Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 115



Trong thành phố phồn hoa thời thượng, cao ốc cao chọc trời san sát nối tiếp nhau đứng sừng sững vươn lên trời, vách tường thủy tinh phản xạ ánh sáng mặt trời, bày ra thành quả khoa học kỹ thuật của thành phố hiện đại. Nhưng mà ngay trong đô thị như vậy, vẫn có khu bình dân.

Những tiểu lâu thấp bé cũ nát xen lẫn giữa các nhà cao tầng san sát, bên cạnh là mỹ nhân đô thị ngăn nắp xinh đẹp, mà trong khu bình dân lại chỉ có những gia đình nghèo khổ bất hạnh.

Dung Hủ không phải là lần đầu tiên tới khu bình dân như vậy, đời trước cậu đã từng quay một bộ phim, còn đi châu Phi lấy cảnh, nhân dân ở nơi đó mới chính xác là gian nan khốn đốn. Nhưng mà La Thiến lại là lần đầu tiên tới chỗ thế này.

Được nhân viên đoàn phim dẫn dắt, hai người đi vào căn tiểu lâu hai tầng rách rưới.

Căn tiểu lâu này nhìn qua đã có tuổi tác nhất định, mặt tường bị mưa cọ rửa, một mảng đen một mảng xám. Khi đi trên cầu thang chật hẹp, tấm ván gỗ dưới chân sẽ phát ra tiếng kẹt kẹt, run run rẩy rẩy, giống như giây tiếp theo là có thể sụp xuống.

La Thiến đi thật cẩn thận, Dung Hủ lại vô cùng bình tĩnh mà chú ý hoàn cảnh xung quanh.

Nam chính của «Ba nghìn hai trăm dặm» là một người trẻ tuổi lớn lên trong khu dân nghèo, không phải là khu bình dân như bây giờ, mà là khu dân nghèo chân chính. Một đám thiếu niên khu dân nghèo bọn họ thương lượng muốn cướp ngân hàng, trong đó có người là thật sự tham tiền, mà có người lại là bị cuộc sống ép bức đến không sống nổi nữa.

Thiếu niên châu Á Roy mà Dung Hủ sắp thử vai, thuộc loại người thứ hai.

Trong một đám ô hợp này, Roy xem như là tầng chót nhất. Những đứa khác đều ức hiếp thằng bé châu Á là cậu ta, bởi vì thân thể cậu ta không đủ cường tráng, còn không biết ăn nói, một khi có chuyện gì dơ bẩn thấp kém, mọi người đều bảo Roy đi làm. Đối với bọn chúng mà nói, đây chỉ là vì: “Roy, ngoại trừ làm cái này, mày còn biết làm gì?”

Nhưng mà bọn chúng cũng thật không ngờ, kế hoạch cướp ngân hàng điên cuồng của bọn chúng, đến cuối cùng sống sót chỉ có Roy.

Roy phụ trách lái xe, bọn họ thuê một chiếc xe bánh mì rất rách nát. Dù có điên cuồng thế nào đi nữa, cả đám cũng chỉ là người trẻ tuổi mười mấy hai mươi tuổi, không có đầu óc gì, cho nên rất nhanh đã bị cảnh sát bắt lấy. Bảy tên trộm cướp, bởi vì phản kháng, năm tên bắn chết tại chỗ, một tên khác trúng một súng sợ hãi chạy trốn vào trong xe, nhưng hắn lại cảm thấy mình khẳng định trốn không thoát.

Lúc này, Roy thế mà lại bắt được một người qua đường, cưỡng ép đối phương làm con tin, vậy mới khiến hai người chạy thoát.

Người qua đường ấy chính là nữ chính.

Sau đó một đồng lõa khác cũng nhanh chóng chết vì vết súng, vì thế một đường chạy trốn này, chỉ còn lại có Roy và nữ chính.

Cả hai đời, Dung Hủ vẫn là lần đầu tiên sắm vai nhân vật như vậy. Trong kịch bản, Roy chỉ có mười sáu tuổi, còn nhỏ hơn cả bản thân Dung Hủ. Nhưng mà tính cách nhân vật kia lại hết sức phức tạp, cậu ta nhát gan yếu đuối, cho nên trước đây bị đồng bọn xem như người hầu sai sử; nhưng cậu ta lại đủ tàn nhẫn quyết tuyệt, vào lúc mấu chốt bắt cóc nữ chính, còn giết một cảnh sát, trở thành một tên cướp duy nhất sống sót.

Loại tính cách phức tạp này cũng là một loại khiêu chiến với Dung Hủ, lúc trước cậu nhận nhân vật này không chỉ là để đi ra Hoa Hạ, cũng là để khiêu chiến diễn xuất của mình một chút.

Không bao lâu, ba người liền đi tới tầng hai tiểu lâu.

Căn nhà lầu này thật sự quá nhỏ, Dung Hủ vừa mới lên lầu, liền nhìn thấy người đàn ông tóc vàng đứng ở chính giữa phòng.

Toàn bộ lầu hai chỉ có một căn phòng, chính là nơi bọn họ đứng hiện giờ. Đạo diễn Clemens đang nói chuyện với một phó đạo diễn, trong tay hắn cầm kịch bản, vừa nói yêu cầu bố trí cảnh tượng, vừa chỉ trỏ.

Sau khi nhìn thấy Dung Hủ, đầu tiên là hắn nói hết những thứ mình muốn dặn dò, tiếp đó mới đi lại đây.

Hai người liếc nhau, Clemens nói: “Dung Hủ?” Mở miệng chính là tiếng Trung rõ ràng.

Thiếu niên cong môi: “Phải, tôi là Dung Hủ.”

Clemens gật gật đầu: “Được, vậy liền chính thức thử vai đi. Bước vào đây, xem cảm giác xem, tôi cần cậu diễn cảnh lúc bị bắt nạt.” Dừng một chút, đạo diễn trẻ tuổi ấy quay đầu nhìn về phía nhân viên công tác ở bên cạnh, nói: “Vậy thì, cậu diễn nhân vật Olica đi, sai sử Roy đi ra ngoài mua bia.”

Nhân viên kia chính là người vừa mới dẫn Dung Hủ vào, hắn nghe xong lời này, cả người sửng sốt, chỉ vào bản thân nói: “Tôi?!”

Cle hỏi: “Có vấn đề hả?”

Nhân viên kia do dự hồi lâu, vốn định mở miệng nói mình căn bản chưa từng đóng phim, nào có thể diễn. Ai ngờ hắn còn chưa mở miệng, lại nghe một âm thanh réo rắt êm tai vang lên trong tiểu lâu an tĩnh cũ nát này: “Có thể, chúng ta liền bắt đầu đi, Thor tiên sinh.”

Khác với rất nhiều đạo diễn Hoa Hạ, yêu cầu của Clemens Hult đối với thử vai đơn giản đến không thể đơn giản hơn. Thử vai ngay trong tiểu lâu rách rưới như vậy, người phỏng vấn chỉ một mình hắn, không cần dùng camera quay lại cảnh tượng thử vai, thậm chí ngay cả người đối diễn cũng là tìm một nhân viên công tác bình thường.

Nhân viên tên Thor kia giờ phút này còn bị vây trong trạng thái mờ mịt, hắn hoàn toàn không rõ, mình chỉ là một hậu cần, phụ trách đón Dung Hủ và La Thiến từ sân bay đến, sao bỗng đột nhiên, lại muốn hắn đến đóng phim?

Nhưng mà, Clemens căn bản chưa cho Thor thời gian rối rắm, xoay người lại đi bận rộn chuyện bố trí cảnh tượng.

Thor nuốt nước miếng một cái, xoay người nhìn về phía Dung Hủ, trong tức khắc tầm mắt va chạm vào thiếu niên, hắn phút chốc dừng lại. Trong lòng chậm rãi yên tĩnh trở lại, chỉ thấy trong tiểu lâu ánh sáng mờ mịt này, một thiếu niên tuấn tú xinh đẹp nho nhã đang mỉm cười cong môi, nhẹ nhàng gật đầu với hắn, lộ ra một nụ cười ôn hòa.

Không có sự ngạo mạn thuộc về rất nhiều minh tinh lớn, cũng không có một chút không kiên nhẫn, Dung Hủ nghiêm túc nhìn hắn, cười nói: “Thor tiên sinh, anh có thể nói với tôi, ‘Roy, đi xuống mua lon bia, trong năm phút đồng hồ tao muốn thấy mày trở về’. Tôi nghĩ, lời thoại như vậy hẳn là đủ rồi.”

Nghe xong lời này, Cle bên kia đang nói chuyện với phó đạo diễn không tiếng động mà quay đầu, lặng lẽ nhìn Dung Hủ một cái.

Thor dùng sức gật đầu, miệng nhắc lại lời thoại mấy lần, sau đó liền thấy Dung Hủ xoay người cười nói: “Cle tiên sinh, tôi nghĩ chúng tôi đã chuẩn bị tốt.”

Cle sâu xa nhìn minh tinh Hoa Hạ trẻ tuổi này một cái, sau đó gật gật đầu.

Dung Hủ lui ra sau hai bước, đi tới vị trí phía dưới cầu thang. Vẻ mặt Thor mờ mịt nhìn động tác của Dung Hủ, chờ hắn phát hiện Dung Hủ đã đi đến chỗ hắn nhìn không thấy, hắn theo bản năng muốn đi về phía trước, đi tìm Dung Hủ, nhưng mà hắn mới đi một bước, chợt nghe được một tiếng bước chân dồn dập vang lên ở trong phòng.

Trong tiểu lâu dơ bẩn hỗn loạn, tiếng bước chân ấy vô cùng hỗn độn, dùng sức giẫm trên cầu thang, quả thực muốn đạp hỏng cái cầu thang rách rưới này. Nghe thấy âm thanh, trong lòng Thor nhất thời liền khẩn trương lên, La Thiến cũng nhanh chóng đỡ vách tường.

Động tĩnh Dung Hủ lên lầu thật sự quá lớn, tiểu lâu đoàn phim đắp ra không chịu nổi kiểu đạp loạn này.

Thor sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, khi hắn nhìn thấy bóng dáng Dung Hủ, chỉ thấy thiếu niên ấy thế mà vẫn còn đang dùng sức giẫm cầu thang!

Nhất thời, trong lòng Thor liền nóng nảy lên, hắn theo phản xạ nhăn chặt mày. Ngay sau đó, liền thấy Dung Hủ ngẩng đầu, thấy được hắn.

Lấy trình độ mắt thường có thể thấy, trên khuôn mặt thanh tú xinh đẹp kia đột nhiên dâng lên một chút khiếp đảm, Dung Hủ mãnh liệt lui ra sau, đứng trên bậc thứ ba của cầu thang, ngẩng đầu nhìn Thor, thế mà lại mạnh mẽ dừng bước.

Mái tóc thiếu niên vốn dĩ chỉnh tề, không biết từ lúc nào, đột nhiên trở nên vô cùng hỗn độn. Sợi tóc hơi dài che đi trước mắt Dung Hủ, con ngươi trong suốt run nhè nhẹ, cậu giống như một chú nai con kinh hoảng, rúc ở một góc cầu thang, thật cẩn thận nhìn Thor, sau đó nhẹ giọng nhẹ lời nói rằng: “O… Olica?”

Nhìn bộ dạng thiếu niên nhát gan sợ hãi, không biết sao, trong lòng Thor bỗng nhiên cảm thấy có chút bực bội. Đương nhiên, hắn còn nhớ rõ giờ phút này mình đang đối diễn. Nhớ lại câu lời thoại đã sớm tụng bảy tám lần kia, Thor lại nhìn vẻ mặt yếu đuối của Dung Hủ, nghĩ nghĩ, cố ý tức giận nói rằng: “Roy, đi xuống mua lon bia…”

Từ đơn “bia” còn chưa nói xong, Thor liền thấy Dung Hủ giống như mãnh liệt thở phào một hơi.

Thor đột nhiên sửng sốt, chờ đến khi mở miệng lại, ngay cả bản thân hắn cũng không chú ý, trong giọng điệu của hắn có thêm một chút khinh thường: “Trong năm phút đồng hồ, tao muốn nhìn thấy mày trở về.”

Dung Hủ xoay người liền đi, ngay cả một ánh mắt cũng không để lại cho Thor.

Chờ cậu lộp cộp lộp cộp chạy xuống lầu, lại rất nhanh trở về. Lúc này, trên mặt cậu đã không còn sự khiếp đảm vừa rồi, bên môi mang một nụ cười ấm áp, giọng điệu nhu hòa nói rằng: “Cám ơn anh, Thor tiên sinh.”

Thor không cảm thấy mình có làm chuyện gì, cũng cười nói: “Tôi chỉ nói một câu thôi, không cần cảm ơn.”

Lần thử vai ngắn gọn này, cứ như vậy kết thúc.

Đạo diễn căn bản không chỉ định cụ thể nội dung thử vai, chỉ nói một cảnh mà trên kịch bản không có, sau đó để cho diễn viên tự diễn. Toàn bộ buổi thử vai gộp lại cũng không được một phút đồng hồ, La Thiến ở bên cạnh xem mà như lọt vào trong sương mù, hoàn toàn không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mà Dung Hủ sau khi nói lời cảm ơn Thor tiên sinh, thì xoay người, nhìn về phía đạo diễn.

Chỉ thấy Clemens đang giơ tay lên vuốt cằm, cúi đầu đánh giá Dung Hủ. Trong ánh mắt hắn cất giấu một ít cảm xúc kỳ quái, không biết đang suy nghĩ gì, nhưng mà chậm chạp không có mở miệng.

Dung Hủ cũng không vội, chỉ cười nhìn hắn, nhưng Thor lại có chút khẩn trương. Hắn ta nhỏ giọng nói rằng: “Cle, tôi chưa từng đóng phim, nếu vừa nãy diễn không tốt, hiện tại chúng ta có cần làm lại một lần hay không? Hình như tôi tìm được một chút cảm giác rồi, có lẽ làm lại một lần, mới coi như công bằng với Dung.”

Sau khi đối diện với Dung Hủ thật lâu, Clemens quay đầu nhìn về phía hậu cần, lắc đầu nói: “Vừa rồi cậu diễn rất tốt, nếu không thì bộ phim lần này cũng mời cậu diễn một vai nhé.”

Thor mở to hai mắt: “Hả?”

Clemens lại không để ý đến hắn nữa, mà là đi lên trước, vươn tay với Dung Hủ, lộ ra nụ cười đầu tiên hôm nay: “Hoan nghênh cậu gia nhập đoàn phim của tôi, đầu năm sau chúng ta mới khởi động máy. Nếu cậu không để ý thì, Dung, cho tôi một phương thức liên lạc, đôi khi tôi thích gọi điện thoại cho diễn viên, tán gẫu về kịch bản với bọn họ một chút.”

Dung Hủ vươn tay bắt tay đối phương, cười gật đầu: “Đương nhiên…” Âm thanh thoáng khựng, sau khi rút tay ra, cậu mới tiếp tục cười nói: “Đương nhiên có thể.”

Không bao lâu, Dung Hủ liền trao đổi phương thức liên lạc với Clemens.

Vị đạo diễn Mỹ trẻ tuổi này cũng có tài khoản weibo Hoa Hạ, sau khi hai người trao đổi số điện thoại và wechat, lại follow đối phương trên weibo. Lúc này Dung Hủ mới phát hiện, weibo Clemens thế mà cũng có gần một trăm triệu fan.

Phải biết, dù Dung Hủ qua một năm này nhân khí tăng vọt, hiện giờ cũng bất quá chỉ mới hơn một trăm triệu fan weibo. Nhưng Clemens làm một đạo diễn nước Mỹ, rất ít đi hoạt động Hoa Hạ, thế mà còn có nhiều fan như vậy, có thể thấy ở Hoa Hạ hắn rất được fan điện ảnh hoan nghênh.

Sau khi lấy được kịch bản đầy đủ, Dung Hủ lại trò chuyện tán gẫu với Clemens một chút, liền xoay người rời đi.

Vẫn do Thor tiên sinh đưa bọn họ đến khách sạn, La Thiến đã đặt vé máy bay chiều hôm sau, ngày mai lại về Hoa Hạ. Dọc theo đường đi, Thor còn kinh ngạc không ngừng nói về chuyện vừa rồi, cả bản thân hắn cũng không thể tin được, Clemens thế mà lại khen hắn đóng phim không tồi, còn bảo hắn diễn một cảnh.

“Cái này thật đúng là hiếm có, yêu cầu của Cle rất cao, tôi làm việc với hắn mười năm, vẫn là lần đầu tiên hắn bảo tôi làm khách mời đó.”

La Thiến giỏi về giao tiếp lập tức cười trả lời: “Thor tiên sinh, hóa ra Cle tiên sinh rất nghiêm túc sao? Tôi rất ngạc nhiên…”

Hai người nhanh chóng trò chuyện với nhau, mà thiếu niên ngồi ở ghế sau lại hạ mắt, thản nhiên nhìn tay phải của mình. Bàn tay kia thon dài, vân tay trong lòng bàn tay vô cùng rõ ràng, nhưng nhìn hồi lâu, Dung Hủ đột nhiên nâng tay trái lên, nhẹ nhàng chùi lòng bàn tay phải của mình.

Chùi một hồi lâu, cậu mới dừng lại động tác.

Buổi tối ở khách sạn, tắm rửa xong xuôi, Dung Hủ nằm trên giường lớn mềm mại, gửi tin nhắn với người đàn ông nào đó.

Ba ngày trước Tần Trình từ nước Mỹ bay đến Pháp, tham dự hoạt động tuyên truyền cuối cùng của «Sứ giả gió bão». Hai người hoàn mỹ bỏ qua nhau, phải đợi hai ngày nữa mới có thể gặp mặt ở trong nước.

Mấy ngày này Dung Hủ bận tuyên truyền «Không tiếng động», Tần Trình bận tuyên truyền «Sứ giả gió bão», hai người đều bận tối mày tối mặt, cố tình còn có một chút lệch múi giờ, dẫn đến không thể giao lưu quá tốt.

Hiện giờ thật vất vả bắt được một chút cơ hội, Tần Trình kể về chuyện xảy ra trên buổi tuyên truyền của mình hôm nay. Dung Hủ nhìn chữ trên màn hình di động, suy nghĩ thật lâu, đánh ra một hàng chữ, nhưng cậu vừa mới chuẩn bị gửi đi, lại mím chặt môi, xóa đi đoạn chữ ấy.

Bên kia di động, Tần Trình cũng không phát hiện có chỗ nào không thích hợp.

Lúc này Paris đúng là rạng sáng, thành phố này cũng không thức trắng đêm như thành phố S Hoa Hạ, ánh đèn rực rỡ, trong bóng đêm sâu thẳm, từ rất xa có thể nhìn thấy dòng sông Seine chảy xuôi, đèn ở hai bên bờ sông chiếu rọi xuống, lóe ra ánh sáng nhợt nhạt.

Lại trò chuyện chốc lát, Dung Hủ do dự một chút, rốt cuộc gửi một tin nhắn: [… anh có biết bộ phim gần đây em chuẩn bị quay không? Hôm nay thử vai thành công, đạo diễn nói, đầu sang năm chính thức khởi động máy. ]

Tần Trình rất nhanh hồi âm: [ ừm, em có nói là một bộ phim Lưu lão đề cử, làm sao vậy? ]

Mở tay phải của mình nhìn thêm vài lần, thiếu niên dần dần bĩu môi, hồi âm: [ hôm nay lúc thử vai, không vui. ]

Nhìn thấy hai chữ “không vui”, Tần Trình mãnh liệt sửng sốt, gần như dùng tốc độ nhanh nhất gọi một cú điện thoại: “Tiểu Hủ?”

Vẫn là giọng nam trầm thấp từ tính, rõ ràng không có khác biệt quá lớn với ngày xưa, nhưng không biết sao, Dung Hủ lại từ trong đó nghe ra một chút dồn dập.

Nghe được giọng Tần Trình, chậm rãi, Dung Hủ xoay người, tựa vào trên giường. Giờ phút này thiếu niên đang hết sức bất mãn mím môi, một tay chống cằm, một tay cầm di động, lại không có lãnh đạm bình tĩnh như lúc ban ngày, ngược lại cực kỳ giống một đứa trẻ mười chín tuổi, thẳng thắn biểu đạt tâm tình không vui của mình.

“Tần Trình, hắn đùa giỡn em.”

Trong điện thoại là sự im lặng thật lâu, Dung Hủ kinh ngạc nhướn mày. Cậu vốn cho là sau khi mình nói ra những lời này, người đàn ông đó sẽ lập tức lòng đầy căm phẫn hỏi cậu, rốt cuộc là ai đùa giỡn cậu. Nhưng mà… thế mà lại triệt để không có âm thanh?!

Đợi chốc lát, từ trong loa dường như nghe được tiếng vang rất nhỏ, Dung Hủ thăm dò hỏi: “Tần Trình, anh đang làm cái gì?”

Giọng nói lạnh như băng của người đàn ông trả lời: “Đặt một vé máy bay bay đến Mỹ.”

Dung Hủ kinh ngạc nói: “Anh muốn đặt vé máy bay đi Mỹ làm chi? Không phải là sáng ngày mai anh phải ngồi máy bay về Hoa Hạ rồi sao?”

“Đi đánh người.”

Dung Hủ: “… Hả?!”

Ngay sau đó, Dung Hủ bỗng nhiên vỡ lẽ: “Từ từ, không phải là anh muốn đi đánh cái người đùa giỡn em chứ?”

“Ừm.”

Dung Hủ: “…”

Khóe môi không tự chủ được mà cong lên, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều, Dung Hủ thấp giọng cười: “Anh còn không biết đối phương là ai, liền đến đánh người? Lỡ như, là một người anh đánh không nổi thì sao? Ví dụ như… Lưu lão?”

Tần Trình: “… Lưu lão bị vợ quản nghiêm có tiếng trong giới.”

Dung Hủ: “Em chỉ lấy ví dụ thôi!”

Tần Trình: “Tìm người đánh hắn.”

Dung Hủ: “…”

Kế tiếp, Dung Hủ đơn giản nói với Tần Trình về chuyện xế chiều hôm nay sau khi thử vai kết thúc, Clemens đột nhiên khều lòng bàn tay mình một cái. Nghe tới tên “Clemens Hult”, Tần Trình im lặng một chốc, Dung Hủ kinh ngạc hỏi hắn đang làm gì, ai ngờ Tần Trình bình tĩnh đáp: “Đặt vé máy bay, người này anh có thể đánh.” Ừm, còn có thể đánh đến chết.

Dung Hủ: “…”

Kỳ thật vốn dĩ là không quá rối rắm chuyện này, nhưng nghe người đàn ông nói, Dung Hủ dường như nhìn thấy dáng vẻ đối phương mặt không đổi sắc.

Loại chuyện này đổi vị trí tự hỏi, giả thiết có một nữ đạo diễn khều lòng bàn tay Tần Trình, ám chỉ hai bên có thể tiến hành quy tắc ngầm, chỉ sợ Dung Hủ cũng sẽ tức giận đến độ muốn làm chút gì đó.

Có điều lúc chiều Dung Hủ đã dùng hành động cự tuyệt Clemens, nghĩ hẳn về sau đối phương cũng sẽ không nhắc tới chuyện này nữa.

Tính cách người Hoa Hạ phần lớn tương đối bảo thủ, cho dù là trong giới giải trí, quy tắc ngầm cũng sẽ không nói ra trắng trợn. Nhưng Âu Mỹ thì khác, đời trước Dung Hủ từng gặp qua rất nhiều đại đạo Hollywood hành vi phóng đãng, bọn họ không thấy quy tắc ngầm là chuyện gì đáng xấu hổ, thậm chí còn cảm thấy đây là hai bên đều có lợi.

Dung Hủ cũng không hiểu biết Clemens Hult, nhưng qua tiếp xúc ngắn ngủi xế chiều hôm nay, cậu cảm thấy vị đạo diễn này cũng không giống những đạo diễn hoàn toàn phóng đãng kia, hẳn không phải là người quá phận, sẽ không cưỡng ép người khác. Chẳng hạn như đêm nay Clemens cũng ở khách sạn này, nhưng hắn lại không có gọi điện thoại cho Dung Hủ, cũng không có giống Nhâm Thư Chỉ, nửa đêm đến gõ cửa cậu.

Lại trò chuyện vài câu với Tần Trình, sau khi xác định đối phương sẽ không thật sự làm ra loại chuyện “đặt vé máy bay đến đánh người”, Dung Hủ nằm ở trên giường, nhịn không được khẽ cười nói: “Em cho rằng, anh không muốn em đóng bộ phim này.”

Nếu là Dung Hủ, một khi cậu nghĩ đến việc Tần Trình đóng phim của một nữ đạo diễn mơ ước hắn, cả người liền không thoải mái.

Nhưng Tần Trình lại lạnh nhạt nói: “Hắn sẽ không làm gì em.”

Dung Hủ hơi kinh ngạc: “Khẳng định như vậy?”

Giọng điệu Tần Trình bình tĩnh nói rằng: “Vừa rồi anh đã gửi một tin nhắn cho Hult tiên sinh, nói cho ông ta biết, rằng anh nghe người ta nói, trước kia con trai ông ta đã từng quy tắc ngầm một nam diễn viên.”

Dung Hủ: “… Từ từ, anh thật sự từng nghe nói chuyện này hả?”

Tần Trình không trả lời vấn đề này, tiếp tục thản nhiên nói hết: “Hult tiên sinh rất cảm kích anh, ông ấy nói hiện tại ông ấy liền bay đến Washington, đi đánh gãy cái chân thứ ba của con trai ông ta.”

Dung Hủ: “…Vừa rồi có phải anh nói sai con số nào rồi hay không?”

Tần Trình lặp lại một lần: “Chân thứ ba.”

Dung Hủ: “…”

Có lẽ trước kia Clemens Hult thật sự từng tiến hành quy tắc ngầm với nam diễn viên khác, nhưng mà Tần Trình rõ ràng chính là đang nói dối. Dung Hủ nhịn không được che má, đối với loại hành vi vô sỉ này khiển trách thật sâu, nhưng mà ý cười ở khóe môi cậu lại tiết lộ tâm tình sung sướng của cậu giờ phút này.

Buổi tối, hai người còn nói vài câu, liền cúp điện thoại.

Về phần tiểu Hult đạo diễn đáng thương có thể bảo vệ… chân thứ ba của hắn hay không, vậy cũng chỉ nghe theo mệnh trời.

Cúp điện thoại xong, Dung Hủ vươn tay tắt đèn, hoặc có lẽ là vì trong khoảng thời gian này mệt nhọc, cậu nhanh chóng tiến vào mộng đẹp. Mà cậu đương nhiên không biết, cùng lúc đó, ngay ở nước Pháp xa xôi, người đàn ông nào đó vẫn đứng trước cửa sổ sát đất cực lớn, mới vừa đi về phía giường một bước, lại ngừng lại.

Trên khuôn mặt tuấn mỹ thanh quý không có một chút biểu tình, môi gắt gao mím chặt, luyến tiếc đi quấy rầy thiếu niên nhà mình, vì thế hắn chỉ có thể mặt không đổi sắc mà cúi đầu, lấy một cái di động khác của mình ra, đăng một cái weibo.

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: Tức giận! Tức giận! Cực tức giận! Hết sức tức giận! Tức giận mà! [hình ảnh] ]

Hình đính kèm là bốn năm chú cá nóc nằm trên bờ cát, chúng nó mở to đôi mắt tròn xoe, tức giận phồng quai hàm, mặt đầy oán niệm nhìn chằm chằm phía trước.

Đăng xong cái weibo này, người đàn ông lạnh lùng ngồi ở trên sofa, an tĩnh chờ đợi nhóm fan hồi âm.

Hiện giờ Liên Dung Tranh Tử Hãm đã có được một trăm chín mươi ngàn fan weibo. Con số này đối với Dung Hủ có được hơn một trăm triệu fan mà nói, căn bản không đáng nhắc tới, nhưng mà phải biết, tài khoản Liên Dung Tranh Tử Hãm chưa bao giờ đăng hình khoe của, không đăng truyện ngắn thú vị, không đăng ảnh selfie, lại càng không phải là minh tinh hotface gì, chỉ biết mỗi ngày ba bữa cơm thổ lộ với Dung Hủ.

Sở dĩ có nhiều fan như vậy, hoàn toàn là bởi vì một thân phận đại gia.

Nếu như là thường ngày, hiện tại một trăm chín mươi ngàn fan hẳn sẽ tò mò quan tâm nữ thần quả cam trắng giàu đẹp của bọn họ, hỏi đối phương sao lại tức giận như vậy, còn tốt bụng đến an ủi cô.

Nhưng mà, năm phút đồng hồ sau ——

Chia sẻ: 0; bình luận: 0; like 215.

Tần Trình: “…”

Ừm, chờ một chút, có thể là bọn họ còn chưa kịp phản ứng.

Mười phút sau ——

Chia sẻ: 0; bình luận: 1; like: 714.

Tần Trình: “…”

Nhấn vào bình luận kia, phút chốc sắc mặt người đàn ông tối sầm, nhiệt độ trong phòng chợt giảm xuống ba độ.

[ Hỏa phi ly: ha ha ha ha ha, cứu vớt thảm án 700 like 0 bình luận ~]

Này không khoa học!!!

Im lặng ba phút đồng hồ, Tần Trình lạnh mặt, lại đăng một cái weibo.

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: bảo bảo thật sự tức giận đó!!! ]

Lại cho mấy người một cơ hội.

Lúc này rốt cuộc có người bình luận bên dưới, quan tâm Liên Dung Tranh Tử Hãm rốt cuộc là bị cái gì kích thích, sao đột nhiên tức giận như vậy. Nhưng mà Tần Trình vừa mới hồi âm xong, liền phát hiện đối phương lại biến mất. Hắn nhấn vào weibo fan Dung đó, chỉ thấy fan Dung này đang điên cuồng share rất nhiều weibo.

[ Hương hoa quế tháng tám: ngao ngao ngao ngao ngao! Cánh tay kia thiệt đẹp đẹp đẹp! Tiểu tỷ tỷ này thật xinh đẹp! Ủng hộ một cái! //Tìm lãnh thê: #Dung Hủ cùng bạn Lamy# tôi cũng rất muốn hình ký tên của Dung Dung, há há, cho nên mới lén đăng một tấm hình nha ~[hình ảnh] ]

[ Hương hoa quế tháng tám: a a a a tay tiểu tỷ tỷ này thiệt trắng! //April: #Dung Hủ cùng bạn Lamy# tay có hơi xấu, nhưng mà muốn hình ký tên của Dung Dung _(:з” ∠)_ [hình ảnh] ]

[ Hương hoa quế tháng tám: a a a a bộ móng này thiệt là đẹp qué đi! //Đảng tay tàn: #Dung Hủ cùng bạn Lamy# tôi cảm thấy ID của tôi đã chứng thực tay tôi thật sự không đẹp… [hình ảnh] ]

Tần Trình: “…”

#Dung Hủ cùng bạn Lamy# là một hoạt động tương tác mà In your heart khởi xướng trên mạng, ngay ba ngày trước, kiểu đồng hồ Seven cuối cùng của series Lamy In your heart rốt cuộc mở bán trên toàn cầu. Dung Hủ làm người phát ngôn của Seven, cùng In your heart nắm tay khởi xướng hoạt động này, kêu gọi mỗi dân mạng show tay của mình.

Chỉ cần đăng một status có gắn tag #Dung Hủ cùng bạn Lamy# trên weibo, lại đính kèm một tấm hình tự chụp tay, là có thể tham dự hoạt động này. Sau khi hoạt động kết thúc, bên tổ chức sẽ căn cứ vào nhân khí của các tấm ảnh để chọn ra năm mươi cái “tay đẹp nhất”, tặng năm mươi người đó hình ký tên của Dung Hủ và món quà nhỏ đặc biệt của In your heart.

Nhưng dù thế, nhóm dân mạng cũng sẽ không kích động mà không ngừng share ảnh của người khác như vậy.

La Chấn Đào đã sớm phát hiện tính tương tác của hoạt động này còn chưa đủ mạnh, đa số mọi người đều có một loại tâm lý thích khoe đồ. Rất nhiều người đều thích đăng ảnh chụp, thích khoe đồ mình ăn hôm nay, hoặc là làm một ít thí nghiệm nhỏ không biết là có chuẩn xác hay không, lại đem kết quả thí nghiệm của mình gửi lên mạng xã hội, cho bạn bè nhìn thấy.

Đây là một loại tâm lý thực thông thường, mỗi người đều hy vọng mọi người chú ý mình, hy vọng người khác chú ý tới mình.

Cho nên, hoạt động lần này có thể khiến rất nhiều người bằng lòng đăng ảnh mình tự chụp, bởi vì bọn họ vừa vặn có thể mượn cơ hội này để phô bày mình. Nhưng đồng thời, nếu như có thể khiến nhóm dân mạng share ảnh của người khác, đây không phải là có thể tiến thêm một bước mở rộng ảnh hưởng, được hiệu quả tuyên truyền càng tốt sao?

Vì thế La Chấn Đào lại thiết kế một phương án: sau khi chọn ra người có nhân khí cao nhất, bên tổ chức sẽ chọn trong những weibo share bài, chọn ngẫu nhiên năm mươi người may mắn. Năm mươi người may mắn đó cũng có thể được ảnh tự chụp của Dung Hủ, nhưng mà không thể nhận được món quà nhỏ đặc biệt của In your heart.

Kể từ đó, nhóm fan Dung điên cuồng share ảnh, như vậy dù tay bọn họ không đẹp, mặt có khả năng cũng không có ưu thế quá lớn, không có nhiều fan, nhưng họ vẫn có khả năng nhận được ảnh tự chụp của Dung Hủ.

La Chấn Đào khống chế tâm lý dân mạng vô cùng đúng chỗ, cũng làm cho hoạt động #Dung Hủ cùng bạn Lamy# không cần In your heart đi mua hot search, đã trực tiếp được fan Dung tự động nâng đến hạng sáu hot search, liên tục ba ngày đều chưa từng rớt khỏi top 10.

Nhưng mà, loại hành vi này lại trực tiếp dẫn đến, thảm án 700 like 0 bình luận của Liên Dung Tranh Tử Hãm.

So với đi quan tâm sao nữ thần quả cam lại đột nhiên tức giận như vậy, mọi người càng muốn ảnh của Dung Dung có được không! Nói không chừng chính nhờ cái share này, mà bọn họ có thể được rút trúng, được ảnh ký tên của Dung Dung thì sao? Bọn họ mới không có thời gian đi quan tâm cái gì mà Liên Dung Tranh Tử Hãm, quả cam với rau hẹ gì đâu!

Liên Dung Tranh Tử Hãm bị biếm vào lãnh cung: “…”

Liên Dung Tranh Tử Hãm mặt không đổi sắc nhấn mở hoạt động #Dung Hủ cùng bạn Lamy#, liền thấy mấy tấm ảnh được nâng lên trang đầu, trong mấy tấm có nhân khí cao nhất, thế mà đều không chỉ là chụp tay, còn chụp đến mặt!

Các fan đó để có được hình ký tên của Dung Hủ, quả thực dùng bất cứ thủ đoạn nào. Chỉ thấy trên từng tấm từng tấm hình, một đám tiểu tỷ tỷ xinh đẹp khẽ cười, đặt bàn tay trắng nõn xinh đẹp bên cạnh mặt mình.

Chỉ có tay xinh đẹp hả? Không đủ!

Nếu tay không đủ, vậy liền dùng mặt góp vào!

Chỉ cần có thể trở thành năm mươi người thắng trận cuối cùng, bọn họ quyết định nghĩa vô phản cố mà “bán ra nhan sắc”, hoàn toàn không cần tiết tháo!

Loại hành vi vô sỉ này dừng ở trong mắt người đàn ông, làm hắn chậm rãi nhăn chặt mày. Hiện giờ hoạt động đã càng ngày càng lửa nóng, mới tổ chức ba ngày, người có nhân khí cao nhất đã đạt được lượng share hơn hai mươi lăm ngàn. Mà nhấn vào weibo fan Dung đó, chỉ thấy weibo mới nhất của cô ta là ——

[ Duệ coffee: a a a a cám ơn sự ủng hộ của mọi người! Tôi nghe người ta nói, hình như fan đạt được hạng nhất lần này, còn có thể cùng Dung Dung đi ăn tối. QAQ cám ơn mọi người ủng hộ tôi, cầu share, cầu like, cầu bình luận! Tôi rất muốn cùng ăn tối với Dung Dung a a a a! ]

Vẻ mặt bình tĩnh nhìn cái weibo này, thật lâu sau, người đàn ông nâng bước đến trước cửa sổ sát đất, nâng tay trái mình lên.

“Tách” một tiếng, di động chụp lại cảnh này, không lâu lắm, Liên Dung Tranh Tử Hãm liền đăng một cái weibo mới.

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: #Dung Hủ cùng bạn Lamy# cầu share, cầu bình luận, cầu like! [hình ảnh] ]

Chỉ thấy trên tấm hình là một bàn tay thon dài, bóng đêm quá đậm, bàn tay kia đặt ở trước cửa sổ sát đất sạch sạch sẽ sẽ, vô cùng tự nhiên mà mở năm ngón tay ra. Móng tay được cắt sửa đầy đặn mượt mà, chỗ khớp xương hơi hơi nhô lên, mang theo một chút hương vị nhẹ nhàng khoan khoái.

Ngay khe hở giữa ngón trỏ và ngón giữa, là một tia sáng xán lạn. Đèn nê ông thành phố xuyên thấu qua kẽ ngón tay, hình thành vầng sáng mê người, khiến bàn tay kia có vẻ vô cùng mơ hồ.

Chợt nhìn tấm ảnh này, sẽ nhìn ra một bộ dạng, cảm thấy tương đối xinh đẹp, ở trong lòng tưởng tượng ra dáng vẻ cánh tay đó. Nhưng lúc nhìn kỹ liền phát hiện, tấm ảnh này thật sự rất mờ, thậm chí hình như đương sự còn làm một ít xử lý mờ ảo và đánh mosaic. Nhưng mà rõ ràng chỉ có một hình dáng đại khái, lại có một loại cảm góc thanh lãnh lạnh nhạt thẳng tắp xuyên qua màn hình, ập vào trước mặt mỗi người.

Đây không thể nghi ngờ là một bàn tay cực kỳ xinh đẹp, nhưng mà, đây cũng tuyệt đối là tay của một người đàn ông.

Nửa giờ trước, Liên Dung Tranh Tử Hãm còn trải qua thảm án 700 like 0 bình luận. Nhưng nửa giờ sau, weibo mới của cô trong một phút đồng hồ ngắn ngủi, đột nhiên đã có lượng share hơn một trăm và một trăm năm mươi bình luận!

[ Đậu xanh rau má! Tay thiệt là đẹp! Tay nữ thần quả cam của mị thế mà lại xinh đẹp như vậy!!! ]

[ Ngao ngao ngao ngao thật sự dễ dễ nhìn mừ! Nhìn cái tay thô của tui nè, nhìn nhìn lại tay quả cam, share tỏ vẻ thành ý _(:з” ∠)_ thật muốn liếm một cái, thật sự là đẹp! ]

[… Từ từ! Tuy rằng thấy không rõ lắm, nhưng đây căn bản không phải tay nữ sinh đi? Đây là tay một nam sinh đi?!!! ]

Cũng không lâu lắm, liền có dân mạng mắt sắc đột nhiên phát hiện ——

[ A a a a mấy thím có chú ý hay không, lúc nữ thần quả cam chụp ảnh đối diện thủy tinh, trong thủy tinh phản chiếu ra một bóng người! Thật sự là đàn ông, thật sự đó! Thật cao, thật gầy, thật dễ nhìn! Không thể nào, ngàn vạn lần đừng nói với mị là, nữ thần quả cam là một người đàn ông… Thế giới của mị đột nhiên sụp đổ! Chỉ là một khi tiếp nhận thiết lập này rồi… hể, sao đột nhiên cảm thấy kỳ thật nam thần quả cam cũng thực thú vị?! ~(≧▽≦)~ oa oa oa ]

Càng ngày càng nhiều dân mạng phát hiện bóng người mơ hồ trong ảnh, nhưng bọn họ thật sự là không thấy rõ mặt, cũng không thấy rõ bộ dạng, chỉ có một bóng người mờ ảo, để tóc ngắn, dường như mặc áo choàng tắm của khách sạn, cúi đầu nhìn màn hình di động.

Có người dù thêm vô số hiệu ứng, tiến hành đủ loại PS chỉnh ảnh, thì ảnh chụp vừa đăng, rất nhiều người sẽ nhận thấy “người này dường như cũng không xinh đẹp mấy”; nhưng có người, rõ ràng chỉ là một bóng dáng không cẩn thận chụp ra, cực kỳ nhạt, lại làm cho người ta cảm thấy suất khí đập vào mặt mà đến.

Một phút đồng hồ sau, Liên Dung Tranh Tử Hãm xóa cái weibo này, lại đăng một tấm ảnh khác.

Lúc này ảnh chụp chính là đối diện mặt đất, trong hình ảnh chỉ có một bàn tay, bối cảnh là thảm trải sàn lông dê màu trắng. Lần này xử lý làm mờ vô cùng rõ ràng chuyên nghiệp, một tầng lại một tầng làm mờ khiến cánh tay kia càng không rõ ràng, thậm chí còn đánh mosaic vô cùng bắt mắt, chỉ có thể nhìn ra một hình dáng đại khái.

Nhóm dân mạng toàn bộ: “…”

[ Đừng giả bộ chết! Đại gia quả cam đi ra! Ảnh chụp vừa rồi chúng tôi đều thấy được, người đàn ông đó rốt cuộc là ai!!! ]

Tâm lý nhiều chuyện của nhóm dân mạng đều bị câu ra, chỉ thấy mười phút sau, lúc nhóm dân mạng tưởng tượng phong phú, đã liên tưởng đến “nữ thần quả cam có thể là nam sinh hay không”, “có phải bộ dạng của nữ thần quả cam giống nam sinh hay không”, đương sự lại hết sức lãnh tĩnh mà hồi âm: [ hắn là bạn trai tôi, chưa nói không thể đăng ảnh bạn trai nhỉ? ]

Nhóm dân mạng tiếp tục: “…”

[ Vì sao tôi tham gia một cái hoạt động, còn phải bị nữ thần quả cam nhét cho một họng bánh chó? ]

[ Bánh chó lạnh lùng lung tung ụp lên người con ếch.jpg Tôi quyết định bỏ follow đại gia quả cam ba phút đồng hồ, không cần để ý đến tôi, tôi muốn yên tĩnh. ]

[ Cho nên nói, người vừa rồi chính là Liên Dung? Wase, thật sự dễ nhìn nha, tuy rằng chỉ có một bóng dáng, nhưng Liên Dung hình như rất là đẹp trai đó! Đột nhiên hiểu vì sao mỗi ngày nữ thần quả cam đều ở trên weibo khoe Liên Dung, nếu tui có một bạn nam đẹp trai như vậy… tui hận không thể mỗi ngày cùng với hắn đi trên đường phố, nói cho toàn thế giới biết tui có bạn nam đẹp trai như vậy 23333]

Khi có người chỉ ra, những người khác mới ý thức được, bóng dáng vừa rồi bọn họ nhìn thấy, có lẽ chính là Liên Dung.

Nhóm fan đều biết chuyện giữa quả cam và Liên Dung, cũng biết đại gia quả cam thường xuyên ở trên weibo khoe bạn trai. Bọn họ từng nghĩ người có thể làm cho trắng giàu đẹp thích, nói không chừng cũng rất đẹp trai, nhưng bọn họ tuyệt đối không ngờ, chỉ là một bàn tay, đã có thể đẹp đến loại trình độ này.

Một buổi tối, ảnh chụp của Liên Dung Tranh Tử Hãm chiếm được lượng share vượt qua sáu ngàn.

Vô số dân mạng ở dưới weibo của cô nghị luận về bóng dáng mình nhìn thấy vừa rồi, nhưng mà Liên Dung Tranh Tử Hãm xóa weibo quá nhanh, đa phần dân mạng đều chưa nhìn thấy tấm ảnh kia. Mà trong những bình luận đó, cũng có fan Tần Trình cực cá biệt cười ha hả tỏ vẻ: [ Liên Dung thật đẹp trai nha, chỉ nhìn bóng dáng, đã cảm thấy thật đẹp trai, cảm giác đẹp trai như Tần thần nhà tui vậy ha ha ha ha ~]

… Ừm, quả thật đẹp trai giống Tần Trình.

Sáng hôm sau, Dung Hủ sớm rời khỏi giường, thu dọn xong đồ đạc, Thor tiên sinh đưa cậu và La Thiến đến sân bay.

Sau khi đến sân bay, hai người nhanh chóng vào phòng chờ VIP, để nhân viên phục vụ sân bay giúp họ đăng ký thủ tục.

Giờ phút này, cách lúc máy bay cất cánh còn có hai tiếng. Dung Hủ mở máy tính trong phòng VIP, tìm một bài hát của Lâm Huyên, đeo tai nghe lên nghe.

Bài hát này là một bài cậu và Lâm Huyên sẽ song ca, hai ngày sau cậu liền đến thành phố S, tham dự tập luyện concert. Mà ngay khi Dung Hủ nghe đến lần thứ ba, đột nhiên liền nghe La Thiến kinh ngạc “a” một tiếng, Dung Hủ tháo tai nghe xuống, quay đầu nhìn về phía cô.

Chỉ thấy La Thiến nhẹ nhàng gật đầu, giọng điệu tùy ý nói rằng: “Không ngờ Liên Dung Tranh Tử Hãm cũng tham gia hoạt động lần này. Tiểu Hủ, tay bạn trai cô ta còn rất đẹp, tuy rằng nhìn không quá rõ ràng, làm mờ đến là lợi hại, còn đánh mosaic dày như vậy, nhưng hiện tại lượng share đã vượt qua tám ngàn, nói không chừng cô ta có thể vào được top 10 lần này đó.”

Dung Hủ cong khóe môi, đứng dậy đi về phía La Thiến: “Tay bạn trai? Tôi nhìn xem.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.