“Em tạm thời đừng quản họ, em lo cho mình trước, phụ nữ sinh con là bước qua vực sâu, chúng ta bước qua vực này trước được không? Anh hai bản lĩnh như vậy, em yên tâm đi, anh ấy sẽ xử lý.”
Lời Tô Nam vừa dứt, hot search trên mạng lập tức biến mất sạch sẽ.
Cùng lúc này, trong tổng bộ Kình Thiên Minh, sắc mặt Diệp Minh Triết tái nhợt, nhưng hai tay lại gõ nhanh trên bàn phím, không bao lâu sau thì dừng lại.
Trên máy tính xuất hiện biểu tượng Ngân Hồ, sau đó phát đến một câu.
“Tiểu Quỷ, hợp tác vui vẻ!”
Diệp Minh Triết khẽ cau mày.
Tiểu Quỷ?
Ngân Hồ này thật vẫn là khiến người ta vừa yêu vừa hận.
Nhưng có thể hợp tác cùng Ngân Hồ xóa bỏ hot search, đồng thời không còn chút dấu vết, cũng xem như một chuyện khiến người ta vui vẻ.
Diệp Minh Triết lập tức bị đau đớn khiến cho co ro trên giường.
Song tấu?
Quán cà phê?
Cậu bây giờ hoài nghi nghiêm trọng mình có phải con ruột hai người họ không.
Cậu cũng bị thương rồi, lúc nằm trên giường cần sự quan tâm chăm sóc của bố mẹ, hai người họ lại chạy ra ngoài dạo phố lãng mạn, còn lên hot search.
Họ có nghĩ tới ám ảnh tâm lý của thằng con trai này không.
Chính vào lúc Diệp Minh Triết buồn bã, Diệp Nghê Nghê và Diệp Tranh đi vào.
“Anh, anh cảm thấy thế nào rồi? Có đau không? Em thổi cho anh.”
Giọng nói dịu dàng của Diệp Nghê Nghê lập tức khiến Diệp Minh Triết cảm thấy thế gian này vẫn còn tình cảm tồn tại.
“Không sao, không đau.”
Diệp Minh Triết nở nụ cười, nhưng sắc mặt tái nhợt đó vẫn khiến Diệp Nghê Nghê bĩu môi, sau đó lập tức chạy tới.
“Anh, anh hù chết em rồi! Sau này không được như vậy nữa.”
Diệp Nghê Nghê tránh khỏi miệng vết thương Diệp Minh Triết, ôm chặt cậu.
Trái tim Diệp Minh Triết lập tức nóng lên.
“Anh không sao, không phải vẫn ổn sao.”
“Thế này cũng gọi là ổn à?”
Diệp Tranh bưng bát canh bổ máu vào, đưa cho Diệp Minh Triết.
“Anh kêu họ làm, em uống một chút.”
“Dạ.”
Diệp Minh Triết nhận lấy, uống sạch.
Thấy Diệp Minh Triết cầm máy tính, Diệp Nghê Nghê có chút hoài nghi hỏi: “Anh, anh đang làm gì? Cũng bị thương thành như vậy rồi còn không thể cho mình nghỉ ngơi một lát sao?”
“Anh đang lau mông cho mấy người nào đó.”
Diệp Minh Triết vừa nghĩ tới đôi cha mẹ kia, haiz, toàn là nước mắt.
“Hử?”.