Trải qua một đêm dư luận lên men.
Sáng sớm hôm sau, từ trên xuống dưới tập đoàn Quân Lâm bị bao phủ bởi sự lo lắng, bầu không khí nghiêm trọng hẳn lên.
Sáng sớm Cố Nghiên đã tới công ty.
Lúc này, các nhân viên khác còn chưa đi làm, chỉ có cô lẳng lặng chờ đợi ở đó.
Nếu như không ngoài dự liệu của cô, hôm nay bọn người Chu Bỉnh Khôn sẽ rút vốn.
Cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Tập đoàn Quân Lâm vừa mới sáng tạo huy hoàng, đã triệt để bị chôn vùi trong bụi bặm.
Với tư cách là đội trưởng đội bảo vệ, Dương Ba cũng đứng ở cửa công ty thở dài.
Không ngờ ngày hôm qua còn rất tốt, sang hôm nay sao lại biến thành như vậy.
Đả kích như vậy, Lý Quân có thể gánh vác được sao? Công ty vừa mới mở cửa đã có mấy đối tác đi vào. Nghe nói bọn họ đều muốn chấm dứt hợp đồng với tập đoàn Quân Lâm.
Thậm chí có một số người còn không tiếc dùng một cái giá cao để bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.
Ngay cả một nhân viên bảo vệ như Dương Ba cũng cảm nhận được cảm giác ngột ngạt, bức bối khi giông bão sắp đến.
Thậm chí trong lòng còn dâng lên mấy phần sợ hãi. Hình như tập đoàn Quân Lâm đang thật sự đứng trước nguy cơ sinh tử. Bạch Vi không yên lòng cầm điện thoại đi vào trong góc.
"Cha, tình huống của tập đoàn Quân Lâm rất không lạc quan, có rất nhiều bên đến kết thúc hợp đồng, sợ là cổ phiếu rất khó tăng trở lại."
"Cha bán tháo số cổ phiếu mà chúng ta mua của tập đoàn Quân Lâm đi, vấn đề lần này này là chuyện chẳng ai ngờ đến."
Bạch Vĩ nói vào điện thoại..
"Đừng bán cổ phiếu, cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm sẽ nhanh chóng tăng mạnh." Đúng lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng Bạch Vi.
Chỉ thấy Lý Quân mặc âu phục đang đứng ở sau lưng cô.
"Hoá ra là anh Quân."
Bạch Vĩ vội vàng cất điện thoại đi.
"Người trong nhà cô mua bao nhiêu cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm?" Lý Quân hỏi.
"Vào thời điểm đó, em nhận được tin tức một số công ty đã bỏ vốn đầu †ư vào tập đoàn Quân Lâm, nên đã lập tức bảo cha mua năm triệu cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm."
"Không chỉ nhà em, mà nhiều người thân, bạn bè nhận được tin cũng đều mua cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm."
"Không ngờ trong vòng một đêm lại mất nhiều như vậy, em cũng không biết làm thế nào để đối mặt với họ hàng nữa."
Đôi mắt Bạch Vi đẫm lệ.
"Không sao, nói cho người nhà, người quen của em, bao gồm cả cô chú nữa, tuyệt đối đừng bán tháo cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm."
"Cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm sẽ nhanh chóng tăng vọt, tin anh." "Được."
Bạch Vi khẽ gật đầu.
"Anh Quân, em tin anh."
"Vậy anh đi trước."
Nói rồi, Lý Quân đi về hướng thang máy.
Đợi đến khi Lý Quân đi vào thang máy, Bạch Vi lại lập tức lấy điện thoại di động ra.
"Cha, tiếp tục bán tháo cổ phiếu tập đoàn Quân Lâm." Đầu bên kia điện thoại, Bạch Kính Đình nghỉ ngờ nói: "Chẳng phải vừa rồi anh Quân của con nói cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm sẽ nhanh chóng tăng lại sao?"
Hoá ra vừa rồi Bạch Vi cũng không cúp điện thoại, cuộc trò chuyện của hai người cũng bị Bạch Kính Đình ở đầu điện thoại kia nghe được.
"Tằng? Không hề có khả năng tăng nữa, con có tin tức nội bộ, chỉ sợ hôm nay bọn người Chu Bỉnh Khôn sẽ đến huỷ bỏ đầu tư, đến lúc đó tập đoàn
Quân Lâm cũng có thể phá sản."
"Anh Quân còn đảm chìm trong ảo tưởng, nhưng chúng ta thì không thể hồ đồ."
"Được, cha đã biết, vẫn là con gái của cha thông minh, thừa dịp người khác còn đang quan sát, chúng ta xuống tay trước, miễn cho đến lúc đó mất cả chì lẫn chài."