Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 194-2: Không thể nào, sức quyến rũ của cô giảm xuống thẳng tắp sao? (2)



Editor: Puck - 

Nghe được cô từ chối mình, tức giận kiềm chế cả đêm của Lục Kiều Thâm rốt cuộc bộc phát, hơi không lựa lời mà nói, “Em và Bùi Phóng trước kia là người yêu đúng không? Trong lòng em còn nghĩ đến cậu ta? Còn nhớ mãi cậu ta không quên? Sớm biết thế ban đầu em nên tóm chặt lấy cậu ta không buông! Cần gì phải tới trêu chọc anh? Trêu chọc thì cũng thôi đi! Em lại còn thích lừa mình dối người! Làm như vậy có ý tứ gì?”

Đổng Yên hạ mí mắt, lông mi run rẩy, không nói một lời nào cũng không cãi lại.

Cô thừa nhận cho đến bây giờ mình vẫn không thể hoàn toàn quên Bùi Phóng, nhìn thấy anh trong lòng sẽ không kiềm chế được mà xao động, cho dù đã không còn bất kỳ chờ mong và yêu say đắm với anh, nhưng thân thể giác quan của cô vẫn không cách nào quên anh nhanh như vậy, tình cảm sáu năm, không phải nói quên là có thể hoàn toàn quên được.

Huống chi những năm kia, anh là người đàn ông duy nhất trong sinh mệnh của cô, là trụ cột tinh thần của cô, là người mà cô thích nhất, là người đàn ông mà cô bằng lòng cầm tay cả đời.

Cho dù quyết định quên, vẫn phải cần thời gian.

Cô có thể tiếp nhận nụ hôn của Lục Kiều Thâm, nhưng cô vẫn còn bài xích thân thể đụng chạm theo bản năng, bởi vì không phải là đôi tay quen thuộc kia của mình, trong lòng sẽ không tự chủ mà sợ, muốn tách rời ra.

Ý tưởng của đàn ông và phụ nữ luôn không giống nhau như vậy, Lục Kiều Thâm là một người cực kỳ thông minh, tên bữa tiệc gợn sóng không tầm thường giữa bạn gái và Bùi Phóng đã khiến cho anh nhận thấy được quan hệ trước kia của hai người nhất định không đơn giản.

Ghen tức sinh ra trong nháy mắt, nhưng tự chủ của anh rất mạnh, một đường kiềm chế đến trước cửa nhà Đổng Yên, thật sự là không nhịn được nữa rồi, giữ chặt cằm của cô hôn quên mình, tay không tự giác đưa lên chỗ đẫy đà khiến cho người ta mơ tưởng viển vông.

Nhưng cô từ chối khiến cho tự ái phái nam của anh lập tức bị đả kích, dưới cơn nóng giận đã nói ra lời làm tổn thương người. dieendaanleequuydonn

Sau đêm nay, hai người hoàn toàn rơi vào chiến tranh lạnh.

Cũng tách rời khỏi cuộc sống của nhau, lại trở về vạch xuất phát.

Mặc dù bọn họ tiến vào chiến tranh lạnh, nhưng sáng ngày hôm sau trên trang đầu tạp chí giải trí, vẫn là hình tối hôm qua bọn họ ôm nhau thân mật trong bữa tiệc, hai người liếc mắt đưa tình, thật sự là trai tài gái sắc một đôi người ngọc.

Vì vậy, các nam nữ bát quái thành phố W lại bắt đầu bàn luận ầm ĩ về người phụ nữ tên Đổng Yên này.

Buổi sáng khi Thiên Ca Tuệ đưa hai con trai đi nhà trẻ, ở trên đường thuận tay mua tờ báo, sau khi thấy hai bóng dáng quen thuộc trên trang đầu, không nhịn được kêu lên: “Trời ạ! Trời ạ! Tiến triển được thần tốc như vậy, chẳng lẽ, chẳng lẽ tối hôm qua... Hai người bọn họ XOXO rồi hả?”

Đầu nhỏ của Học Học và Tập Tập bu lại, trăm miệng một lời: “Mẹ, cái gì gọi là XOXO?”

⊙﹏⊙ Mồ hôi, mồ hôi đổ như thác!

“Chính là ý tứ của chữ tiếng Anh X và O.” Thiên Ca Tuệ thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình, xem ra sau này ở trước mặt hai quỷ nhỏ linh tinh này phải chú ý lời nói nhiều hơn.

“Mẹ, mẹ nhìn xem, người này giống như mẹ nuôi á ~” Học Học chỉ vào người phụ nữ trong hình kêu lên.

“Cái gì mà giống như? Người này rõ ràng chính là dì Yên.” Tập Tập tỏ vẻ xem thường nhìn về phía anh trai.

“Mẹ, em trai dùng ánh mắt trừng con!” Học Học không thuận theo.

“Là do anh quá ngốc!”

“Mẹ, mẹ nói con và em trai ai thông minh?”

“Học Học và Tập Tập của mẹ đều là đứa bé thông minh nhất, sao lại ngốc đây? Nào, mẹ hôn một cái.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt hôn một cái lên mặt hai con trai bảo bối.

Học Học hài lòng dương dương liếc mắt nhìn em trai, “Mẹ, hôm qua Tập Tập bị một bạn gái cùng lớp hôn.”

“Cái gì? Hôn ở đâu?” Giọng Thiên Ca Tuệ đề cao thêm một tầng, mắt to nhìn chằm chằm con trai nhỏ. die~nd a4nle^q u21ydo^n

Tập Tập bị mẹ nhìn đến cả người sợ hãi, chỉ ngước mắt, cái miệng nhỏ mím lại, “Mẹ, là bạn ấy thừa dịp con không để ý hôn, con lại không thích bạn ấy, sau khi về nhà con có rửa sạch sẽ.”

Thiên Ca Tuệ hoảng hốt trong lòng, đứa bé bây giờ cũng trưởng thành sớm như vậy? Mới nhà trẻ đã biết thích ai đó?

“Cô bé đó thích con?”

“Vâng, bạn ấy nói thích con, nhưng mà con chính là không thích bạn ấy, con chỉ thích như mẹ vậy.” Tập Tập nghiêm trang nói.

O(╯□╰)o

Thiên Ca Tuệ không ngờ tình yêu mẹ của Tập Tập còn nghiêm trọng như thế, sờ mặt của bé, “Về sau không cho tùy tiện để cho người khác hôn ~ cũng không thể hôn người khác, nếu như thích ai nhất định phải nói với mẹ, biết không?”

Tập Tập rất hiểu chuyện gật đầu, như tiểu đại nhân nói: “Mẹ, lần trước là ngoài ý muốn, chuyện ngoài ý muốn như vậy tuyệt đối sẽ không xảy ra nữa.”

“Mẹ, con thích tiểu Đậu Đậu, con muốn hôn bạn ấy có được không?” Học Học ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi, dáng dấp tiểu Đậu Đậu đặc biệt đáng yêu, mềm mại múp míp, giống như búp bê, chỉ có điều đặc biệt thích khóc.

“Tiểu Đậu Đậu là ai?” Thiên Ca Tuệ phát hiện sau khi con trai đi nhà trẻ, cô đều hơi không theo kịp tư duy nhảy vọt của chúng rồi.

Đang nói, một cô bé la lỵ đáng yêu xinh đẹp vui vẻ chạy tới, nắm tay Học Học, giọng con nít ngây thơ nói: “Học Học, mẹ tớ nói rồi, chỉ có thể hôn mặt.”

Sau đó chìa khuôn mặt nhỏ nhắn tới, mắt đen to linh lợi lóe sáng, —00—│││.

Đây là đứa nhỏ nhà ai? Sao cha mẹ con bé có thể dạy đứa nhỏ như vậy? Thiên Ca Tuệ thở dài trong lòng.

“Tiểu Đậu Đậu, tớ không thể hôn cậu dâu, bởi vì mẹ tớ không đồng ý.” Học Học nhìn mẹ mình nói.

“A!” Tiểu Đậu Đậu chớp đôi mắt to dễ thương nhìn Thiên Ca Tuệ, rất lễ phép kêu lên, “Dì, xin chào, con và Học Học thích nhau, tại sao dì không đồng ý?”

“Bởi vì Học Học đã định cô dâu nhỏ với bé gái khác rồi, cho nên không thể hôn con được.” Giọng Thiên Ca Tuệ cố hết sức hiền hòa dễ chịu, nhưng vẫn làm tổn thương cô bé người ta.

Tiểu Đậu Đậu cái hiểu cái không chớp mắt nhìn Thiên Ca Tuệ, vừa liếc nhìn Học Học, cắn môi chạy. die nda nle equ ydo nn

Học Học vừa mới chuẩn bị đuổi theo, đã bị mẹ ngăn cản, “Thành thật khai báo cho mẹ, con thích mấy bạn học nữ?”

“Một, hai, ba, bốn, năm...” Học Học bẻ ngón tay đếm đếm.

Thiên Ca Tuệ càng ngày càng cảm thấy Học Học thật lăng nhăng, thời gian trước còn gọi điện thoại mật thiết với tiểu Tinh Tinh, giờ lại thích hôn tiểu Đậu Đậu, hỏi bé từng thích bao nhiêu bạn học nữ còn bẻ đầu ngón tay đếm lâu như vậy? Còn gì nữa đây?

“Mẹ, sáu bạn.” Học Học cười hì hì nhìn mẹ mình.

Xem ra tối về thương lượng lại với ông xã về vấn đề Học Học lăng nhăng thôi? Rốt cuộc di truyền từ ai vậy? Lúc này mới bốn tuổi đã thích sáu bạn? Vậy đến năm mười bốn tuổi, hai mươi bốn tuổi, sẽ thích bao nhiêu người?

Cô cũng không hy vọng sau khi con trai của cô lớn lên sẽ trở thành một đại củ cải lăng nhăng, Tập Tập ngược lại không cần lo lắng, chỉ tiếc hơi có tình yêu mẹ, đoán chừng sau khi lớn lên sẽ tốt.

Vấn đề lớn nhất chính là Học Học, nhất định phải nghĩ ra biện pháp thật tốt mới được.

Khi tiếng chuông vang lên, Thiên Ca Tuệ rời khỏi nhà trẻ, chạy chiếc Wrangler của cô rời đi, lại không nhìn thấy sau lưng có một bóng người, ngay sau khi cô rời đi, ánh mắt nhìn nhà trẻ lộ ra nụ cười độc ác.

Theo dõi nhiều ngày như vậy, rốt cuộc thấy được hiệu quả.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Thiên Ca Tụê cuối cùng vẫn thỏa hiệp với trong nhà, quyết định đi bệnh viện quân đội thực tập, mà Già Đại đi bệnh viện nhân dân thành phố, hai người cách nhau không xa, lái xe mười lăm phút đã đến, cộng thêm một Đổng Yên, ba người thường tập trung một nhóm ra cửa gieo họa cho tiểu chính thái. 

Điều này khiến cho một người đàn ông nào đó đang ở trong tình yêu cuồng nhiệt rất bất mãn, cưỡng chế chiếm đoạt Già Đại, trong lòng Thiên Ca Tuệ hơi giận, nhưng Chu Du đánh Hoàng Cái, một người muốn đánh một người chịu đựng, có thể có biện pháp gì?

Khiến cho cô kinh ngạc chính là anh Lăng lại là người đàn ông thần bí đã hôn Già Đại vào năm nhất, lại liên tưởng đến cảnh tượng ngày đầu tiên tựu trường khi Già Đại vội vã chạy từ trên lầu xuống đụng vào anh Lăng, xem ra, có một số việc quả nhiên là duyên phận đã định.

Cho dù cách nhiều năm như vậy, cách một số người, người có tình vẫn sẽ thành thân thuộc.

Thật tốt.

Ngày chính thức đi làm, cô ngâm nga ca khúc nhỏ thay một bộ đồng phục y tá trắng như tuyết, soi gương vấn tóc lên, đội mũ y tá, sửa sang lại dáng vẻ, khẽ cắn môi làm vẻ mặt vô cùng ngây thơ đáng yêu chụp hình lại, gửi tin nhắn cho ông xã.

Lúc đó Úy Nam Thừa đang họp, không khí trong phòng họp nghiêm túc, mỗi một nhân viên cấp cao trong công ty ngồi nghiêm túc, nghe kỹ sư Phú dùng truyền thông đa phương tiện giảng giải trình tự mới vừa nghiên cứu ra.

Cảm giác thấy di động đột nhiên rung lên, thấy là tin nhắn của Tuệ Tuệ, vội mở ra.

"Khụ..." Bởi vì ho khan quá kịch liệt, mặt sung huyết đỏ bừng.

Toàn bộ nhân viên cấp cao trong phòng họp"Vèo vèo" nhìn về phía Úy tổng, Úy tổng luôn luôn nghiêm túc cẩn thận tỉ mỉ làm việc lại phát ra tiếng ho lớn như vậy khi đang họp?

Còn... Ho đến mặt đỏ bừng?

Ngay cả Nam Cung Mạch đi theo Úy Nam Thừa suốt mười năm cũng hơi khó hiểu, khóe mắt liếc nhìn thấy vừa rồi Úy tổng nhìn điện thoại di động, đoán chừng chuyện này không thoát được liên quan đến phu nhân.

“Tiếp tục.” Úy Nam Thừa đè nén xao động trong lòng mình, nhét điện thoại di động vào trong túi, mặt không đổi sắc tiếp tục chủ trì hội nghị, vừa rồi là anh mất mặt.

Tuệ Tuệ cái ma nhân tinh * này, tuyệt đối là cố ý!

(*) ma nhân tinh: Cô gái nhỏ nghịch ngợm tinh quái khiến người ta mê muội, người ta điên rồ (Theo baike).

Nhìn xem tối về trừng trị cô như thế nào!

Thiên Ca Tuệ đúng là cố ý, cô chính là muốn thử phản ứng của ông xã mình một chút, kết quả chậm chạp không nhận được tin nhắn trả lời của anh, không khỏi hơi thất vọng, chẳng lẽ anh không nhìn thấy? Hay là sau khi xem xong anh không có cảm giác?

Không thể nào, sức quyến rũ của cô thật sự giảm xuống thẳng tắp rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.