“Tìm ai? Nội ứng của em à? Cũng bởi vì chuyện nhỏ này mà có thể khiến em rơi vào nguy hiểm, có đáng không?”
Phương Nguyên khiến Thẩm Hạ Lan ngưng lại một chút.
Cô nhớ tới nội ứng của mình.
Trái tim Thẩm Hạ Lan không khỏi nhói lên một cái.
Ngay khi cô không biết nên làm thế nào, tin nhắn của Phương Nguyên lại được gửi tới.
“Cứ giao chuyện này cho anh đi, anh cũng có người ở chỗ thằng ba, người đó sẽ tìm thời cơ để lấy mẫu của Vu Phong.
Báo cáo giám định người thân này ba ngày nữa anh sẽ gửi cho em.”
Thẩm Hạ Lan cảm động.
Phương Nguyên muốn xếp người của mình vào bên cạnh Tam điện hạ, không mất mấy năm thì không làm được.
Nhưng anh ta lại vì một câu nói của mình mà rất có thể sẽ mất đi quân cờ bản thân đã hao tốn nhiều năm đưa vào, chỉ bằng vào chuyện này, Thẩm Hạ Lan đã cảm thấy Phương Nguyên vẫn được.
Ít nhất đối với cô mà nói là vẫn được.
Sau khi Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại, cô đứng dậy đi về phía phòng làm việc.
Cô muốn nói với Diệp Ân Tuấn chuyện này, để anh cũng cảm nhận được một chút tâm trạng vui vẻ của mình.
Thẩm Hạ Lan mỉm cười đi về phía phòng làm việc, nhưng vừa tới cửa lại nghe thấy giọng nói của Diệp Ân Tuấn từ bên trong truyền ra, tuy đứt quãng, nhưng lại đủ để cho Thẩm Hạ Lan đổi sắc mặt.
Diệp Ân Tuấn đang làm gì?
Thẩm Hạ Lan biết thính lực của Diệp Ân Tuấn rất tốt, nhưng nếu không đi qua, lại không khống chế nổi tâm trạng của mình.
Ngày mai sẽ phải đến chỗ của ông cụ Tiêu, nếu như muốn cãi nhau với Diệp Ân Tuấn thì phải làm sớm, miễn để ông ngoại lo lắng.
Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan nhấc chân đi về phía thư phòng.
Khi Diệp Ân Tuấn nghe thấy tiếng bước chân của Thẩm Hạ Lan, không khỏi dừng lại một chút, vô ý thức muốn tắt máy tính, nhưng máy tính bây giờ vẫn đang trong tình trạng bị hack, nhất thời anh không thể thoát ra được.
Giờ khắc này, dục vọng muốn đánh cho Diệp Minh Triết một trận của Diệp Ân Tuấn lại càng ngày càng mãnh liệt.
Khi Thẩm Hạ Lan đẩy cửa vào, Diệp Ân Tuấn liền vội vàng đứng lên chặn màn ảnh máy vi tính lại.
“Bà xã, sao em lại đến đây?”
“Anh đang làm gì vậy?”
Sắc mặt Thẩm Hạ Lan có chút trầm thấp.
Trong máy vi tính vẫn còn nguyên những âm thanh gọi đứt quãng, và tiếng giường chiếu phát ra.
Vừa rồi ở xa, nghe không quá rõ, bây giờ lại nghe được quá rõ ràng, âm thanh kia khiến sắc mặt Thẩm Hạ Lan đỏ bừng lên.
“Diệp Ân Tuấn, anh vậy mà lại ở sau lưng em xem những thứ này! Có phải anh cũng hẹn hò với những cô gái khác ở sau lưng em không?”
Thẩm Hạ Lan hỏi lời này thật sự khiến Diệp Ân Tuấn oan uổng chết mất.
“Bà xã, thật sự không phải, đây là người khác hack máy tính của anh, anh đang định gỡ bỏ đây!”
Diệp Ân Tuấn vội vàng giải thích.
Thẩm Hạ Lan lại không nghe anh.
“Đúng nha, người khác hack máy tính của anh xong trả lại cho anh thứ này để xem, người kia là ai vậy?.