Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 187: Bà xã, chúng ta không thiếu tiền



Ánh mắt của nhiều người đàn ông ở đây nhìn cô như vậy, giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô, khiến cho anh vô cùng khó chịu, trong lòng nén lửa giận ngùn ngụt, cho đến khi thấy một người đàn ông đặt tay lên eo cô thì hoàn toàn bộc phát!

Đi tới ép buộc ôm eo Già Đại, bá đạo tuyên bố, “Tiên sinh, cô ấy là bạn gái của tôi.”

Ý tứ rất rõ ràng: Anh có thể lăn đi rồi!

Người đàn ông kia rất biết điều mà tránh ra, dù sao ánh mắt của người đàn ông trước mắt quá mức kinh khủng, giống như muốn giết mình.

“Anh có ý gì!” Già Đại tránh khỏi tay anh, lạnh lùng mà nói.

Nếu không phải cô cũng ghét người đàn ông kia, muốn mau sớm thoát khỏi anh ta, mới vừa rồi cô cũng sẽ không phối hợp với Quế Bá Lăng diễn một màn kia.

Quế Bá Lăng nhìn lên nhìn xuống đánh giá cô một lần, “Đây là cách ăn mặc của một sinh viên cần có sao? Ăn mặc lộ liễu như vậy!”

“Tôi mặc quần áo gì không có bất cứ liên quan gì đến anh!” Giọng Già Đại lạnh lùng, người đàn ông khốn kiếp này, tại sao để ý đến chuyện của mình! Tại sao anh có thể sau khi lấy đêm đầu tiên của cô lại nói ra lời tổn thương người như vậy!

“Em cố ý ăn mặc tới quyến rũ đàn ông như vậy sao?” Quế Bá Lăng cảm giác dây thần kinh kia của mình nhất định bị nối sai rồi, nói ra lời nghĩ một đằng làm một nẻo, họa từ trong miệng mà ra.

Già Đại vốn cho rằng người đàn ông này ghen, nhưng tại sao lời từ trong miệng anh nói ra lại khó nghe như vậy? Cái gì gọi là quyến rũ đàn ông? Hôm nay cô tới đây chỉ vì đáp ứng lời mời của anh họ mà thôi, làm bạn đồng hành của anh ấy thôi.

Kết quả vừa mới tiến vào, anh họ đã  bị một đám người kéo đi xã giao, bỏ lại một mình cô ở đây, còn bị người đàn ông hèn mọn đến gần, ghê tởm hơn chính là đụng phải người đàn ông khốn kiếp này, nhìn đến anh mình lại tức giận cành hông!

Nói ra lời vẫn còn khó nghe như vậy!

“Vậy cũng không liên quan đến anh!” Giọng điệu Già Đại càng thêm ác liệt.

Trong lòng Quế Bá Lăng chỉ có một ý niệm: Người phụ nữ nhỏ đáng giận này! Cô lại dám thừa nhận!

Giận đến anh làm ra một chuyện ngay cả mình cũng không nghĩ đến –

Lại cường hôn Già Đại rồi!

Một nụ hôn hung dữ mạnh mẽ mà điên cuồng, một truy đuổi, một phòng thủ, ngay cả mùi máu tươi trong miệng anh cũng không để ý đến, cho đến khi khóe miệng dính vào một giọt nước mắt mặn mặn, anh mới ý thức được mình hơi quá đáng. dinendian.lơqid]on

Ngơ ngác buông cô ra, không đợi anh nói xin lỗi, đã có một trai đẹp mặc âu phục màu trắng đi tới đây rồi, ôm Già Đại mặt đầy nước mắt vào trong ngực, hung dữ nhìn anh chằm chằm, dùng tiếng Nhật tiêu chuẩn nói: “Ngài không khỏi có gan quá lớn rồi đấy, người phụ nữ nhà Suzuki tôi mà anh cũng dám bắt nạt!”

Quế Bá Lăng rất đương nhiên hiểu những lời này thành: Cô ấy là người phụ nữ của tôi, anh cũng dám bắt nạt?

Mặc dù trong lòng rất không thoải mái, nhưng khi nhìn đến Già Đại vùi trong ngực người đàn ông kia khóc đến thảm thiết, anh bây giờ lại không có dũng khí kéo cô đến bên cạnh mình, trong lòng hiểu rõ ràng hôm nay mình đúng là hơi kích động, nếu Già Đại đã có bạn trai, vậy anh chỉ có thể chúc phúc cho cô.

Ánh mắt phức tạp liếc nhìn cô, xoay người rời đi.

Có lẽ hôm nay thật sự không nên đến bữa tiệc này.

Sau đó anh lại dò nghe được người đàn ông kia tên là Suzuki Kikuchi, là chủ tịch công ty dịch vụ nghệ thuật lớn nổi danh lừng lẫy ở Nhật Bản, hơn nữa cái họ Suzuki này vốn là họ lớn của Nhật Bản.

“Anh Lăng, anh ngẩn người cái gì vậy? Em đi vào đã được một hồi lâu, anh còn duy trì tư thế này?” Thiên Ca Tuệ đưa tay quơ quơ trước mặt Quế Bá Lăng.

“A, không có việc gì, đột nhiên nghĩ đến một chuyện trước kia mà thôi.” Quế Bá Lăng cụp tròng mắt xuống, khi lại ngước mắt lên thì đã thay một khuôn mặt tươi cười.

Thiên Chỉ Dương híp cặp mắt đào hoa của mình, nghi ngờ liếc nhìn cậu ta, thằng nhóc này kể từ sau lần từ Nhật Bản về, hình như có gì đó không đúng, nhưng lại buồn bực ở trong lòng cái gì cũng không nói, chẳng lẽ gặp phải Tiêu Nhụy Nhụy ở đó?

Không thể nào, cậu ta thật sự tình nghĩa sâu nặng với Tiêu Nhụy Nhụy! Khó quên như vậy?

“Anh, anh đừng quên lời em đã nói với anh! Lưu ý chuyện Lục Kiều An giúp em một chút nha.” Thiên Ca Tuệ không quên nhắc nhở anh trai.

“Biết, chuyện của em anh nào dám quên.”

Trong lòng Quế Bá Lăng vẫn còn đang suy nghĩ: Cô ấy không phải là bạn gái của Suzuki Kikuchi sao? Tại sao lại có qua lại gì với Lục Kiều An?

Chẳng lẽ cô và Suzuki Kikuchi chia tay?

Không thể nào! Anh nhìn ra được Suzuki Kikuchi cưng chiều cô ấy, mà hình như cô ấy cũng rất lệ thuộc vào người đàn ông kia, nhất định do mình nghĩ nhiều.

Bữa cơm này ăn trong thời gian hơi dài, lúc rời đi, Thiên Ca Tuệ mặt như tên trộm cười nói: “Anh, khi nào em gái Anh Nại tới Trung Quốc, nhất định phải nói cho em biết, em rất muốn làm quen với cô ấy ~”

Trong lòng Thiên Chỉ Dương tự dưng rùng mình một cái, trong đầu Tuệ Tuệ lại đang có ý định gì?

Khuya về đến nhà, Thiên Ca Tuệ liền nói toàn bộ chuyện lý thú xảy ra ngày hôm nay với ông xã.

Úy Nam Thừa không ngờ “Đầu bếp” dạy bà xã làm sushi lại chính là Itou Xuyên Nại bạn tốt khi Dương du học ở Nhật Bản. Đã từng gặp một lần, mặc dù người này có vẻ ngoài bình thường, nhưng nói năng phi phàm, phong cách xuất chúng, nhất là mắt hai tròng đen như mực, còn có bối cảnh chân thật của anh ta, tổng hợp lại nhìn, là người đàn ông rất nguy hiểm. diee ndda fnleeq uysd doon

Không khỏi nhíu mày, “Nếu đã học làm xong sushi, vậy sau này không đi nữa.”

“Sao lại không đi! Chỗ đó cũng không chỉ có sushi, còn có rất nhiều món ăn ngon khác! Lại nói anh ấy là bạn của anh trai, còn nói từ nay về sau em chính là hội viên VIP ở đó, ăn cơm được giảm rất nhiều.” Thiên Ca Tuệ cảm thấy sao ông xã lại ngốc như vậy, biết ông chủ chỗ đó thì càng nên thường đến!

“Bà xã, chúng ta không thiếu tiền.” Đầu Úy Nam Thừa đầy vạch đen, bà xã anh đúng là sẽ chăm lo việc nhà thay anh, nhưng anh không muốn bởi vì nhỏ mà mất lớn! Mặc dù dáng dấp Tuệ Tuệ cũng không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng dáng vẻ hoạt bát tinh linh kia luôn sẽ khiến người đàn ông thèm thuồng, nhất là khi cô rơi vào trường hợp mơ hồ, cực kỳ làm cho người ta thích.

Cho nên, vẫn cột cô vào bên cạnh tương đối bền chắc.

“Không thiếu tiền là một chuyện, nhưng cần kiệm tiết kiệm là một đức tính tốt! Em muốn tạo thành tấm gương cho con trai.” Thiên Ca Tuệ rất nghiêm túc nói.

“Lại nói, bây giờ em còn chưa kiếm được một xu đấy.” Vẻ mặt giống như đưa đám.

“Một chút này của em anh sớm kiếm về thay em, em tùy tiện tiêu xài cũng có thể.” Úy Nam Thừa hôn một cái lên cái miệng nhỏ nhắn của bà xã.

“Nhưng mà em cũng muốn trải nghiệm cảm giác kiếm tiền chứ sao! Luôn tốn nhiều tiền không có chút tinh thần nào!” Thiên Ca Tuệ níu lấy cổ áo ngủ của ông xã, dẩu môi.

Úy Nam Thừa đổ mồ hôi! Tư tưởng của bà xã anh quả nhiên không giống người khác, gần như phần lớn phụ nữ đều nghĩ có thể không cần đi làm cũng có tiền xài không hết, nhưng Tuệ Tuệ lại nói luôn tốn nhiều tiền không có chút tinh thần nào!

Haizzz...

“Ông xã, hôm nay cha nói với em muốn em đến bệnh viện quân y thực tập.” Thiên Ca Tuệ cau mày, trường học đều đã bố trí chỗ cho mỗi người thực tập, nhưng cha lên tiếng, cô lại không tiện từ chối tâm ý của ông.

“Vậy thì đi chứ sao, cũng gần nhà, hơn nữa có cha ở đó, thứ học được nhiều hơn, nhất định mạnh hơn em đi bệnh viện khác nhiều.” Bàn tay Úy Nam Thừa luồn vào trong áo ngủ của Thiên Ca Tuệ.

“Ghét! Người ta đang nói chuyện nghiêm chỉnh với anh!” Thiên Ca Tuệ đấm lồng ngực trần của ông xã.

“Anh nói cũng nghiêm chỉnh, nếu thật sự khó có thể lựa chọn cũng có thể đều không đi đâu, ở nhà là được rồi.” Tâm tư riêng của Úy Nam Thừa còn hy vọng Tuệ Tuệ ở nhà dành riêng cho một mình anh.

“Thì ra anh chính là chứa ý xấu như vậy! Đều không đi đâu, ở nhà là được rồi? Em cũng không phải sâu gạo, ngày ngày đều ở nhà sẽ bị mốc! Tại sao anh có thể ra ngoài làm việc, em thì không thể! Bây giờ là xã hội nam nữ bình đẳng! Không cho bá đạo như vậy!” Thiên Ca Tuệ dùng sức chọc ngón trỏ lên lồng ngực ông xã. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

“Bà xã, anh chỉ đùa một chút thôi, anh cũng đau lòng em, không muốn để cho em mệt mỏi như vậy, em xem anh ngày ngày bận rộn xoay quanh bên ngoài, cũng không có bao nhiêu thời gian về nhà với em và con, trong lòng anh khó chịu bao nhiêu!” Úy Nam Thừa dịu dàng dụ dỗ.

“Như vậy hả! Vậy chờ em đi làm rồi anh về nhà trông con, em kiếm tiền nuôi anh.” Mắt đen của Thiên Ca Tuệ sáng to trong suốt, bên trong phản chiếu ra bóng người nhỏ bé của Úy Nam Thừa.

Cái gì gọi là tự đào hố nhảy vào trong? Úy Nam Thừa coi như đã hiểu hoàn toàn.

“Bà xã ngoan, kiếm tiền nuôi gia đình là nghĩa vụ của đàn ông.”

“Ông xã tốt, anh coi như trở về làm sâu gạo đi, trải nghiệm cảm giác ông xã làm chủ gia đình chứ sao! Lại nói anh nấu cơm ăn ngon như vậy, làm ông xã chủ gia đình rất thích hợp với anh! Có được không!” Giọng Thiên Ca Tuệ mềm nhũn làm nũng.

Trên trán Úy Nam Thừa gắn đầy vạch đen, đổ mồ hôi liên tiếp, anh đây là tự mình làm bậy không thể sống được!

“Bà xã, công ty không thể rời bỏ anh.”

“Ông xã, em cũng không thể rời bỏ anh, Học Học và Tập Tập cũng không thể rời bỏ anh, không có cơm anh làm mẹ con em đều không ăn cơm được, anh sờ eo em mà xem, gần đây cũng gầy.” Giọng Thiên Ca Tuệ mềm mại.

⊙﹏⊙

“Trước kia không phải em nói dì Trần làm cơm ăn rất ngon sao?”

“Dì Trần làm cơm ăn ngon, nhưng ăn nhiều như vậy cũng không thích, em muốn thay đổi khẩu vị!” Thiên Ca Tuệ nhìn chằm chằm, mắt to vô tội không chớp mắt nhìn ông xã.

“Vậy ngày mai anh bảo dì Trần thay đổi đa dạng, nói em CHÁN cơm dì làm.” Úy Nam Thừa đặc biệt cắn chữ phát âm rất nặng trên chữ “Chán”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.