Thật ra một đứa trẻ 5 tuổi như Diệp Minh Triết có thể có thiên phú này đã rất không dễ rồi, có điều Diệp Ân Tuấn không hy vọng cậu bé quá tự mãn, sau này sẽ gây ra những rắc rối không đáng cho mình.
Sự đàn áp hợp lý cũng là một cách giáo dục con cái.
Thái độ hiện nay của Diệp Minh Triết khiến Diệp Ân Tuấn rất hài lòng.
“Được rồi, rửa tay ăn cơm.
Ngày mai dẫn các con đi chơi.”
“Được!”
Diệp Nghê Nghê vui vẻ nhảy nhót.
Diệp Minh Triết và Diệp Tranh cũng có chút vui mừng, dù sao đi du lịch cả nhà như này là lần đầu tiên.
Mấy đứa trẻ được người giúp việc dẫn đi rửa tay.
Thẩm Hạ Lan lúc này mới phát hiện trong sân có thêm vài người giúp việc xa lạ.
“Sắp xếp từ khi nào vậy?”
“Vốn là có, khi vừa đến anh không thích bọn họ làm phiền em nên bảo bọn họ ra ngoài.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn khiến khóe miệng của Thẩm Hạ Lan có hơi giật giật.
Người đàn ông này đối với cô thật là tốt, đối với người khác mà nói thì như một kiếp nạn.
“Ai kêu người khác tuân theo cách làm của chúng ta chứ?”
“Em là người phụ nữ của anh, đáng được có đãi ngộ như vậy.”
Diệp Ân Tuấn rất tự nhiên nói ra lời nói tình cảm này, đây thật sự vẫn là Diệp Ân Tuấn lúc đầu lạnh lùng xa cách đó sao?
Có điều trong lòng Thẩm Hạ Lan không phủ nhận được là rất ngọt ngào.
Lúc hai người nói chuyện, bên ngoài truyền tới tiếng động cơ xe.
“Là Duyên đến rồi.”
Sự vui vẻ của Thẩm Hạ Lan dễ dàng thấy được.
Đáy mắt của Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia không vui.
Anh không thích Thẩm Hạ Lan thích người khác, loại dục vọng bá chiếm độc tài này khiến anh bỗng giật mình.
Đây là làm sao vậy?
Lẽ nào cũng là ảnh hưởng của Hoàng kim cổ sao?
Diệp Ân Tuấn nhanh chóng đè nén cảm giác chỗi dậy ở trong lòng, bình tĩnh nhìn Thẩm Hạ Lan nắm tay của Hồ Ngọc Duyên đi vào.
Từ khi Hồ Ngọc Duyên kết hôn giống như càng xinh đẹp hơn.
Thẩm Hạ Lan trêu: “Ôi, người được tình yêu chăm chút có khác nha, nhìn gương mặt này xem, căng bóng, thật là muốn nhéo một cái.”
Gò má của Hồ Ngọc Duyên lập tức đỏ ửng, lại không chịu yếu thế nói: “Nói cứ như em không được tình yêu chăm chút vậy.
Nhìn cái cổ này của em đi, trồng dâu tây cũng không biết che lại, sợ người khác không biết hai người ân ái sao?
Lời này khiến Thẩm Hạ Lan lập tức vô thức sờ cổ của mình.
“Không phải chứ? Có sao?”
Cô đột nhiên nhớ lại vừa rồi còn ở cùng tụi nhỏ, vậy há không phải bị tụi nhỏ thấy hết rồi sao?.