Cực Lạc Tiên Sư

Chương 5



Từ sau "đại hội dưa hấu" ở trong động, quan hệ của hai người đã nhanh chóng tăng nhiệt độ.

Cậu nhóc bất luận là ở trên lớp hay trở lại kí túc, đối với Lục Thư Dĩnh thái độ vô cùng hữu hảo, thỉnh thoảng còn nói cười với cậu.

Ngay cả các thầy khác cũng đều nói Vương Vũ Kiệt đối với thầy Lục thái độ rất khác biệt.

Lục Thư Dĩnh đối với chuyện này không biết nên vui hay buồn.

Vui là cậu nhóc đã thân mật hơn, hai người vừa là thầy trò vừa là bạn bè, quan hệ hoà hợp.

Buồn là, chính mình với cậu ta có ý đồ "rắp tâm hại người", một khi việc lợi dụng thuốc làm cho cậu ta muốn cậu bị phát hiện, quan hệ của hai người sợ là sẽ tan vỡ mất.

Lục Thư Dĩnh trong lòng mâu thuẫn hết sức, làm cũng không được, mà không làm cũng không xong, thật không biết nên làm gì cho phải.

Ngay khi cậu do dự, lề mề không thể hạ quyết tâm, vận mệnh cũng đã vì cậu mà an bài cực tốt…

Hôm nay, Lục Thư Dĩnh như trước ở phòng thí nghiệm, buồn rầu nghĩ cách tìm người để tiếp tục thử nghiệm "Cú lội ngược dòng ngoạn mục" nữa.

Nghĩ đến lần này nếu thành công, có thể đem "trinh tiết" của mình hiến cho cậu nhóc yêu dấu, cùng cậu nếm trải mùi vị thiên đường, Lục Thư Dĩnh nội tâm rối loạn không ngừng.

Được, vì Tiểu Kiệt Kiệt yêu của lòng mình, cho dù mạo hiểm giao đầu cho anh họ, cũng nhất định phải tìm anh ấy thực nghiệm tiếp!

"Thầy, thầy kích động gì đó?"

Đột nhiên cậu nhóc hiện ra trước mắt, làm Lục Thư Dĩnh hoảng hốt vô cùng!

"A? Cái… Cái gì?"

"Em hỏi thầy kích động gì đó? Làm sao lại nắm chặt tay, hai mắt sáng quắc vậy?" Vương Vũ Kiệt khó tin người đàn ông luôn có vẻ bình tĩnh lại như đang diễn trò, cảm thấy cực thú vị, không khỏi tò mò mà hỏi.

"Không… Không có, thầy có kích động đâu." Nghĩ cậu nhóc mà biết cậu một lòng đầy dâm niệm, cả ngày đều muốn cùng cậu ta ôm ôm ấp ấp, không biết sẽ khinh bỉ cậu cỡ nào, Lục Thư Dĩnh liền đổ mồ hôi lạnh.

Rõ ràng kích động đến toát mồ hôi, lại còn nói không?

Vương Vũ Kiệt nhìn thấy bộ dạng của thầy, chỉ cảm thấy rất đáng yêu, đột nhiên ý nghĩ muốn hôn anh ta nảy trong đầu.

***!

Vương Vũ Kiệt, mày bình thường lại chút coi!

Có phải hay không gần đây không tìm con gái phát tiết? Như thế nào lại sinh tà niệm với thầy chứ?

Mày thật cầm thú quá đi! Vì muốn vứt bỏ suy nghĩ dâm dật của mình, Vương Vũ Kiệt vội làm bộ hứng thú với mấy đồ thí nghiệm trên bàn.

"Thầy, đây là cái gì? Khá là đẹp đó."

"Đừng đụng vào!"

Nhìn cậu nhóc tay muốn lấy ống nghiệm đựng "Cú lội ngược dòng ngoạn mục", Lục Thư Dĩnh sợ toát mồ hôi, lập tức giành lấy!

Véo~

Ống nghiệm không cẩn thận bị nghiêng, chất lỏng màu tím nhạt đổ hết lên người Lục Thư Dĩnh.

"Trời ạ!" Vương Vũ Kiệt vội đưa tay đỡ lấy cậu.

Lục Thư Dĩnh ngoài ý muốn mà dính phải "Cú lội ngược dòng ngoạn mục", cảm thấy váng đầu hoa mắt, trước mặt là một dải đèn neon đầy màu sắc…

"Thầy, thầy sao không?" Vương Vũ Kiệt nhìn thấy người kia có vẻ khó chịu, vội hỏi.

Lục Thư Dĩnh ôm đầu, đứng im trong chốc lát.

Đột nhiên, cậu cúi đầu gỡ kính, để lên bàn. Rồi ngẩng đầu cười, "Thầy khỏe lắm."

Vương Vũ Kiệt nhìn thấy nụ cười mê hoặc đó, đột nhiên tim rớt cái bịch!

Này là lần đầu cậu ta thấy người đàn ông này không mang kính, cảm giác quyến rũ lạ lùng, chỉ còn thấy dục vọng sâu kín trong người không ngừng thiêu đốt…

"Trò Vương, ngoài hoá học, thầy cũng có thể dạy em một chuyện rất thú vị đó…"

Cậu đưa tay xoa ngực cậu ta, khiêu khích mà nhẹ day đầu ngực, Vương Vũ Kiệt thở hổn hển, kéo cậu vào lòng!

"Thầy, có nghe chơi với lửa có ngày chết cháy không?"

"Nghe rồi…" Lục Thư Dĩnh hai mắt ướt át nhìn cậu ta, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi dưới. "Thầy thích nhất trên đời là chơi với lửa… Nhất là chỗ này!"

Ngón tay cậu nhanh chóng kéo khoá quần cậu học sinh của mình, nắm ngay lấy bên dưới, làm cho cậu ta cương ngay!

"Có thích thầy đùa với xúc xích ngựa cỡ bự thế này không?"

côn th*t cứng như sắt được người kia nhiệt tình xoa bóp, kích động đến mức muốn nổ tanh bành!

"Thích… A… Ông thầy hư hỏng này…"

"Thích vậy sao? Thế còn thế này?" Lục Thư Dĩnh đột nhiên quỳ xuống, ghé miệng một phát ngậm ngay lấy côn th*t vừa to lại vừa cứng vào miệng!

"Aa…" Cậu thình *** h ra tay, làm cho Vương Vũ Kiệt kích động kêu to!

"Ưm… ăn ngon…" Lục Thư Dĩnh dường như đã coi côn th*t của cậu nhóc như kẹo que mà vừa mút vừa ngậm, còn vươn đầu lưỡi đùa ngịch lỗ nhỏ.

Dù là đã tham chiến trăm trận nhưng cậu nhóc vẫn bị cậu khiêu khích đến ý loạn tình mê, thở gấp liên tục…

Trời ạ, ông thầy này cũng khéo giả vờ quá ta?

Bình thường luôn làm vẻ đạo mạo, như thế nào giờ lại dâm đãng thế này?

Kệ đi, dù trứơc đây cậu với đàn ông lớn tuổi chưa từng có "ham muốn", nhưng hôm nay nói cái gì cũng rất muốn nếm thử cái mông hư của thầy, coi xem rốt cuộc có mùi vị thế nào ha?

Ngay khi Vương Vũ Kiệt suy nghĩ làm nào hưởng thụ cái mông của người kia, thì chính cái mông cậu lại bị đánh lén!

Một ngón tay để chính giữa mông cậu, định tiến vào…

"Thầy làm gì?" Vương Vũ Kiệt vừa sợ vừa giận kêu to!

"Làm gì? Đương nhiên là muốn làm với em rồi." Lục Thư Dĩnh mỉm cười, dùng ngón tay cái xoa xoa cửa động của cậu nhóc.

"Thầy điên rồi!" Vương Vũ Kiệt dùng sức kéo tay cậu ra, một tay lôi cậu dậy, ép trên bàn!

"Trò đừng khẩn trương vậy, thầy sẽ rất dịu dàng mà, cam đoan làm em thích ngất trời!"

"Ngất cái đầu thầy! Họ Lục kia! Anh nghe cho rõ lời bản thiếu gia! Muốn leo lên thì phải là tôi ở trên anh, chứ không phải anh trên tôi!"

Lục Thư Dĩnh phát minh thuốc này, là để đàn ông bị kích thích mà xuất hiện tính chiếm đoạt bản năng.

Cho nên cậu mới có thể dựa vào bản năng đó mà chiếm lấy cậu nhóc. "Nhưng thầy…"

"A! Câm miệng!" Vương Vũ Kiệt không kiên nhẫn nữa, chọn cách dùng miệng ngăn cản cái miệng kia!

A, trời ạ.

Môi hai người chạm nhau, nháy mắt hoa lửa bắn ra tứ phía!

"Ư…" Lần đầu tiên trong đời hôn môi làm cho Lục Thư Dĩnh điên đảo thần hồn, không khỏi hưng phấn mà rên rỉ..

Vương Vũ Kiệt chính là cao thủ tình trường, hai ba chiêu đã khiến người kia nhũn như con chi chi, mặc cho cậu ta an bài.

Cậu ta cười tà, dùng sức xé áo blu của cậu, lộ ra khuôn ngực trắng như tuyết.

"A, trời ạ…"

Đầu ngực cậu rất hiếm gặp, như một đoá hoa đào non nớt phớt hồng, làm cho Vương Vũ Kiệt nhìn không rời, nhịp thở càng thêm dồn dập.

"Đầu ngực hư hỏng quá đi… Thầy có phải hay không thích đùa nghịch chính mình?"

Lời cậu nhóc làm cho Lục Thư Dĩnh nghe xong mà muốn ngứa ngáy đầu ngực, không khỏi ưỡn ngực ra, dâm loạn rên rỉ, " Hư… Thầy thích em đùa nghịch cơ…"

"A, ông thầy hư hỏng! Xem hôm nay em đùa chết thầy!" Vương Vũ Kiệt bị khiêu khích như thế, dục vọng ngược đãi mạnh mẽ dâng lên, một phát ngậm lấy núm vú bên trái, điên cuồng mút liếm!

"Aaaa… Trời ạ…"

Khoái cảm khó hình dung giống như chớp rạch trúng Lục Thư Dĩnh, làm cậu hét lên dâm đãng!

"Aa… Thật thích đến thế sao? Em lần đầu tiên nhìn thấy đầu v* hư hỏng như vậy đấy, xem ra thầy thực không phải chỉ dâm đãng bình thường đâu." Nghĩ đến còn một mặt khác của người kia mà chưa từng gặp, không biết vì sao, Vương Vũ Kiệt lửa giận ngập tràn.

"Ô… Thích quá… Thích đến không chịu nổi…" Lục Thư Dĩnh nắm lấy vai cậu nhóc, lắc đầu quầy quậy, nức nở rên rỉ.

"Được, vậy sẽ khiến thầy thích đến chết!" Vương Vũ Kiệt cười xấu xa, đột nhiên dùng răng cắn mạnh.

"Ô aaa…" Cảm nhận được đau đớn cùng khoái cảm điên cuồng đến cực hạn, Lục Thư Dĩnh hai lăm tuổi rồi mà vẫn là xử nam thì làm sao chịu được loại đùa giỡn này, thân mình co quắp, muốn bắn tinh!

"Hừ, không dễ thế đâu!" Vương Vũ Kiệt nhanh nhẹn nắm chặt đũng quần người kia! "Bản thiếu gia còn chưa đùa đủ, thầy phải nhịn cho em!"

"Ô… Thầy muốn… Thầy muốn mà… Cho thầy… Cho thầy đi! Van em!"

"Cho cái gì? Hả thầy."

"Xúc xích… Thầy muốn xúc xích to của em! Van em cho thầy!"

Nhìn người kia khao khát đến hai mắt đẫm lệ, Vương Vũ Kiệt cười càng thêm tà ác. "Chậc, thầy đói thế sao? Được, nể tình thầy trò, em sẽ cho thầy ăn no!"

Cậu ta ngồi trước mặt cậu, dùng côn th*t nhẹ nhàng ve vuốt khuôn mặt tuấn mỹ. "Đến đây, mở miệng ra."

"A, trời ạ…" Lục Thư Dĩnh vội hé miệng, một ngụm mà đưa xúc xích cậu khao khát đã lâu vào miệng.

"A… Tốt… Dùng cái miệng nhỏ trên mặt thầy mút cho tốt, còn em sẽ cũng sẽ khiến cho cái miệng nhỏ bên dưới của thầy thích đến chết nha!"

Cậu tựa như đồng ý với cậu ta, càng ra sức mút.

"Ha… ha… Thích… Thích quá…"

Nhìn người hàng ngày trên lớp đàng hoàng, nghiêm khắc kia giờ lại phủ phục dưới háng cậu ta mà lộ vẻ quyến rũ đến dâm đãng, điên cuồng khẩu giao, Vương Vũ Kiệt trong lòng có chút sung sướng nói không nên lời.

Dục vọng tà ác muốn hung hăng chà đạp, làm người kia chết đi sống lại, cậu ta liền nổi máu tàn sát!

"Qua đây! Thầy, để học sinh này dạy cho thầy một bài học khó quên nào!"

Bên dưới của cậu bị lấy ra, được đùa nghịch cực kì thành thạo.

Lục Thư Dĩnh không ngừng rên rỉ, ở dưới cậu ta mà vặn vẹo người.

"Ô… Để thầy bắn… Aa… Van em…"

Dáng vẻ rơi lệ của cậu diễm lệ dị thường, làm cho Vương Vũ Kiệt dục hoả càng thêm tràn đầy. "Được, thầy à, xem thầy khóc lóc cũng mê người thế kia, vậy thầy vui vẻ mà bắn đi thôi!"

Cậu ta tà ác hướng qua âm nang của cậu dùng sức mà sờ…

"Aaa…" Khoái cảm điên cuồng chưa từng có làm Lục Thư Dĩnh cong lưng, hét lên sung sướng! "Bắn! Bắn!"

Chất lỏng màu trắng phun đầy lên bàn thì nghiệm, giây phút thiêng liêng này phòng thí nghiệm đã hoá thành chiến trường tình ái dâm loạn.

"Chậc, bắn nhiều quá ta, làm bẩn cả bàn rồi… Sao thầy có thể dâm loạn được như thế hả?" Cậu ta cười tà lấy tay quệt chất dịch đặc sệt, như đùa mà quét giữa mông cậu.

"Aa… Trời ạ… Trời ạ…"

Cúc huyệt ngay đến mình cũng ít động đến mẫn cảm phát sợ, ngón tay cậu nhóc mới đụng tới cửa huyệt, toàn thân Lục Thư Dĩnh đã như bị điện giật run rẩy không ngừng.

"Chậc, thật sự đói khát vậy sao?"

"Aaa… Ngứa quá… Bên trong ngứa quá… Van em… Mau vào đi…"

"Thật hết cách với thầy." Cậu ta lắc đầu, đưa tay hung hăng đâm vào…

"Ô aaa…"

Ngón tay cậu nhóc ở trong mông mình không kiêng nể gì mà ngó ngoáy, khoái cảm quỉ dị làm Lục Thư Dĩnh uốn éo lưng, mời gọi cậu ta xâm nhập điên cuồng hơn nữa!

"Aa… dùng sức… Dùng sức chọc vào mông thầy đi!"

"Thầy thật dâm đến phát sợ, thầy ạ…" Ngón tay bị cúc huyệt ẩm ướt nuốt chặt, cậu nhóc đối với người đàn ông dâm loạn này không khỏi tặc lưỡi một cái.

"A… Không đủ… Thầy còn muốn… Cho thầy… Cho thầy đi!"

Chỗ sâu trong cơ thể có một loại khao khát khó hiểu, Lục Thư Dĩnh hai mắt ướt, vặn vẹo cơ thể…

"Còn muốn cái gì, thầy? Này sao?" Vương Vũ Kiệt cười xấu xa, rút ngón tay, cầm lấy ống nghiệm cỡ lớn, hướng qua cúc huyệt tham lam kia mà tiến vào…

"Ô aaaa…"

"Thích chứ? Ống nghiệm này so với bảo kiếm nhỏ hơn xíu thôi, cho thầy thích ứng một chút, đỡ làm bông cúc này của thầy sợ."

"Lòng tốt" của cậu nhóc là đem ống nghiệm đưa đẩy ra vào…

"Aa… Thích quá… A… Trời ạ… Sâu chút… Sâu thêm một chút…"

"Muốn sâu hơn thì tự banh mông ra coi!"

"Được được… A… Nhanh lên…. Nhanh vào đi!" Lục Thư Dĩnh không biết thẹn mà tự tay vòng ra sau, cố sức tách mông mình.

"Chậc, nếu để các học sinh biết, thầy hoá học của họ dùng ống nghiệm chơi với cái mông, không biết sẽ nghĩ sao nhỉ?"

Dính vào "Cú lội ngược dòng ngoạn mục", Lục Thư Dĩnh đã hoàn toàn đánh mất lí trí, chỉ lo cho ham muốn cực độ đang kêu gào, làm sao còn quan tâm cái gì là đạo đức nghề nghiệp chứ?

"Ư… Họ biết cũng không sao… Thầy chỉ muốn em đâm thầy… Van em dùng lực đâm thầy đi!"

Cậu rên rỉ dâm loạn cuối cùng cũng làm cho lý trí của cậu nhóc văng đi mất!

"A… Thầy là đồ giáo viên dâm loạn, xem em làm thầy chết này!"

Vương Vũ Kiệt rống lên đầy thú tính, rút phắt ống nghiệm ra, đem kiếm thịt cứng như sắt của mình để ở cúc huyệt dâm đãng kia, tiến quân thần tốc…

"Ô aaa…" Ống nghiệm đựơc rút ra liền ngay sau đó là côn th*t còn lớn hơn cắm mạnh vào mông khiến Lục Thư Dĩnh hét lên thê thảm…

"Mẹ nó, thích muốn chết… Mông hư của thầy chặt muốn làm người ta phát điên! Aa… Thích muốn chết."

Cậu nhóc kích động mà đưa đẩy lưng, tại huyệt nhỏ hư hỏng ẩm ướt trơn trượt, điên cuồng mà ra vào!

"Aa… Trời ạ… Lớn quá… Ô… Chết mất…"

Lần đầu tiên như bão quét khiến Lục Thư Dĩnh cảm thấy côn th*t của cậu nhóc đâm vào tận ruột, nhưng cậu đã sớm thần hồn điên đảo nên dù bị xâm phạm vẫn thấy sung sướng!

"Aa… Không được rồi… Thầy chết mất! Đại trư muốn giết thầy!"

Khoái cảm khó hình dung làm cho Lục Thư Dĩnh lắc đầu khóc lóc, cào cấu lung tung trên bàn.

"A, cái mông hư này! Cho cái mông hư này chết này!"

"A, làm đi, làm đi!"

Lục Thư Dĩnh bị cậu nhóc làm nhục mà ham muốn dâng trào, khóc lóc vặn vẹo mông, hướng ra sau mà đẩy đưa.

"Aaa… Đúng, làm thế đi, cái mông hư chính là phải xoay như thế! Xoay nhanh một chút!"

Cậu nhóc thở dốc, kích động mà đưa tay phát vào cái mông trắng như tuyết!

"Ô aa…" Đau đớn kịch liệt cùng khoái cảm cực hạn, Lục Thư Dĩnh càng không ngừng hét lên, điên cuồng vặn vẹo mông!

"A… Thích chết thôi! Ông thầy hư này, từ nay về sau, mỗi ngày em sẽ làm thầy chết thì thôi!"

Cậu nhóc mồ hôi như mưa, cắn mạnh vào vai cậu, kiếm thịt cứng rắn dùng sức đâm đến nơi sâu nhất!

"Ô aaa…" Điểm G trí mạng trong cơ thể bị đụng mạnh, Lục Thư Dĩnh muốn phát điên, "Làm đi, thầy muốn em mỗi ngày đều làm vậy với thầy! Dùng sức! Dùng sức đi!"

"A… Yên tâm, thầy, em sẽ khiến thầy thích đến chết! Aaa… Cái mông hư lại cắn rồi… Chặt quá… Thích quá! Thích muốn chết!" Vương Vũ Kiệt bị kích thích mà kêu to, càng không ngừng đưa đẩy lưng, mãnh liệt đâm chọc làm cho cái huyệt hư hỏng kia sung sướng!

"A… Thầy thích quá! Thầy muốn bắn… Bắn…"

Lục Thư Dĩnh ngửa đầu hét lên, thân mình trắng nõn run rẩy, dịch trắng từ đỉnh phun mạnh ra…

"Aa… Đừng cắn chặt như vậy!"

Người kia kịch liệt co rút cắn chặt quy đầu mập mạp, dù cho sức chịu đựng siêu mạnh thì Vương Vũ Kiệt cùng chịu không được lực hút này, gào thét phun đầy dịch vào nơi sâu thẳm trong người thầy giáo…

"Trời ạ… Em muốn bắn… Aa…"

"Aa… Nóng quá… Nóng quá… Bắn chết thầy đi…" Tinh dịch vừa nóng vừa đặc bắn mạnh lên vách tràng mẫn cảm, Lục Thư Dĩnh chịu không nổi loại sung sướng này, cả người run rẩy, ngất xỉu trong lòng cậu nhóc…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.