Cục Cưng Có Chiêu

Chương 938



CHƯƠNG 938: EM MUỐN MỞ CÔNG TY

 

Thẩm Hạ Lan rời khỏi phòng bệnh.

 

Diệp Ân Tuấn vừa hay gọi điện tới, tháp giọng hỏi: “Em đang ở đâu? Bệnh viện hay ở nhà?”

 

“Bệnh viện.”

 

“Anh tới đón em.”

 

“Được.”

 

Sau khi cúp máy, Diệp Ân Tuấn rất nhanh đã tới.

 

Thẩm Hạ Lan lên xe, nhìn thấy sắc mặt của Diệp Ân Tuấn không phải quá tốt thì biết anh hỏi chuyện của Diệp Tri Thu khả năng không được thuận lợi.

 

“Diệp Tri Thu không phối hợp sao?”

 

“Cũng không phải, chỉ là chuyện liên quan tới Mạnh Vũ Kha có hơi khó xử lý, có điều anh sẽ giải quyết ổn thỏa, em đừng lo lắng.”

 

Diệp Ân Tuấn không hy vọng Thẩm Hạ Lan tiếp tục quan tâm những chuyện vặt của Diệp Tri Thi nữa.

 

Thẩm Hạ Lan gật đầu.

 

Cô cắn răng nói: “Ân Tuấn, em có chuyện muốn thương lượng với anh.”

 

“Chuyện gì?”

 

“Em muốn mở một công ty điện ảnh và truyền hình.”

 

Lời của Thẩm Hạ Lan lập tức khiến Diệp Ân Tuấn khựng lại.

 

“Em muốn mở công ty điện ảnh và truyền hình?”

 

“Phải.”

 

*Xảy ra chuyện gì rồi sao?”

 

Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan đối với những thứ về điện ảnh và truyền hình này căn bản không có hứng thú, hiện nay đột nhiên nói như vậy, chắc chắn là có chuyện gì đó.

 

Thẩm Hạ Lan lắc đầu nói: “Không có, em chỉ là muốn mở một công ty như vậy, sao hả? Anh sợ em làm không tốt?”

 

“Không phải, anh chỉ hơi tò mò, hơn nữa cuộc thi thiết kế của em sắp tới rồi, em bây giờ đi mở công ty điện ảnh và truyền hình liệu có gây chú ý quá không?”

 

Suy nghĩ của Diệp Ân Tuấn tự nhiên là đúng.

 

Thẩm Hạ Lan cắn răng nói: “Cuộc thi thiết kế em không tham gia, sau này còn có cơ hội nữa sẽ tính tiếp.”

 

“Cái gì?”

 

Diệp Ân Tuấn so với bắt kỳ ai đều biết công sức Thẩm Hạ Lan bỏ vào cuộc thi thiết kế này rất nhiều, nhưng bây giờ cô đột nhiên nói không tham gia, điều này khiến Diệp Ân Tuấn rất sửng sốt.

 

“Hạ Lan, rốt cuộc làm sao vậy? Em nói thật với anh.”

 

“Tử Thất muốn làm diễn viên, nhưng cậu ấy không có căn cơ, không có chỗ dựa, ở giới giải trí căn bản là khó thể bước nổi một bước. Ân Tuấn, cậu ấy ương ngạnh, không chịu nhận thua, hiện nay có thể duy trì trạng thái hiện nay tới mượn tiền em đã rất không dễ dàng rồi. Nhưng nếu như kêu em giương mắt nhìn một mình cậu ấy lặn lộn ở giới giải trí, thậm chí sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, em thà đi cùng đường với cậu ấy.”

 

Thẩm Hạ Lan nói ra dự định của mình.

 

Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, thấy sự kiên quyết trong mắt cô, đột nhiên cười rồi: “Thật sự nghĩ kỹ rồi?”

 

“Thật sự nghĩ kỹ rồi.”

 

“Không hối hận sao? Em phải nghĩ cho kỹ, cuộc thi thiết kế xe hơi không phải năm nào cũng có, em nếu như từ bỏ cơ hội lần này, nói không chừng sau này khi có nữa, tài năng của em dù sao cũng không phải thời đỉnh cao, dù là như vậy em cũng không hối hận?”

 

Trong lòng Thẩm Hạ Lan có chút không nỡ.

 

Cô thích thiết kế xe hơi, trước đây cũng nghĩ mình có thể tạo ra thành tích lầy làm kiêu ngạo ở trong lĩnh vực này, nhưng thiết kế thay đổi rất nhanh.

 

Cô không thể giương mắt nhìn Lam Tử Thất một mình vật lộn trong vùng bùn như giới giải trí này được, cô có năng lực giúp Lam Tử Thất.

 

Huống chỉ ai có thể nói, rời khỏi ngành thiết kế, cô không thể làm nên cơm áo ở ngành điện ảnh và truyền hình chứ?

 

Nghĩ tới đây, Thẩm Hạ Lan hít sâu một hơi, kiên định nói: “Nếu như thật sự có một ngày như vậy, cũng chỉ có thể nói con đường thiết kế của em tới điểm dừng rồi, em không oán người trách trời, em chỉ hy vọng bản thân có thể làm được chuyện bản thân muốn làm.”

 

Thầy Thẩm Hạ Lan hạ quyết tâm, Diệp Ân Tuấn gật đầu.

 

“Được, em quyết định rồi là được, cần bao nhiêu vốn, anh kêu Phi chuẩn bị cho em. Có chỗ nào cần dùng thì cứ việc dùng, đừng khách khí.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.