Vừa quay lại, Tần Cẩn Du liền đối diện với đôi mắt sáng ngời, như cười như không.
Cái vẻ kiêu căng phách lối của cô ta như bị dập tắt, cô ta gượng cười chào: "Ninh... Ninh Hề Nhi..."
"Không phải chị học lớp 12A à, sao lại ở cùng chỗ với lớp S bọn tôi thế?" Ninh Hề Nhi biết thừa còn cố hỏi, bỗng dồn toàn bộ sự thù hận lên người Tần Cẩn Du.
Mọi người vốn không ưa Tần Cẩn Du, vừa nghe Ninh Hề Nhi nói vậy, ánh mắt bọn họ nhìn Tần Cẩn Du càng khinh thường hơn.
Tần Cẩn Du vô cùng lo lắng, gắng gượng giữ thái độ cao ngạo: "Hoạt động lần này là do bạn trai tôi tài trợ, tôi muốn tới thì tới, liên quan quái gì tới cô?"
Ninh Hề Nhi "Ồ" một tiếng, "Tôi hiểu rồi, cho nên chị tới không phải dựa vào bản thân, mà là có đàn ông chống lưng cho à?"
"Thế thì sao nào?"
"Nhưng Giản Nghi Tuyết thi vào lớp S là nhờ vào thành tích của bản thân cô ấy. Lần này, nếu đã sắp xếp cô ấy đi du lịch suối nước nóng với lớp S bọn tôi, vậy cô ấy là người của lớp S, đương nhiên cũng được hưởng tất cả đãi ngộ mà lớp S đáng được nhận." Ninh Hề Nhi nở nụ cười nhàn nhạt, chuyển đề tài câu chuyện, "Chị nghĩ chị là cái thá gì? Chị học lớp A, dựa vào cái gì mà đòi so với người lớp S của bọn tôi?"
Bả vai Tần Cẩn Du run lên, cô ta cố gắng kiềm chế sự căm phẫn với Ninh Hề Nhi.
Đúng vậy, Ninh Hề Nhi nói không sai, lớp S không phải nhà có điều kiện thì thành tích nổi bật. Tần Cẩn Du có kiêu ngạo tới mức nào, theo điều kiện gia đình và thành tích thì cô ta cũng chỉ có thể xếp vào lớp A thôi.
"Một người vốn không có tư cách tới đây, lại còn lên mặt với người của lớp bọn tôi, không để cô ấy ở cùng phòng với cô, sao tôi lại cảm thấy nực cười thế nhỉ?"
Ninh Hề Nhi nói xong, cả sảnh đều cười ầm lên.
"Đúng vậy, người yêu có tiền thì sao nào? Còn chưa kết hôn mà, có phải tiền của cô đâu."
"Dù có tiền, người của lớp A mà ức hiếp người của lớp S bọn tôi, cô hỏi qua bọn tôi chưa?"
"Ôi, giờ mới biết chị Tần khối trên là loại người này đấy. Chẳng phải trước đây thể hiện thanh cao lắm à, giờ lại ở bên Lệ Duệ Triết vì tiền..."
Tần Cẩn Du giận dữ: "Các người thì hiểu cái gì? Tôi với Lệ Duệ Triết là yêu nhau thật lòng!"
"Cô thật là nực cười! Lệ Duệ Triết nổi tiếng là người đào hoa trong giới thượng lưu đấy!" Một cô gái không ưa Tần Cẩn Du đứng lên, ngay lập tức đã khiến cho Tần Cẩn Du nghẹn đến mặt đỏ bừng!
Ninh Hề Nhi thấy cũng kha khá rồi, mới quay sang nói với Giản Nghi Tuyết: "Cậu ở phòng của bọn tôi đi, người nào đó cảm thấy cậu không xứng ở với cô ta, nhưng trong lòng chúng tôi biết rõ, cô ta học lớp A, chính cô ta mới không xứng ở cùng với cậu!"
Câu nói này ẩn chứa sự kiêu ngạo, nhưng mà người của lớp S đều không tức giận, ngược lại còn cảm thấy tự hào.
Người của lớp mình, cãi nhau trong lớp thì đó gọi là việc nhà, nhưng cô ta là một người lớp A lại dám ức hiếp người của lớp S, vậy thì cả lớp S nhất định sẽ đồng lòng đối phó!
"Cảm ơn..." Giản Nghi Tuyết nghẹn ngào nói, vừa nãy không ai nói giúp cô ấy, chỉ có một mình Ninh Hề Nhi ra mặt giúp, mà chỉ cần dăm ba câu là đã khiến cho tất cả mọi người lớp S đều đứng về phía cô ấy, cô ấy thật sự sự rất cảm kích.
"Không có gì, là do cô ta quá đáng quá, nên tôi thấy ngứa mắt thôi." Ninh Hề Nhi nói, "Cậu, tôi với Du Nhiên ở cùng một phòng, chúng ta đi nhận thẻ phòng nào."
Ninh Hề Nhi cất bước đi về phía trước, cô phát hiện mình không thể bước đi được!
Cổ áo cô bị một lực kéo chặt lại, khiến cô không thể thoát ra được.
"Này, Kỷ Dạ Bạch! Cậu làm gì thế!"
"Cậu, ở cùng phòng với tôi." Giọng nói bình thản, lại khiến cho Ninh Hề Nhi cùng với tất cả mọi người xung quanh đều kinh ngạc đến ngây người!