẳng định sống cũng không dư dả, y thực không cao hứng.

“Đúng vậy, tuy rằng không lớn, nhưng một mình emcũng sống được, hơn nữa nơi này thực thoải mái, lại dễ thấy ánh nắng mặt trời, giao thông cũng…”

Chìa khóa cắm cửa, câu nói kế tiếp hắn còn chưa nói xong, cửa phòng từ bên trong mở ra…

“Khâu Bạch cậu đã trở lại, tôi chờ cậu đã lâu.”

Diệp Thừa xoa ánh mắt, ngáp một cái đi ra.

Trong nháy mắt, sắc mặt của Kỳ Phong nháy mắt âm trầm xuống dưới, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm nam nhân từ trong phòng Lạc Khâu Bạch đi ra.

Lạc Khâu Bạch hít sâu một hơi, không cần quay đầu lại đã có thể cảm giác được sau lưng ánh mắt của Kỳ Phong có bao nhiêu sắc bén.

Giờ khắc này hắn thực sự có cảm giác muốn đâm chết người, thật sự sợ hãi.

Mẹ Diệp Thừa, lão tử cho cậu cái chìa khóa là tín nhiệm cậu, khi tôi không ở đây cậu tới nơi này chăm Đoàn Đoàn một chút, không phải cho cậuđể cậu châm dầu vào lửa đâu!

“…” Trầm mặc, quỷ dị trầm mặc.

Diệp Thừa cảm giác không khí có chút không đúng, mở to mắt vừa thấy, đột nhiên thấy Kỳ Phong mặt cũng hoảng sợ, trực tiếp đến một câu “Ai u tôi đi!”

Này con mẹ nó không phảiKỳ công tử tập đoàn tài chính Côn Luân sao? Y như thế nào sẽ đột nhiên xuất hiện ở trong này!

Diệp Thừa phi thường kinh ngạc, Lạc Khâu Bạch cùng Kỳ Phong cũng không tốt hơn chỗ nào.

Kỳ Phong nhíu lại lông mày, dùng một loại ánh mắt dã thú bị xâm chiếm lãnh địa nhìn chằm chằm Diệp Thừa. Y biết người nam nhân này, cẩu hoàng đế trong《 Tà dương ca 》, cùng thê tử của y câu kết làm bậy, còn bị một đám nữ nhân ngao ngao kêu “Cùng một chỗ”.

Sao cậu talại xuất hiện trong nhà thê tử, còn một bộ chưa tỉnh ngủ?

Y tiến lên một bước, khóa lại ánh mắt Lạc Khâu Bạch, thần sắc sắc bén nhìn anh ta, mang theo áp bách, “Khâu Bạch, không giới thiệu một chút sao? Em có biết, mấy người râu ria anh luôn luôn không nhớ rõ.”

Những lời này không chỉ lạnh, ý tứ đều có kim châm, ám chỉ Diệp Thừa người này y căn bản không để vào mắt, cho nên căn bản cũng không nhớ được.

Lạc Khâu Bạch đỡ trán, nhìn Kỳ Phong hắn đều không tin y không biết Diệp Thừa là ai, nhưng tình hình này nếu không giải thích khẳng định càng hỗn loạn, đành phải mở miệng nói, “Đây là Diệp Thừa, bạn của em, trước anh hẳn là gặp qua rồi.”

“Bạn bè? Tùy tiện vào nhà em là bạn bè? Khâu Bạch, em không phải ở một mình sao?”

Kỳ Phong kết một tầng băng, y rất ít khi chủ động công kích, bởi vì y rất làm biếng, cũng nhìn không ra, y rất hiếm gây sự.

Lạc Khâu Bạch cùng Kỳ Phong anh tới tôi đi, Diệp Thừa đều xem ở trong mắt, anh ta giống hồ ly, tầm mắt tại hai người đổi tới đổi lui, đột nhiên cảm giác mình phát hiện cái gì đó.

Kỳ công tử này chính là đối tượng trong scandal của Lạc Khâu Bạch, trước còn tới đoàn phim thăm hỏi, khi đó Lạc Khâu Bạch nhìn thấy y cùng Lý Thiên Kỳ nói chuyện, thần sắc cả người đều lạ thường, một màn kia anh ta nhớ rõ. Sau đó, sau khi scandal làm sáng tỏ, y cũng không xuất hiện, thậm chí lúcscandal “Tiểu tam” tuôn ra, ánh mắt mọi người đều rơi xuống Mạnh Lương Thần, ngược lại không ai nhắc tới Kỳ công tử bối cảnh thâm hậu, nhưng hiện giờ nghĩ đến…

Ánh mắt của anh ta dừng ở Đoàn Đoàn đang ngậm ngón tay trong ngực Lạc Khâu Bạch, như là phát hiện cái gì, mãnh liệt ngẩng đầu lại nhìn Kỳ Phong.

Ngoan ngoãn… Trước kia tại sao không phát hiện, tiểu gia hỏa này bộ dạng cùng Kỳ công tử quả thực là cùng khuôn mẫu a!

Sự tình không phải là anh ta nghĩ chứ… ?

Bởi vì chỉ có Diệp Thừa biết bí mật thân thể Lạc Khâu Bạch hiện giờ, hiểu thấu một tầng quan hệ này, anh ta bừng tỉnh đại ngộ.

Đây là người được Mạnh Lương Thần đỡ đạn, còn bức Lạc Khâu Bạch vào đường cùng chỉ có thể chạy trốn tới nước ngoài, lúc hắn sinh hài tử đều không xuất hiện?

Diệp Thừa nháy mắt loạn vô số nội dung phim cẩu huyết ngược luyến lúc 8 giờ, nhìn Lạc Khâu Bạch chân tay luống cuống, anh ta đột nhiên muốn đùa dai.

“Kỳ thiếu gia, quý nhân hay quên không nhớ rõ tôi thực bình thường, không có quan hệ. Ngài là khách nhân, tiến vào ngồi đi, đừng đứng ở bên ngoài.”

Diễn xuất bộ dáng phó chủ nhân làm Lạc Khâu Bạch xem thường, hung hăng mà trừng mắt: Diệp Thừa con mẹ nó cậu còn thấy không đủ loạn?

Cái gì gọi là heo giả dạng bạn bè, chính là con người này!

Mặt Kỳ Phong giống như bị đông lạnh, hàn khí mặt không đổi sắc nhìn Lạc Khâu Bạch, trực tiếp đi vào.

Lạc Khâu Bạch gãi gãi tóc, ôm nhi tử vào nhà, cố ý hung hang đạp chân Diệp Thừa, lúc anh ta nhếch miệng hô, nghiến răng, “Diệp Thừa, cậu đột nhiên chạy tới làm gì?”

Kỳ thật Diệp Thừa vội tới đưa đĩa CD học thanh nhạc cho Lạc Khâu Bạch, nhưng đợi nửa ngày cũng không thấy người, liền vào nhà chờ, kết quả không cẩn thận ngủ quên mới nảy ra trò hay.

Anh ta đụng bờ vai của hắn, nhướng mi, “Ôi, cậu chê tôi làm chậm trễ hảo sự a? Khâu Bạch, tôi thật không nghĩ tới cậu cùng Kỳ Phong là thật sự, uy uy, cho tôi bạo liêu một chút, Đoàn Đoàn rốt cuộc phải của y không? Tôi đoán không lầm chứ?”

“Cậu đại lão gia sao bát quái như vậy, cút đi.” Lạc Khâu Bạch trừng mắt, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ.

Bị lão hữu biết loại chuyện này, thật sự có chút mất mặt…

Hai người tại cửanói chuyện, bị Kỳ Phong xem ở trong mắt biến thành ý tứ khác.

Thê tử của y trước mặt y cùng nam nhân khác câu kết làm bậy, thật xem y đã chết có phải hay không? Lúc này mới một năm, lại có hài tử không rõ lai lịch, lại cùng nam nhân khác dây dưa, hắn có phải nghĩ mình cho hắn tự do, là có thể vô pháp vô thiên!?

Kỳ Phong càng nghĩ càng sinh khí, đứng lên đi vào cửa, lúc này Lạc Khâu Bạch đưa lưng về phía y, không biết y đã đi tới, nhưng đối mặt hắn Diệp Thừa nhìn nhất thanh nhị sở.

Anh ta vừa thấy biểu tình của nam nhân đãbiết y đang suy nghĩ gì, nghĩ thầm còn biết ăn dấm chứng minh vẫn thích Lạc Khâu Bạch, vậy anh ta sẽthay trời hành đạo, hảo hảo sửa chữa nam nhân làm cho lão hữu một năm đau khổ cũng không xuất hiện.

“Ngô a…” Đoàn Đoàn trong ngực ba ba ngáp một cái.

Diệp Thừa đột nhiên ôm bả vai Lạc Khâu Bạch, ra vẻ ái muội nói, “Mang theo bảo bối một ngày mệt chết đi, tôi xoa bóp cho cậu, đau thắt lưng sao?”

Nói xong anh ta muốn xoa lưng Lạc Khâu Bạch.

Lạc Khâu Bạch một thân nổi da gà, thần kinh à! Đột nhiên ân cần cái gì?

Hắn đẩy ra, Diệp Thừa lại hi hi ha ha sáp lại, mắt thấy muốn sờ thắt lưng Lạc Khâu Bạch, Kỳ Phong rốt cuộc ngồi không yên, tiến lên nắm lấy tay anh ta, dùng sức đẩy ra.

Thanh âm khàn khàn, giống sư vương tức giận, “Lăn! Cách hắn xa một chút!”

Y vươn tay đem Lạc Khâu Bạch cùng Đoàn Đoàn trong ***g ngực kéo vào người mình, lúc này đây cả phong độ cũng lười bảo trì , chỉ vào cửa mở miệng, “Nơi này là người của tôi, nhà của tôi, lăn! Có nghe hay không, muốn tôi động thủ sao?”

Diệp Thừa mặt ngoài bất đắc dĩ, trong lòng lại cười trộm, trò hay nhìn đủ, anh ta trừng Lạc Khâu Bạch, làm biểu tình tự cầu nhiều phúc, làm bộ “Ủ rũ” đi ra khỏi phòng, không nín được buồn cười rộ lên.

Lạc Khâu Bạch quả thực bị heo giả dạng bạn bè làm tức chết rồi, dùng sức gãi gãi tóc, uy nắm tay, mẹ Diệp Thừa, e sợ thiên hạ bất loạn, lần sau nhìn thấy cậu nhất định lột da cậu!

Cửa phanh một tiếng, chấn động cả mặt đất.

Sắc mặt của Kỳ Phong âm trầm đến đáng sợ, Đoàn Đoàn nằm ở trên giường nhỏ hình như có sở cảm, “Nha” một tiếng nhắm hai mắt lại.

Một bàn tay mãnh liệt kéo cổ áo hắn, đem người đặt ở trên cửa, Kỳ Phong ánh mắt xích hồng, trồi lên tơ máu, “Lạc Khâu Bạch, em muốn chia tay có phải hay không, em muốn quăng anh đi để ở cùng người khác có phải hay không! Anh cho em biết em đừng nằm mơ!”

“Có anh ở đây một ngày anh đừng mơ tưởng, em muốn ly hôn!? Không có cửa đâu, anh có chết cũng không cho em làm vậy, anh cho em biết, trừ bỏ anh ra, con mẹ nó em đừng mơ tưởng tìm người khác!”

Y bị những chuyện liên tiếp kích thích, hoàn toàn không thể lãnh ngạnh như bình thường, cả người nóng nảy giống dã thú bị thương.

Y cũng không trực tiếp biểu đạt tình cảm như vậy, thậm chí cả một câu dễ nghe đều phải biệt biệt nữu nữu vòng vo mới bằng lòng nói, Lạc Khâu Bạch hiểu tính tình y, cho nên giờ khắc này không giải thích, mà là nhẹ nhàng nở nụ cười.

Hắn cười mặt mày đều cong lên, mắt xếch tỏa sáng, nhìn chằm chằm Kỳ Phong nói, “Em chưa từng muốn chia tay với anh, trước kia như vậy, về sau cũng vậy.”

“Em muốn một chân đạp hai thuyền?” Kỳ Phong càng thêm giận không kiềm được.

Lạc Khâu Bạch bật cười, thật sự không biết mạch não của đại điểu quái sao kỳ quái như vậy, hai người bọn họ vĩnh viễn là kê cùng áp giảng, hắn đã nói trực tiếp như vậy, Kỳ Phong lại cố tình không hiểu.

Kỳ Phong nhìn hắn cười, càng thêm tức giận, một năm không thấy mới vừa gặp mặt liền gặp nhiều chuyện liên tiếp, làm y rốt cuộc thiếu kiên nhẫn, ngực kịch liệt phập phồng, nóng nảy nói, “Như thế nào , bị anh nói trúng? Em không phải chuẩn bị cùng dã nam nhân kia chứ, em không có liêm sỉ! Anh đều… Đều xấu hổ thay em!”

Y càng nói càng không ngừng được, như là đem những lời trầm mặc muốn nói nói hết với thê tử, “Em ở Mỹ đều học những thứ loạn thất bát tao gì!? Anh thấyem ở Trung Quốc học nhiều năm thật uổng phí! Em có biết làm thê tử phải có tam tòng tứ đức!?”

Lạc Khâu Bạch bị y chọc cười chết, thật không biết đại điểu quái cho ra kết luận loạn thất bát tao gì gì.

Còn mẹ nó tam tòng tứ đức, phi, lão tử là nam nhân.

“Câm miệng! Không cho phép!” Kỳ Phong che miệng hắn, chóp mũi của hai người chạm nhau, “Nếu đã sớm biết em sẽ đến Mỹ, anh lúc trước sẽ không cho em đi, nơi này loạn như vậy, có thể lên giường tùy tiện, có thể so với S thị sao? Đồi phong bại tục! Không biết xấu hổ!”

Hàn khí dâng trào, vung tay lên ném một quyển sách trên huyền quan ném xuống dưới, thiếu chút nữa dụng đến đầu Lạc Khâu Bạch.

Đồng tử co rụt lại, nhanh chóng đem Lạc Khâu Bạch ôm vào trong ngực.

Động tác hoàn toàn theo bản năng, Lạc Khâu Bạch rốt cuộc nhịn không được, vươn tay ôm cổ nam nhân, cười lớn tiếng.

“Như thế nào, anh còn muốn đánh em sao?”

Làm chồng làm sao có thể đánh thê tử, em cho anh là những dã nam nhân đó sao?

Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, không nói lời nào, hoàn toàn xem thường, nhưng gắt gao ôm Lạc Khâu Bạch không thả lỏng.

Lạc Khâu Bạch cười đủ, cũng đùa đủ, nhìn nam nhân nghiêm túc vừa căm giận, hắn rốt cuộc không nín được, thật sâu mà hít một hơi.

Hắn sờ sờ cái mũi, trên mặt đột nhiên cổ quái đỏ, thấp giọng mở miệng, “Kỳ thật, em cảm thấy anh hẳn là đi về hỏi Tôn đạo trưởng không đáng tin kia… Ông ấy nói anh khắc thê khắc tử đâu có đúng…”

Những lời này nói mạc danh kỳ diệu, Kỳ Phong nhịn không được nhíu mày, tức giận nói, “Em lại muốn nói gì?”

Lạc Khâu Bạch không phản ứng, tiếp tục lầu bầu, “Còn có, em cảm thấy, về sau anh phải nhớ kỹ cho Đoàn Đoàn nuôi nấng phí. . .”

“Em còn trông cậy anhđưa tiền cho đứa con quái dị của người khác?”

Hai người hoàn toàn kê cùng áp giảng, Lạc Khâu Bạch xem thường, hỏa đại đá y một cước, “Anh mới quái dị!”

“Emđã sớm nói phong kiến mê tín không thể tin, anh còn không nghe! Kết quả làm ra một hài tử!”

“Hài tử nào, em nói loạn thất bát tao cái gì!?” Kỳ Phong nóng nảy, đột nhiên sửng sốt, y mãnh liệt nhìn Lạc Khâu Bạch.

Lạc Khâu Bạch thấp giọng ho khan, xấu hổ nhìn trời.

Kỳ Phong bối rối, toàn thân cứng đờ, cái gì gọi là phong kiến mê tín làm ra một hài tử, những lời này là… Là có ý gì?

Lời của editor: Buồn cười anh Phong quá!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.