Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 264: Ngoại truyện 3: Mấy chuyện này kia giữa bọn họ 21



Phần 21:

Editor: Puck - Diễn đàn

“Ừ, rất đẹp.” Thiên Tập Vũ nhẹ giọng than thở, mắt nhìn thẳng vào người phụ nữ phía trước da như hoa như tuyết, đêm nay tiểu Yên thật đẹp đến khiến người ta không dời mắt được.

Quế Noãn Yên bị anh khen tặng đến cả người cũng nổi lên trái tim màu hồng phấn, lông mi khẽ run, mắt trong veo đảo đảo lộ ra vẻ quyến rũ của phụ nữ, thần thái muốn nhìn lại không muốn nhìn đó khiến lục phủ ngũ tạng của Thiên Tập Vũ đều sôi trào.

“Hì hì… Anh hai, mắt anh nhìn chị Yên thật khủng khiếp đó ~” Hợp Hợp rất không hợp với tình hình chen vào.

Hai người lập tức dời tầm mắt đi, một lúng túng ho khan hai tiếng, một nắm làn váy xoay người chuẩn bị vào phòng thay đồ.

“Bộ này đi, không cần thay.” Thiên Tập Vũ vội vàng nói.

Quế Noãn Yên đi được một nửa liền dừng bước, trong lòng vui mừng rạo rực.

Hợp Hợp vội nhảy qua ôm lấy cánh tay chị ấy, “Đêm nay chị Yên nhât định sẽ đẹp đến áp đảo tất cả, hì hì…”

Quế Noãn Yên hờn dỗi lườm cô bé, “Em thích bộ nào, chị Yên lựa giúp em.”

“Cái gì? Em… cũng phải mặc?” Hợp Hợp kinh ngạc chỉ mình, sau đó nhìn về phía anh hai, “Chẳng lẽ không phải em tới để giúp chị Yên chọn lễ phục sao?”

“Dĩ nhiên không phải, em cũng phải đi.” Thiên Tập Vũ rất nhàn nhã đứng đó, thật ra nữ chính đêm nay là Hợp Hợp, bọn họ cũng chỉ làm nền mà thôi.

“Không đi, party gì cũng không đáng nói, không có hứng thú.” Hợp Hợp nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, rất dứt khoát từ chối.

“Hợp Hợp, em coi như đi cùng chị Yên đi, một mình chị rất nhàm chán.” Quế Noãn Yên cũng là người biết rõ sự tình bên trong.

“Không phải anh hai đi cùng chị sao? Việc gì phải mang theo em kỳ đà cản mũi này?” Ánh mắt Hợp Hợp sáng đến long lanh, cười híp mắt lại, vô cùng dễ thương. die nd da nl e q uu ydo n

“Sao em lại làm kỳ đà cản mũi chứ, anh hai của em xã giao nhiều như vậy, khẳng định không có thời gian theo chị, cho nên…” Quế Noãn Yên giả bộ đáng thương nhìn Hợp Hợp, thật sự giống như nếu em không đến chính là bỏ rơi chị vậy.

“Coi như cho chị dâu hai của em thể diện?” Thiên Tập Vũ nhếch môi cười khẽ.

“À… Chị dâu hai à! Vậy cũng được.” Hợp Hợp tinh quái mở lớn hai mắt, cười đến mập mờ, Quế Noãn Yên lập tức đỏ bừng hai gò má, giận dữ trừng mắt liếc nhìn Thiên Tập Vũ, sao anh đột nhiên lại trở nên lưu manh như vậy hả?

Nửa giờ sau, Hợp Hợp đổi một bộ váy ngắn bằng cotton phủ ren màu vàng nhạt, càng lộ vẻ xinh đẹp vốn có, bay bổng nhẹ nhàng. Cô dường như tương đối thích màu sắc này, cũng rất thích hợp với màu sắc này, nổi bật lên da thịt mịn màng như trơn nhẵn như son, mềm mại tinh tế.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Ngồi trên xe, Hợp Hợp đột nhiên hỏi, “Anh Mộ đâu rồi, em muốn anh ấy làm bạn đồng hành tối nay của em.”

Hai người Thiên Tập Vũ và Quế Noãn Yên đồng thời không nói, bạn đồng hành tối nay của Hợp Hợp đã sớm định xong, Mộ Triêu mới không có lá gan lớn như vậy đi khiêu chiến quyền uy của Thư Nhĩ Hoàng.

“Cậu ấy hả, có thể đã qua rồi.” Quế Noãn Yên hàm hồ nói.

“Vậy anh Thiệu Đình đâu?” Hợp Hợp chưa từ bỏ ý định sàng lọc từng người bên cạnh anh trai.

“Gần đây cậu ấy khá thân thiết với An Sanh.” Quế Noãn Yên vén tóc rơi trước trán, cô đã nhìn thấy rất nhiều lần ở trường.

“Cái gì? Sao em không biết? Chị An Sanh là bạn gái anh Mộ mà.” Hợp Hợp kinh ngạc nói. [email protected]

“Còn bé biết nhiều như vậy làm gì.” Thiên Tập Vũ trừng mắt liếc em gái.

Hợp Hợp nghịch ngợm le lưỡi, vốn chính là như vậy mà! Em còn biết anh Châu thích chị Yên đó, chỉ có điều lời này cô chỉ dám nói ở trong lòng, nếu không anh hai sẽ nổi giận.

Bên trong phòng tiệc, Lục Thiệu Đình mười tám tuổi mặc bộ âu phục màu đen làm thủ công, điển trai tuấn tú, đứng ở cửa thỉnh thoảng liếc nhìn chung quanh, giống như đang chờ người. Mấy cô gái đi qua không khỏi liên tiếp nhìn lại nhưng không nhận được một ánh mắt đáp lại, khó tránh khỏi hơi ủ rũ, Lục thiếu quá không cho mặt mũi.

Khi nhìn thấy bóng dáng màu vàng nhạt tươi mát này thì đáy mắt anh nổi lên ý cười, sải bước đi tới, “Anh Vũ, chị Yên, tối nay Hợp Hợp em không có bạn đồng hành nhỉ?”

“Có.” Giọng Thiên Tập Vũ.

Hai chữ “Không có” còn kẹt trong cổ họng Hợp Hợp không ra, anh hai cô đã trả lời thay cô, không khỏi kinh ngạc nhìn sang, “Rõ ràng chưa có.”

Ánh mắt mới vừa rồi còn ảm đạm của Lục Thiệu Đình giờ phút này lại sáng trong suốt, “Hợp cục cưng, tối nay em làm bạn đồng hành của anh được không?”

Thiên Tập Vũ trầm tư, bắt đầu suy tính vì tương lai cho Hợp cục cưng nhà anh, phải nói, Thiệu Đình cũng rất tốt, lớn hơn Hợp cục cưng hai tuổi, từ nhỏ đã rất thương yêu con bé, hơn nữa dì Yên vẫn coi Hợp cục cưng như con dâu tương lai mà đối đãi.

Nhưng anh rõ ràng tâm tư của bạn tốt Hoàng Hoàng với Hợp Hợp nhất, mặc dù lớn hơn tám tuổi, nhưng cha cũng lớn hơn mẹ tám tuổi, còn không phải rất ân ái, rất hạnh phúc sao, cho nên… Số tuổi không thành vấn đề.

“Được đó!” Hợp Hợp cười híp mắt cong tròng mắt lên, lúm đồng tiền nơi khóe miệng lõm thành một đường cong đáng yêu. Tiến lên một bước khoác tay Lục Thiệu Đình vẫy vẫy tay với anh hai chị dâu hai.

Chờ sau khi bọn họ đi xa, Quế Noãn Yên kéo tay áo bạn trai, “Đêm nay không phải Hợp Hợp làm bạn đồng hành của anh Hoàng sao? Sao anh lại…”

“Kế hoạch biến hóa khó lường, chúng ta đã mang Hợp Hợp tới, chuyện còn lại giao cho bọn họ tự giải quyết đi.” Mặc dù Thiên Tập Vũ rất ủng hộ bạn tốt, nhưng dù sao chuyện liên quan đến hạnh phúc của em gái, anh không nên nhúng tay quá nhiều, chuyện tình cảm vẫn nên do bọn họ tự quyết định tương đối tốt.

“Ừ, anh nói cũng đúng, Hợp Hợp thích mới quan trọng nhất.” Quế Noãn Yên như chim nhỏ rúc vào vai bạn trai, chuyện tình cảm chỉ có tự mình trải qua mới hiểu rõ nhất, trong lòng của cô chỉ có anh Vũ, cho dù anh Châu đối xử với cô tốt hơn, cô cũng không có cách nào yêu anh ấy.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Thư Nhĩ Hoàng bưng ly rượu, trong lòng không yên ứng phó với một nhân viên quan trọng nào đó trong chính phủ, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn về lối vào, mong mỏi một thân hình xuất hiện.

“Thư tổng thật sự là một thanh niên tuấn tú tài giỏi! Thành phố W chính là cần nhiều công ty tiến vào đầu tư như vậy, lôi kéo kinh tế ở đây phát triển!” Một nhân viên chính phủ nịnh hót.

“Trình tiên sinh quá khen.” Thư Nhĩ Hoàng trả lời hơi qua loa lấy lệ, nghĩ thầm người này sao không thức thời như vậy?

“Là Thư tổng quá khiêm nhường, nghe nói ngài và Thiên tổng là bạn tốt.”

“Ừmh…”

Đột nhiên, một bóng dáng màu vàng nhạt đập vào tầm mắt anh, còn chưa kịp mừng rỡ, đã bị cảnh tượng trước mắt chọc tức, Hợp Hợp sao lai khoác tay Lục Thiệu Đình?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.