Cục Cưng, Ôm Cái Nào!

Chương 80: Hôn tôi



Vị hôn phu?

Chàng trai tuấn tú cao ráo, trông ngạo mạn bất cần này, lại là vị hôn phu của cô ta?

Hiển nhiên là Diệp Kiều Kiều không tin, trong suy nghĩ của cô ả, Ninh Hề Nhi nhất định phải bị một lão béo vừa đen vừa hôi bao nuôi, bằng không sao có thể đủ tiền mua đồ trong trung tâm mua sắm cao cấp thế này?

Cô ả lại cất giọng the thé chua loét: "Lừa đảo! Ninh Hề Nhi, không ngờ mày không biết xấu hổ tới mức này! Tùy tiện kéo một người qua đường nói là chồng chưa cưới? Ối chà, tao không ngờ mày lại mưu mô như vậy!"

Đám người ngoài hóng hớt cũng có thái độ nghi ngờ: "Mọi người cảm thấy đó có phải bạn trai của cô ta không?"

"Chắc vậy rồi, hai người mặc đồng phục học sinh giống nhau kìa."

"Lỡ chém gió thì sao!"

Đuôi mắt của Kỷ Dạ Bạch nheo lại, lạnh lùng liếc mấy người bảo vệ: "Gọi các người đến, là để các người đứng hóng hớt đấy à?"

Đám nhân viên bảo vệ hoảng sợ, cúi gập người 90 độ cung cung kính kính: "Cậu hai! Là chúng tôi tắc trách không làm tròn nhiệm vụ, mong cậu thông cảm!"

Trời ạ, làm sao dám chọc vào ông giời con này! Hu hu hu hu họ sẽ không bị đuổi việc chứ?

"Tránh đường! Mau tránh đường một chút!" Một người đàn ông béo tốt nhọc nhằn chen vào, vẻ mặt bày đầy nịnh nọt cười lấy lòng: "Cậu hai, tôi là người phụ trách trung tâm mua sắm này, cậu bớt giận, có yêu cầu gì, cứ giao cho tôi là được!"

Diệp Kiều Kiều thấy quản lý tới liền nhảy cẫng lên, chỉ thẳng mặt Ninh Hề Nhi: "Con này là bồ nhí, nó không chỉ đánh người, còn giả mạo làm vợ chưa cưới của cậu chủ các người! Thật không biết xấu hổ!"

Người đàn ông béo nhíu mày một cái, thấy dáng vẻ diêm dúa của Diệp Kiều Kiều liền chán ghét, nhưng lão vẫn hơi nghi ngờ trong lòng, cậu hai nhà họ Kỷ, vẫn chưa công khai tin cưới hỏi gì, cho nên vị hôn thê này, tới cùng là thật hay giả...

Lão không dám đắc tội Kỷ Dạ Bạch, lại sợ xảy ra sơ suất, chỉ có thể cúi đầu khom lưng chào hỏi: "Cậu hai, cô đây là..."

Kỷ Dạ Bạch cúi xuống, nhìn Ninh Hề Nhi bằng ánh mắt vui vẻ: "Nói đi, quan hệ giữa chúng ta là gì?"

Ninh Hề Nhi ngây người mất một lát, cái tên này, chẳng lẽ muốn cô lặp lại câu "Anh ấy là vị hôn phu của cô" ấy hả...

A, được rồi (T_T), biết sớm thì ban nãy đã không kích động!

Diệp Kiều Kiều thấy cô không dám nói liền đắc ý cười nhạo: "Tôi nói mà, cô ta lừa người! Cô ta chính là bồ nhí! Là con khốn nạn!"

Kỷ Dạ Bạch chớp mắt một cái: "Không muốn nói, thì dùng hành động cũng được."

"Hành động gì?" Ninh Hề Nhi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đừng để cô nói ra cái loại lời thoại xấu hổ đó, bảo cô làm gì cô cũng bằng lòng!

Giây kế tiếp...

Kỷ Dạ Bạch dùng ngón tay thon dài đặt lên đôi môi mỏng hình cánh cung hoàn mỹ: "Hôn tôi."

Phụt... Sao lại, sao lại thế được?!

A a a! tên Kỷ Dạ Bạch khốn kiếp, biến thái này! Hắn lại muốn để cô hôn hắn!

Trước mặt bao nhiêu người như này, chủ động hôn Kỷ Dạ Bạch...

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ninh Hề Nhi đỏ bừng.

Đấu tranh tư tưởng lâu thật lâu, Ninh Hề Nhi rốt cuộc mới lấy hết dũng khí, kiễng chân lên, chu đôi môi mọng, xích lại gần khuôn mặt anh tuấn của Kỷ Dạ Bạch.

Thình thịch, thình thịch...

Trái tim đập quá nhanh, tựa như muốn nhảy vọt ra ngoài.

Bốn mắt nhìn nhau, tầm mắt giao nhau, phản chiếu bóng dáng đối phương trong đáy mắt...

Đến khoảnh khắc quan trọng cuối cùng, Ninh Hề Nhi lại nghiêng người đi, thơm nhẹ lên gò má hắn, sau đó ngượng ngùng che kín mặt.

Người đàn ông mập mạp là một người tinh ý, thấy Kỷ Dạ Bạch có thể nhẫn nại chờ cô thực hiện hành động thân mật như vậy, thế cũng đủ nói lên mối quan hệ không bình thường giữa hai người, lão liền mạnh miệng sai bảo vệ: "Ngây như phỗng ra đấy làm gì! Mau bắt đứa con gái điên khùng ăn nói lung tung này ngay!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.