Chương 1259
Đầu Diệp Ân Tuấn nhất thời như muốn nổ tung.
Anh hậm hừ một tiếng, muốn chịu đựng, những cơn đau thần kinh dữ dội ập đến khiến anh loạng choạng, ngã thẳng vào người Thẩm Hạ Lan.
“Ân Tuấn! Diệp Ân Tuấn anh sao vậy?”
Thẩm Hạ Lan đắm chìm vào vết thương của Thẩm Niệm Niệm vừa rồi, còn chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy Diệp Ân Tuấn trực tiếp dựa vào vai cô, vẻ mặt. đau khổ.
Lòng cô chợt thắt lại.
“Em gọi Tô Nam qua”
Thẩm Hạ Lan có chút hoảng hốt.
Cô biết bệnh thần kinh của Diệp Ân Tuấn, nhưng cô không ngờ anh lại đau dữ dội và khó chịu đến như vậy.
Anh toàn thân co giật, ôm đầu, hận không thể đập nát đầu mình ra. Thẩm Hạ Lan run rẩy bấm điện thoại. Tô Nam nhìn thấy cuộc gọi của Thẩm Hạ Lan thì nhíu mày.
“Chị dâu, không phải chỉ là mấy trăm triệu tiền mặt sao? Không cần gấp gáp như vậy chứ? Đâu phải tôi chây ì không trả
Giọng nói trêu chọc Tô Nam truyền đến. Thẩm Hạ Lan không có ý nghĩ giễu cợt anh ta, rưng rưng nói: “Tô Nam, mau qua đây, Ân Tuấn sắp ngất đi vì bệnh thần kinh rồi.”
Tô Nam đột nhiên dừng lại.
“Tôi sẽ qua ngay lập tức.”
Sau khi cúp máy, Thẩm Hạ Lan ôm chặt Diệp Ân Tuấn vào lòng.
“Ân Tuấn, Tô Nam sắp tới rồi, anh cố lên”
Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan lo lắng, muốn giơ tay nói với cô rằng anh không sao, nhưng cơn đau này quá dữ dội khiến anh dù muốn lên tiếng cũng không được.
Hạ Tử Thu vừa thấy cảnh này thì ngẩn ra.
“Đại ca xảy ra chuyện gì?”
Anh ta nhanh chóng đi tới bên cạnh Diệp Ân Tuấn nhíu mày. Thẩm Hạ Lan không thân với anh ta lắm, nhưng Diệp Ân Tuấn nói đây là anh em của mình, Thẩm Hạ Lan tạm thời tin tưởng.
“Bệnh thần kinh của anh ấy tái phát, tôi có thể đưa anh ấy đến biệt thự của anh trước được không?”
“Cái gì mà được không? Mau chóng đến đó, cô đã gọi bác sĩ chưa?”
Hạ Tử Thu trực tiếp nhận Diệp Ân Tuấn từ tay Thẩm Hạ Lan qua. Thẩm Hạ Lan nhanh chóng gật đầu nói: “Gọi cho Tô Nam, lát nữa anh ta sẽ tới đây.”
“Gửi vị trí cho Tô Nam, có anh ta hẳn là không có vấn đề gì. Sao lại là bệnh thần kinh? Trước đây không có cái bệnh này” Hạ Tử Thu một bên nói một bên cùng Thẩm Hạ Lan đỡ Diệp Ân Tuấn vào biệt thự nằm xuống.
Diệp Ân Tuấn toàn thân co quắp đau đớn, mồ hôi lạnh chảy ướt lưng.
“Tôi đi xem có thuốc giảm đau nào không, cho anh ấy một ít trước.”
Câu này của Hạ Tử Thu khiển Thẩm Hạ Lan do dự.
Cô vẫn không thể tin tưởng 100% Hạ Tử Thu. Hạ Tử Thu không đợi cô trả lời, liền trực tiếp đi đến chỗ hộp y tế. Một thủ hạ nhìn thấy Diệp Ân Tuấn như vậy, cũng nhanh chóng đi theo Hạ Tử Thu vào nhà.
“Anh Thu, Diệp đại ca bây giờ như thế này, còn có thể làm đại ca của chúng ta không?”
“Ý của cậu là gì? Muốn chết phải không?”
Hạ Tử Thu trực tiếp chống tay lên tường, hung ác nói: “Tôi cảnh cáo cậu, tôi nói xong câu này coi như bỏ qua. Nếu cậu ra ngoài dám nói nhảm, tôi sẽ giết cậu”
“Anh Thu, em vì tốt cho anh. Đã nhiều năm như vậy, Diệp đại ca đều ở bên ngoài lo việc kinh doanh. Nếu như không có anh mấy năm nay vào sinh ra tử
trong liên minh, hiện tại Kình Thiên Minh cũng không biết ra thế nào rồi, bây giờ là cơ hội tốt, Diệp đại ca có chứng bệnh này, người phụ nữ của anh ta cũng xinh đẹp, không bằng chúng ta…”
Thủ hạ làm một động tác giết. Hạ Tử Thụ đột nhiên bật cười, nụ cười rất rạng rỡ, nhưng thủ hạ của anh ta lại có chút rợn người.
“Anh Thu, em là vì lợi ích của anh! Em…”
Hắn chưa kịp nói xong, Hạ Tử Thu đã trực tiếp bẻ gãy cổ hắn ta. Người hắn mềm nhũn trượt xuống sàn, chết không nhắm mắt. Hạ Tử Thu trực tiếp kéo ga giường phủ lên thi thể, liền tìm đến tủ thuốc, cũng không thèm nhìn hắn một cái tới chỗ Thẩm Hạ Lan.
“Chị dâu, trước cho đại ca uống thuốc giảm đau.”
“Tôi…” Thẩm Hạ Lan còn đang do dự, Diệp Ân Tuấn đã trực tiếp cầm lấy thuốc giảm đau, nuốt xuống.