Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 9: Cậu và Tuệ Tuệ phải kết hôn



Mặc dù Úy Nam Thừa lăn lộn ở Newyork mấy năm, nói cho cùng vẫn là công tử, đám bạn bè trong vòng tròn đương nhiên không dễ dàng bỏ qua cho anh.

Sao không, buổi tối sau khi anh vào thăm ông nội đã bị ba người anh em kéo đến quán bar “Lam Mị” rồi.

Bốn người rất quen thuộc mà đi vào phòng bao sang trọng của “Lam Mị”, người hầu rượu cười híp mắt vì bốn người bọn họ yêu cầu Margarita, Dry Martini, Tequila sunrise, Bloody mary *.

(*) Margarita: là một loại cốc-tai làm cho tequila nổi tiếng tại Mỹ. Loại Margarita truyền thống sử dụng 3 cốc tequila nguyên chất không pha và nước ép chanh, tuy vậy có nhiều phiên bản khác nữa

Dry Martini: là một loại cocktail làm từ hai thành phần: rượu gin của Anh và dòng rượu khai vị dry vermouth (tiêu biểu nhất là rượu MARTINI DRY của Ý). Sau nhiều năm, cái tênMartini đã trở thành một biểu tượng, được nhiều người biết đến với danh hiệu “Vua của các loạicocktail”. Có người đã từng nói MARTINI là “Phát minh duy nhất của người Mỹ hoàn hảo như một bài thơ sonnet” (H.L. Mencken), hay mỹ miều hơn “Thuốc tiên của sự yên tĩnh” (E.B.White). Nikita Khrushchev gọi MARTINI là “Vũ khí chết người của nước Mỹ”.

Tequila Sunrise là một loại cocktail làm từ rượu tequila, nước cam, và xi-rô lựu và đặt trong một ly cao. Được đặt tên do màu sắc của nó giống như mặt trời mọc. Là loại cocktail giải khát.

Bloody Mary được sáng tạo lần đầu tiên vào những năm 20 thế kỉ trước bởi một Bartender người Mỹ, Fernand Petiot làm việc cho Harry's New York Bar ở Paris. Công thức nguyên bản là sự kết hợp cân bằng giữa Vodka và nước sốt cà chua. Vào năm 1934, khi Petiot chuyển về Mỹ và làm việc cho King Cole Bar, St. Regis, anh đã đưa thêm vào black and cayenne pepper, Worcestershire sauce, Tabasco sauce and nước chanh để tăng hương vị cho món đồ uống, phù hợp với khẩu vị của người NewYork. Cái tên Bloody Mary đã gây ra vô số những tranh cãi nhưng chính Petiot kể rằng, một trong những vị khách hàng của anh đã đề nghị gọi món đồ uống này là Bloody Mary, vì điều đó khiến anh ta nhớ về Bloody Club ở Chicago, nơi cũng có một cô gái tên là Mary.

Giống như trước kia.

“Ông cụ cát nhân thiên tướng *, cậu cũng đừng nghĩ quá nhiều.” Ba người anh em vỗ vai Úy Nam Thừa, trăm miệng một lời.

(*) cát nhân thiên tướng: người hiền (tốt) có trời phù hộ.

Bọn họ là bạn thân cùng nhaucởi truồng từ nhỏ mà lớn lên, lại nói thoáng cái đã hơn hai mươi năm trôi qua, tình anh em nồng hậu này đã không còn ngôn ngữ nào có thể bày tỏ, chỉ riêng một ánh mắt, một động tác, vậy đã đủ rồi.

Cho nên Úy Nam Thừa hiểu, khóe môi nhếch lên một nụ cười đơn giản, ánh mắt ấm áp.

“Hôm nay mấy anh em ta đón gió cho tiểu Thừa, mỗi khuôn mặt thể hiện phong phú một chút, làm ly thứ nhất!” Một người đàn ông mặt con nít thanh tú đứng dậy, hào khí vạn trượng * mà nâng ly.

(*) hào khí vạn trượng: khí phách ngút trời.

Cậu ta họ Quế, tên Bách Lăng, biệt danh “Tiểu Quế Tử”, là người thích đùa giỡn nhất trong bốn người, có thể khơi mào không khí, nhưng lại có một má lúm đồng tiền đáng yêu, khi cười lên, đôi mắt tròn xoe dập dềnh sóng xuân vô hạn, quả thực hoàn toàn xứng đáng với sát thủ phụ nữ!

Cha hiện giữ chức viện trưởng viện kiểm sát thành phố W, mẹ làm biên tập một tòa soạn báo, cha mẹ tu dưỡng có chiều sâu như thế lại sinh ra một cậu con trai cợt nhả như vậy, chẳng lẽ gien đột biến?

“Nghe nói cậu và Tuệ Tuệ phải kết hôn?” Thiên Chỉ Dương giống như vô ý hỏi một câu, mắt đào hoa híp lại, cười như không cười.

Thiên Chỉ Dương, anh họ Thiên Ca Tuệ, là đại thiếu gia lăng nhăng điển hình, cả ngày không thể thiếu người mẫu minh tinh, là một công tử phong lưu!

Cha dốc sức làm mới được tạm giữ chức ở “Tập đoàn Thiên thị”, cả ngày không làm chính sự, cưỡi ngựa xem hoa không lý tưởng

“Phụt!” Tiểu Quế Tử rất không có hình tượng phun ra, Hứa đại công tử ngồi đối diện cậu ta nhanh tay lẹ mắt mà tránh né sang bên cạnh.

Mỗi lần ngồi đối diện thằng nhóc này, phải đề phòng một chút, rất không có tư cách, hoàn toàn không thấy đây là nơi công cộng cứ phun loạn, nên đòi hỏi nhẫn nại như thế nào!

Hứa đại công tử, chính là Hứa Du, được mọi người trong nhóm công nhận là quý công tư tao nhã, luôn giữ hình tượng dịu dàng nho nhã, con ngươi thanh tịnh sáng ngời, luôn mang theo nụ cười thản nhiên, không nhiều không ít, vừa đúng.

“Đã nói bao nhiêu lần rồi, phải chú ý hình tượng!” Dù Hứa Du có giỏi kiềm chế hơn nữa cũng không nhịn được mà nổi giận.

“Tuệ Tuệ là ai?” Tiểu Quế Tử hoàn toàn không để ý đến Hứa đại công tử đang rít gào, trợn tròn cặp mắt hỏi.

“Còn có thể là ai, là con nhóc kia nhà tớ chứ ai.” Thiên Chỉ Dương chớp cặp mắt đào hoa, mê hoặc khó diễn tả thành lời.

Tiểu Quế Tử giống như tạm thời còn chưa kịp phản ứng, lúc nhớ lại, đột nhiên khóe miệng run rẩy, “Chẳng lẽ… Chính là con quỷ phá phách!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.