Diệp Ân Tuấn quay người đóng cửa phòng lại, lúc này mới đến bên cạnh Thẩm Hạ Lan, vươn tay ôm cô vào lòng.
Thẩm Hạ Lan bị hành động này của anh dọa sở nhảy dựng một cái.
“Ân Tuấn, anh sao vậy? Em biết mình có hơi quá, ỷ vào việc anh chiều chuộng em nên cáu kỉnh, em sẽ không thế nữa!”
“Không phải, em có cáu kỉnh thế nào đi nữa thì anh cũng đều có thể bao dung em.
Em là vợ của anh, em đối với anh như vậy là quan tâm đến anh, anh không tức giận.”
Diệp Ân Tuấn đặt cằm của mình trên bờ vai Thẩm Hạ Lan.
Bây giờ anh giống như một đứa trẻ yếu ớt, trong lúc nhất thời khiến Thẩm Hạ Lan không biết phải làm sao bây giờ.
Chính mình là người ăn vụng đồ ăn vặt, Diệp Ân Tuấn như vậy là thế nào?
“Ân Tuấn, anh…”
“Hạ Lan, Minh Triết xảy ra chuyện rồi.”
Lúc trên đường đi Diệp Ân Tuấn đã suy nghĩ vài phiên bản, nghĩ làm thế nào để từng bước nói chuyện của Diệp Minh Triết với Thẩm Hạ Lan.
Nhưng sau khi nhìn thấy Thẩm Hạ Lan anh mới phát hiện ra, cho dù viết bao nhiêu bản nháp, khi đối mặt với Thẩm Hạ Lan cũng đều không có tác dụng gì.
Cô sẽ lo lắng, sẽ khổ sở, sẽ không kiếm chế được cảm giác đau lòng và lo lắng giống như anh.
Nói nhiều lời khéo léo cũng không bằng nói thẳng.
Quả nhiên, thân thể Thẩm Hạ Lan đột nhiên cứng đờ, sau đó đẩy Diệp Ân Tuấn ra, vô cùng nghiêm túc hỏi: “Anh vừa nói gì vậy? Hình như em nghe không được rõ?”
Thẩm Hạ Lan đã lui vẻ nũng nịu của cô gái nhỏ, bây giờ cô là một người mẹ, một người mẹ lo lắng cho đứa con của mình.
Diệp Ân Tuấn đau lòng nói: “Video người lớn kia là Minh Triết gửi cho anh!”
“Anh nói bậy!”
Thẩm Hạ Lan vô thức phản bác.
“Diệp Ân Tuấn, em đã nói, em không quan tâm đến việc anh xem những thứ đó, vì sao anh còn muốn vu oan cho Minh Triết? Nó mới lớn bao nhiêu? Một đứa bé bốn năm tuổi, anh nói với em nó xem những thứ này sao? Anh muốn nói cho em biết, con trai em trưởng thành sớm đến mức nào sao?”
Thẩm Hạ Lan lập tức bùng nổ.
Diệp Ân Tuấn biết, chuyện này cho dù nói với ai cũng sẽ người ấy cũng sẽ không tin tưởng, đây cũng là nguyên nhân tại sao lúc đầu anh không nói với Thẩm Hạ Lan rằng đó là Diệp Minh Triết, nhưng bây giờ Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan chất vấn xong, nhìn cô với tâm trạng chập chờn, anh không thể không an ủi.
“Em nghe anh nói, đừng vội kích động.
Chuyện này rất quan trọng, anh đã cho má Hoàng mang theo tất cả mọi người ra ngoài mua đồ tết.
Bây giờ anh chỉ có thể nói ngắn gọn, em hãy nghe anh nói hết rồi cho ý kiến, có được không?”
Sắc mặt Diệp Ân Tuấn rất nghiêm túc, trái tim Thẩm Hạ Lan từng chút chìm xuống.
Cô không muốn tin, cũng không dám tin, nhưng Diệp Ân Tuấn không phải người ăn nói lung tung, lại thêm việc Diệp Ân Tuấn coi trọng chuyện này như vậy, Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.
Diệp Ân Tuấn thấy cảm xúc của cô ổn định lại, lúc này mới nói: “Nói đúng ra, sau khi Minh Triết nổ súng giết người đã chịu áp lực quá lớn, nhưng đứa nhỏ này lại tương đối mạnh mẽ, vậy nên sinh ra một loại phản ứng căng thẳng sau đó.”
“Phản ứng căng thẳng sau đó có nghĩa là gì?”.