“Chúng ta vẫn là đi xem phim đi.”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nói ra.
Diệp Ân Tuấn đương nhiên cũng không có ý kiến gì.
Bởi vì nơi này không phải Hải Thành, cho nên Diệp Ân Tuấn cũng không bao trọn, trực tiếp mua hai tấm vé xem phim, mua hai hộp bắp rang giống như là cặp đôi bình thường đi vào.
Bộ phim là một phim tình cảm.
Thẩm Hạ Lan xem có chút nhập tâm, xem một lúc thì khóc ra.
Diệp Ân Tuấn vội vàng lấy khăn tay ra cho cô.
“Phim mà thôi, điểm khóc của em thấp vậy sao?”
“Ừ.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu, toàn bộ tâm tư đều ở trong điện ảnh.
Bộ phim này diễn rất tốt, Thẩm Hạ Lan xem cũng thấy bên trong có bóng dáng của Mạnh Điềm Điềm.
Đây cũng là Mạnh Điềm Điềm quay trước khi ký với công ty cô, nhìn ở đây cũng thấy là diễn xuất của Mạnh Điềm Diềm có tròn có méo.
Bây giờ Thẩm Hạ Lan là tổng giám đốc công ty điện ảnh và truyền hình, đương nhiên là nhìn diễn xuất của diễn viên, hôm nay nhìn thấy diễn xuất của Mạnh Điềm Điềm, cô cảm thấy nên gọi điện thoại cho Triệu Tâm Hằng nói một chút về phương hướng phát triển của Mạnh Điềm Điềm rồi.
Diệp Ân Tuấn thấy cô xem cẩn thận nghiêm túc, không khỏi cũng xem theo.
Đối với phim tình cảm như vậy, nói thật anh không có cảm giác gì, cảm thấy thế nào cũng không đẹp bằng Thẩm Hạ Lan.
Diệp Ân Tuấn đột nhiên có một ý nghĩ.
Lúc hết phim, con gái trong rạp chiếu phim khóc nức nở, Thẩm Hạ Lan cũng thế.
Diệp Ân Tuấn đưa khăn tay cho cô, thấp giọng nói: “Có muốn đợi lát nữa rồi đi không? Bây giờ khóc mắt hồng lên rồi, đừng để gió bên ngoài thổi vào.”
“Được rồi.”
Thẩm Hạ Lan ngồi lại, chờ tất cả mọi người rời đi mới đứng dậy theo Diệp Ân Tuấn ra ngoài.
Phim chiếu hơn hai tiếng.
Thẩm Hạ Lan còn đang nhớ đến diễn xuất của Mạnh Điềm Điềm, chợt nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói: “Quay về tìm một biên kịch, viết lại câu chuyện của hai chúng ta rồi quay thành phim, anh cảm thấy có thể hấp dẫn rất nhiều người đến xem.”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan lập tức sửng sốt một cái.
“Giữa chúng ta có có cái gì có thể quay được?”
“Em làm cho anh nhiều như vậy, tình yêu của chúng ta so với phim vừa rồi hay hơn nhiều.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm cho Thẩm Hạ Lan lập tức nở nụ cười.
“Em không cần! Tình yêu của mình sao phải chia sẻ với người khác? Huống chi ông xã đẹp trai như vậy, để ai diễn cũng không diễn được hương vị đấy.”
Thẩm Hạ Lan nói xong lời này Diệp Ân Tuấn lập tức bay bổng.
“Tùy em, anh chỉ là đưa ra ý kiến.”
“Không quay, tình yêu của chúng ta là của chúng ta.”
Thẩm Hạ Lan quyết định tại chỗ, Diệp Ân Tuấn lập tức bỏ đi ý định này.
Hai người đi ra ngoài không bao xa, người đi theo dõi Trương Vũ quay lại rồi.
“Anh Tuấn, chị dâu.”
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan hơi dừng lại, tìm một cửa tiệm đi vào.
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan hơi trầm xuống.
Kỳ thật cô chút căng thẳng.
Sợ nghe thấy tin tức không tốt về Trương Vũ, lại sợ mình nghĩ sai rồi..