Làm chương trình âm nhạc rating hạng nhất Hoa Hạ, vài chục năm nay, hình thức chương trình «Tiếng nhạc» tương đối đơn giản, quy trình chủ yếu chính là mời mỗi một khách mời biểu diễn ca khúc kinh điển của mình, giữa lúc đó MC sẽ nói chuyện phiếm với các khách mời.
Ngoài ra, nếu khách mời vừa vặn có ca khúc mới, vậy tự nhiên là họ sẽ biểu diễn ca khúc mới ngay trên sân khấu; nếu khách mời chuẩn bị phát hành ca khúc mới, vậy càng có thể lấy «Tiếng nhạc» làm sân khấu, công bố ca khúc của mình.
Dung Hủ bị xếp là người cuối cùng lên sân khấu.
Tám giờ tối Hoa Hạ, chương trình bắt đầu. Mười lăm phút sau, ca sĩ đầu tiên biểu diễn ca khúc kinh điển của mình trên sân khấu. Vị ca sĩ này là thiên hậu nổi tiếng Hoa Hạ, năm nay bốn mươi lăm tuổi, cùng một thời với Sở Kỳ. Khi giọng hát hùng hậu của cô thông qua thiết bị thu âm cao cấp truyền vào tai mỗi khán giả, âm thanh kia hay đến độ khiến da đầu người ta run lên, mang theo hiệu quả rung động lòng người.
Một khúc hát xong, Dung Hủ nghiêm túc vỗ tay, MC lại cười nói chuyện với thiên hậu đó một lát, sau khi hỗ trợ tuyên truyền đợt lưu diễn toàn cầu của đối phương tháng sau, liền đến phiên một nhóm nhạc nam tiến hành biểu diễn.
Thiết bị âm thanh của «Tiếng nhạc» tuyệt đối là đứng đầu, thực lực của nhóm nhạc nam ấy trong cái nhìn Dung Hủ là hết sức bình thường, nhưng bọn họ vừa biểu diễn, vừa nhảy ra động tác vũ đạo chỉnh tề khốc huyễn, nghe nhìn kết hợp, cũng rất có một loại cảm giác đầy đủ lưu loát.
Chờ nhóm nhạc đó kết thúc biểu diễn, bọn họ đi xuống sân khấu, an vị bên cạnh Dung Hủ. MC bắt đầu bắt chuyện với trưởng nhóm nhạc, một thành viên nhóm trong đó thì lại nhỏ giọng nói chuyện vói Dung Hủ.
“Chào ngài, em tên Diệp Thiên, em rất thích «Thất dực»…”
Tiếng nói mỏng manh đến gần như không thể nghe thấy bỗng nhiên vang lên, dừng một chốc, Dung Hủ mới quay đầu nhìn về phía ca sĩ trẻ tuổi bên cạnh. Nhóm nhạc này mới ra mắt một tháng, giờ phút này, nói chuyện với Dung Hủ chính là thành viên nhỏ tuổi nhất trong nhóm, dường như còn chưa đến mười sáu tuổi.
Nhìn biểu tình cẩn thận chờ mong của cậu trai ấy, Dung Hủ hơi hơi cong môi, trấn định nói: “Chào cậu, tôi là Dung Hủ.”
Tiếng nói vừa dứt, liền thấy bạn nhỏ kích động liên tục gật đầu, đè giọng nói rằng: “Em đặc biệt thích «Không tiếng động» còn có «Trang hoa la»… A, em là nói, ở phương diện ca khúc ngài biểu diễn, em cũng rất thích «Thất dực». Mỗi ngày em đều nghe bài hát đó…”
Cậu chàng tỏa nắng đẹp trai luyên thuyên không ngừng, ngay từ đầu Dung Hủ còn có chút kinh ngạc, nhưng vẫn luôn duy trì tươi cười ôn hòa. Tận đến khi lại có hai khách mời lên đài biểu diễn, cậu trai ấy mới ấp a ấp úng nói ra ý đồ của mình: “Em có thể… xin một album «Lời Dung» có ký tên không? Ý em là, chờ về sau em mua album rồi, em muốn nhờ ngài ký giúp em một bản. Em cũng là nghệ nhân Hoa Hạ Entertainment, nếu có cơ hội, chúng ta… có lẽ chúng ta có thể gặp lại.”
“Không cần dùng kính xưng với tôi, ” giọng nói réo rắt nhu hòa chậm rãi vang lên, cậu ca sĩ kinh ngạc nhìn thần tượng trước mắt, liền thấy Dung Hủ nở nụ cười, mặt mày xinh đẹp hơi hơi cong lên, nghiêm túc nói: “Đến lúc đó, tôi sẽ bảo trợ lý đưa album ký tên đến phòng nghỉ của nhóm các cậu.”
Sau khi nhận được hứa hẹn này, cậu ca sĩ kích động đến lỗ tai đều đỏ, Dung Hủ nhìn mà dở khóc dở cười.
Thời gian cực nhanh, hiện giờ Dung Hủ mới ra mắt hai năm, cũng bất quá chỉ hai mươi tuổi, nhưng cậu lại đi đến nơi mà rất nhiều minh tinh đi cả đời cũng không đến. Dung Hủ không phải là lần đầu tiên gặp được fan của mình trong giới giải trí, nhưng cậu vẫn là lần đầu tiên gặp được người biểu hiện rõ ràng trắng trợn như thế.
Hoặc có lẽ là bởi vì cậu ca sĩ này vừa mới ra mắt, tuổi lại nhỏ, bất quá là vì gặp được người mình sùng bái khát khao mà mất đi lý trí, cũng vốn là hợp tình.
Đời trước của Dung Hủ có một nhóm nhạc nữ, cực hot một thời, nhưng vào một lần lễ trao giải các cô gặp được nữ thần mình thích, liền kích động đến độ chỉ biết thét chói tai, giống như quên thân phận minh tinh của mình, cùng khung hình với nữ thần cũng có thể kích động đến mắt ướt át.
Trực tiếp «Tiếng nhạc» vẫn còn tiếp tục tiến hành, chương trình này sẽ không bởi vì thiên hậu có địa vị trong giới cao, mà liền không ngừng bắt chuyện với cô; cũng sẽ không bởi vì Dung Hủ gần đây cực nổi, mà luôn cho cậu màn ảnh. Chương trình này hết sức công bằng, tận đến tiết mục cuối cùng Dung Hủ biểu diễn, màn ảnh của cậu mới dần dần nhiều hơn.
Cùng lúc đó, trên trang web trực tiếp, bình luận cũng sắp bao phủ cả hình ảnh.
[ Dung Dung hát cái gì mị cũng thích, Dung Dung hát! Ca hát ca hát a a a a! ]
[ Rốt cuộc đến phiên Dung của tôi hát QAQ cảm động trời cảm động đất ]
Bất luận là fan Dung xem trực tiếp trên máy tính, hay là fan Dung xem chương trình trước TV, giờ phút này đều kích động vạn phần chờ đợi một phần biểu diễn cuối cùng.
Trên hình ảnh trực tiếp của «Tiếng nhạc», tất cả đều là bình luận của fan Dung, tận đến khi âm nhạc chậm rãi dễ nghe lên khi, đám bình luận đó rốt cuộc mới ít đi một chút.
Đến cuối cùng, bài Dung Hủ hát không phải là ca khúc chủ đề «Lời Dung», mà là một bài hát tiếng Anh khác, «Moonlight».
Bài hát này cải biên từ ca khúc hòa âm nổi tiếng «The twilight in the moonlight», Dương lão đạt được linh cảm từ ca khúc ấy, soạn lời viết nhạc, viết ra bài hát tiếng Anh quan trọng nhất trong album «Lời Dung».
Trong giới ca hát, cải biên như vậy cũng không hiếm thấy, chẳng hạn như «Bản hòa âm số 46» của Mozart đã từng bị nhiều ca khúc khác mượn dùng nhiều lần. Trong loại ca khúc này, người soạn nhạc không có khả năng hoàn toàn rập khuôn nhạc cổ điển, chỉ mượn dùng một phần giai điệu trong đó, khá tương tự với việc trích dẫn điển cố trong thơ cổ, cũng sẽ trực tiếp công khai việc trích dẫn.
Đây là lần đầu tiên Dung Hủ hát nhạc tiếng Anh, mới đầu nhóm fan còn có chút lo lắng, không biết nam thần nhà mình có thể khống chế được nhạc tiếng Anh hay không. Bởi vì phát âm tiếng Trung và tiếng Anh dù sao cũng không giống nhau, thậm chí trên việc phát ra tiếng cũng không hoàn toàn nhất trí. Rất nhiều ca sĩ có thể hát tiếng Trung hay, nhưng hát tiếng Anh có lẽ sẽ hơi kém, cũng giống vậy, rất nhiều ca sĩ hát tiếng Anh xuất sắc, lúc hát tiếng Trung có khả năng sẽ tương đối bình thường.
Nhưng mà, hết thảy nghi ngờ ngưng bặt trong tích tắc âm thanh kia vang lên.
Tiếng ca thanh nhuận bình tĩnh giống như dòng suối giữa núi đồi, mượt mà chảy xuôi. Không khí tươi mát, mang theo chút lành lạnh nhẹ nhàng thản nhiên, hết thảy đều có vẻ thực trong suốt, thế gian sạch sẽ đến độ có thể ngửi ra được mùi bùn đất tanh đắng trong đó, cảnh sắc tốt đẹp như thế theo tiếng ca an tĩnh thanh nhã của thiếu niên, từng giọt từng giọt truyền vào tai mỗi người ở đây, lại truyền vào trong lòng.
Thiết bị âm nhạc cao cấp khiến loại âm thanh này quanh quẩn thật lâu trong hội trường, hình thành cộng hưởng, khi tiếng nhạc từ từ có xu hướng cao trào, âm thanh càng có một chút lực xuyên thấu lòng người, triền miên quanh quẩn, xúc động chỗ sâu nhất ở đáy lòng mỗi người.
Cậu ấy nói, bắt lấy ánh trăng, tặng sự xinh đẹp này cho người yêu mến.
Rất nhiều khán giả có lẽ còn chưa thể lập tức nghe hiểu lời tiếng Anh, nhưng mà khi thiếu niên tuấn mỹ xinh đẹp kia dịu dàng vươn tay về phía bọn họ, bọn họ lại hiểu rõ loại tình yêu chất chứa trong tiếng ca ấy.
Mà trên núi tuyết âm 7 độ ở Canada, người đàn ông lạnh lùng nghiêm túc xem cảnh tượng trong video, thật lâu sau, hắn cũng vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng để trên màn hình di động. Vị trí đầu ngón tay hắn đặt tới, đúng là vị trí Dung Hủ vươn tay.
Cách xa nhau ngàn dặm, em là đêm tối, anh là ban ngày, nhưng vẫn truyền cho nhau tình yêu kia.
Sau khi hát xong một câu cuối cùng, Dung Hủ hơi hơi nhắm mắt, trong hội trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay rền vang.
Khán giả hiện trường đều không kiềm lòng nổi mà dùng tiếng vỗ tay để diễn tả sự yêu thích của mình đối với bài hát này, bọn họ ở hiện trường, có thể nghe được tiếng ca càng chân thật, cũng sẽ đạt được trải nghiệm càng chân thật; mà khán giả trước TV, máy tính, có lẽ bởi vì họ không có thiết bị âm thanh cao cấp, âm nhạc nghe được sẽ thấp hơn khán giả hiện trường một bậc, nhưng mà giờ phút này, bọn họ cũng không thể xem nhẹ, bài hát vừa rồi đến hiện tại còn quanh quẩn bên tai họ, làm bọn họ nổi một thân da gà.
Buổi tối, rating «Tiếng nhạc» kỳ này đạt tới hạng nhất năm nay. Cũng không có ai nói rating chương trình liên quan tới Dung Hủ, nhưng không thể phủ nhận chính là, ca khúc tiếng Anh tên là «Moonlight» ấy, trở thành đầu đề thảo luận trên internet vào buổi tối.
Ngày hôm sau, Dung Hủ lại tiếp nhận tạp chí phỏng vấn, tiếp đó lại tham dự một chương trình game show. «Lời Dung» còn chưa chính thức phát hành, đã lấy xu thế tuyên truyền vô cùng hung mãnh công chiếm tầm mắt mỗi một fan âm nhạc.
10 giờ sáng ngày 15 tháng 7 năm 2045, «Lời Dung» đồng bộ phát hành trên toàn quốc!
Trước cửa các tiệm đĩa lớn trên toàn quốc đã sớm xếp hàng dài, fan Dung chờ mong album này đã lâu, thậm chí vào lúc trời còn chưa sáng, đã sớm đi tới cửa tiệm đĩa xếp hàng, chờ mua được «Lời Dung».
Bên kia, «Lời Dung» cũng không có thực hiện hình thức bán trước trên internet. Buổi sáng 10 giờ đúng, nhóm fan có thể tranh mua album online. Nhưng bởi vì mới đầu tồn kho chỉ có ba trăm ngàn bản, cho nên rất nhiều fan đều lên tinh thần, đặt đồng hồ báo thức, chờ đoạt album.
Về chuyện này, trước khi album chính thức phát hành, La Thiến còn có chút kinh ngạc: “Ba trăm ngàn bản tồn kho kỳ thật rất đầy đủ rồi, tôi cảm thấy rất nhiều. Dù sao chỉ là ngày bán đầu tiên, hẳn là tất cả fan đều có thể mua được.”
La Thiến chủ yếu phụ trách quản lý fan, tiến hành giao lưu với fan. Cô đã sớm từ miệng vài fan lớn biết được rằng, lần này rất nhiều fan Dung đều vô cùng lo lắng mình có thể đoạt được album hay không, đối với việc này cô hết sức hoang mang.
Thân là trợ lý chính quy từng được huấn luyện của Hoa Hạ Entertainment, La Thiến tự nhiên biết, ở giới ca hát Hoa Hạ, lượng tiêu thụ ba trăm ngàn đã rất cao. Album có lượng tiêu thụ đạt tới năm trăm ngàn, đều là album nổi như cồn; album đạt tới tám trăm ngàn, có thể gọi là ca khúc kinh điển năm đó.
Còn về doanh số hơn triệu như «Thất dực», thì đã là hiện tượng.
Cho dù là «Thất dực», lúc trước sở dĩ có doanh số hơn triệu, là bởi vì tên tuổi Lăng Tiêu đã qua đời cùng với bộ phim «Tầng mây màu đen», cũng bởi vì sau đó Dung Hủ lập quỹ, tỏ vẻ sẽ hiến ra toàn vộ doanh thu. Nếu đây chỉ là một bài hát bình thường, vậy tuyệt đối không có khả năng có được doanh số đáng sợ như vậy.
Mà hiện tại, album đầu tiên của Dung Hủ, ngày đầu tiên tồn kho ba trăm ngàn làm sao có thể không đủ?
Nghe La Thiến nói, La Chấn Đào lắc đầu, quay đầu nhìn về phía Dung Hủ, nói: “Tiểu Hủ, cậu có tự tin không?”
Ánh mặt trời rạng rỡ xán lạn xuyên thấu qua thủy tinh chiếu xuống, chiếu lên mái tóc thiếu niên, phản xạ ra một lớp vàng nhàn nhạt. Nghe vậy, Dung Hủ dời tầm mắt khỏi một quyển tạp chí, ánh mắt cậu ôn hòa, nhìn La Chấn Đào và La Thiến, một lát sau, cười nói: “Em không thích nói về tự tin, nhưng mà em nghĩ, hiện tại có lẽ đáp án đã công bố.”
La Thiến mãnh liệt sửng sốt, cô nhanh chóng ngẩng đầu nhìn giờ, chỉ thấy kim giây rất vừa vặn lướt qua vị trí “12”, mới sửng sốt, đã tới mười giờ mười hai giây!
La Thiến lập tức mở di động, xem xét tình huống tiêu thụ album «Lời Dung». Động tác của cô rất nhanh, nhưng sau khi làm xong một loạt động tác cầm di động, mở di động, mở APP ra, cũng đã qua thêm ba mươi giây.
Khi kim giây sắp sửa chỉ đến số “12” một lần nữa, La Thiến đã thấy được con số tiêu thụ album online. Tầm mắt cô cũng không có nhìn trên con số tiêu thụ cụ thể, ngược lại thấy được một tin nhắn thông báo wechat hiện ra trên màn hình di động trước.
[ Quân quân tương: QAQ chị tiểu Thiến! Cứu mạng cứu mạng cứu mạng! Oa oa oa oa, em đã đặt đồng hồ báo giờ rồi, chỉ là lúc trả tiền ấn sai mật khẩu, kết quả liền chậm một bước, chỉ một bước! Em thế mà lại không cướp được album!!! Sớm biết vậy em liền ra tiệm xếp hàng mua, ít nhất còn hẳn là có thể mua được, cứu mạng, em rất muốn rất muốn album của Dung Dung oa oa oa oa… ]