Đôi mắt của người đàn ông trung niên sắc bén như dao, mọi thứ dường như không thể che giấu trước mặt hắn.
Gương mặt sắc bén, mang theo vẻ cương nghị.
“Đàn em Đường Trúc nói thực lực của cậu rất tốt, trong mắt của tôi, nếu đến g iết chết nhà họ Hà thì cậu vẫn là đang tìm đường chết.”
Dứt lời, người đàn ông trung niên đột nhiên đứng dậy, nhìn Lý Quân với vẻ mặt trịnh thượng.
“Nếu cậu muốn tôi giúp cậu, trước tiên cậu phải chứng minh thực lực của mình."
Khóe miệng Lý Quân không khỏi nhếch lên, cười khẽ một tiếng: “Cho dù tôi có tìm đến cái chết hay không cũng không đến lượt anh lên tiếng, tôi cũng không cần anh giúp tôi.”
Nói xong, Lý Quân đột nhiên đạp chân xuống đất, cơ thể giống như một thanh kiếm đứt dây, trong chớp mắt đã đi xa hai mét. Nắm đấm cách người đàn
ông trung niên chưa đến nửa bước.
Từ xe xuất quyền đánh thẳng đến, quyền phong cứng rắn mạnh mế đầy uy lực.
Một tiếng nổ kinh khủng vang lên trong không khí.
Cánh tay Lý Quân giống như một cây thương lớn, đâm vào ngực người đàn ông trung niên một cách hung dữ.
Nhanh chóng và mạnh mẽ như sấm sét, cả căn phòng chìm trong âm thanh ầm ầm vang dội.
Tiếng bước chân đạp trên mặt đất cùng tiếng nắm đấm hoà quyện với nhau như thuỷ triều chấn động.
Lý Quân không động thủ thì thôi, một khi đã động thủ sẽ khiến người ta kinh SỢ.
Cú đấm này cực nhanh, cũng cực kỳ mãnh liệt. Khuôn mặt uy nghiêm của người đàn ông trung niên đột nhiên hơi biến sắc. Hắn không ngờ Lý Quân lại ra tay không chút do dự.
Sức mạnh bùng nổ biểu hiện giống như một cơn sóng thần gầm rú, không thể chống đỡ.
Cảm nhận được uy lực của cú đấm này, người đàn ông trung niên biết rằng mình không có lợi thế, vì vậy chỉ có thể tạm thời rút lui.
Ngay khi tâm trí vừa nghĩ đến, cơ thể hắn lập tức di chuyển.
Người đàn ông trung niên này cũng là một cường giả thân kinh bách chiến, cơ thể rất cường tráng nhưng động tác lại vô cùng nhạy bén.
Gót chân đạp xuống đất, ngả người ra sau, cơ thể trong nháy mắt lui về phía sau hơn một mét, vừa lúc tránh được cú đấm mãnh liệt.
Cùng lúc đó, hắn túm lấy chiếc ghế bên cạnh và vung mạnh về phía đầu Lý Quân.
Kỹ xảo chiến đấu của chiến bộ chú ý đến việc giết người bằng một đòn, đương nhiên sử dụng tất cả các vũ khí có lợi cho bản thân.
“Răng rắc!”
Lý Quân đối mặt với chiếc ghế được vung tới, không có ý định né tránh, nắm đấm trực tiếp nghênh đón nó.
Chiếc ghế gỗ rắn chắc nặng nề lập tức bị một năm đấm nện vỡ thành từng mảnh.
Giây tiếp theo, Lý Quân lao ra từ mảnh vụn ghế vỡ, giống như mãnh hổ phá chuồng, mang theo sát khí ngập trời, đánh một quyền vào người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên vội vàng giơ hai tay thành hình chữ thập để chặn lại.
“Đùng” một tiếng, toàn thân người đàn ông trung niên bị đánh lùi ba bước.
Nhưng Lý Quân vẫn không buông tha, vẫn tiếp tục tiếp cận, liên tiếp đánh từng quyền ra.
Theo mỗi cú đánh của Lý Quân, người đàn ông trung niên liên tục lùi lại, cho. đến khi đã vào trong góc, không còn đường tránh thoát.
Lúc này, nắm đấm của Lý Quân giống như một cây thương dài đâm thẳng ra. Giống như mãnh rồng giận dữ, mở miệng dữ tợn và không thể ngăn cản. Quyền còn chưa đến, kình phong đã trong phòng gào thét.
Ngay cả Đường Trúc và Hạ Vân Huy đang theo dõi trận chiến cũng cảm thấy. như dao cứa vào mặt.
Khi người đàn ông trung niên nhìn thấy uy lực cú đấm của Lý Quân, phảng phất chiến thần cổ đại cầm thương mà đến, tinh thần không khỏi tán loạn, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.