Cực Phẩm Chiến Long

Chương 355: C355: Tôi là cường giả nè



Trong nháy mắt này, hắn gần như thật sự biến thành một vị La Hán, uy mãnh vô cùng.

“Anh giỏi! Hợp ý tôi lắm!”

Lý Quân không định tránh né, lựa chọn cứng đối cứng, anh bước về phía trước, đánh ra một quyền.

“Âm ầm!”

Một quyền này mang theo khí kình kh ủng bố bộc phát ra xung quanh, hai bên va chạm vang lên từng đợt thanh âm cuồng bạo.

Đầu trọc chỉ cảm thấy như bị kình phong khủng khiếp đập vào mặt.

Hắn cảm giác như vừa bị đoàn tàu cao tốc đụng trúng, cả người bị Lý Quân đấm văng ra ngoài.

Thân hình cực lớn bay ra xa bảy tám thước, hung hăng nện xuống đất.

“Âm ầm!”

Toàn bộ mặt đất đều rung chuyển.

Mọi người trong sảnh đều bị tiếng nổ này làm cho đầu váng mắt hoa.

Đợi đến khi đầu óc khôi phục bình thường thì thấy Lý Quân vẫn đang ngạo. nghễ đứng ở đó, giống như chiến thần.

Tất cả mọi người ai nấy chấn động.


Cả người Lý Quân so với đầu trọc thì có thể được xem như nhỏ gầy vậy mà anh vẫn đấm được tên đầu trọc to như ngọn núi đó văng xa như vậy!

Trong cơ thể của Lý Quân ẩn chứa bao nhiêu sức mạnh vậy?

“Thế nào? Còn muốn đánh nữa không?”

Lý Quân nhìn đầu trọc đang miễn cưỡng từ trên mặt đất đứng lên, hỏi. "Cậu rất lợi hại, cậu là Lý Thất Phu?"

Đầu trọc tưởng Lý Quân là Lý Thất Phu.

Lý Quân lắc đầu.

“Tôi tên Lý Quân, Lý Thất Phu gặp tôi còn phải ngoan ngoãn gọi tôi lão đại đấy nhé!”

“Tôi phục rồi.”

Đầu Trọc ôm cánh tay tê dại, khập khiễng muốn rời đi.

||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

“Chờ một chút.”

Lý Quân lại gọi hắn lại.

“Còn có chuyện gì sao?”

Đầu trọc cảnh giác nhìn Lý Quân: "Cậu định giết tôi hả?” Hắn sợ Lý Quân có ý định thủ tiêu hắn.

“Nếu như tôi muốn giết anh, anh ngăn được sao?”

Lý Quân cười híp mắt hỏi.

Các site khác đang và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Đầu Trọc lắc đầu: "Không ngăn được, nhưng ông nội tôi nói, đã là đàn ông, có chết cũng phải chết đứng!”

Lý Quân thật lòng khen ngợi.


Từ trong lời nói của đầu trọc có thể thấy được sự giáo dục của ông nội đối với hắn.

“Đúng vậy, ông nội tôi rất giỏi, công phu của tôi đều là ông tôi dạy.”

Đầu Trọc nghe Lý Quân khen ông nội thì cao hứng hẳn lên.

“Cánh tay của anh bị tôi đưa khí kình vào, cần phải kịp thời loại bỏ, nếu không cánh tay của anh sợ là sẽ phế hẳn đó, anh đi theo tôi, tôi giúp anh đẩy khí kình ra.”

“Thật sao?”

Đầu trọc hơi không tin Lý Quân sẽ tốt bụng như vậy.

Lý Quân cười nói: "Đương nhiêt Lý Quân mang theo đầu trọc đi vào thang máy, Cửa thang máy vừa đóng lại, trong đại sảnh mới truyền đến một trận ồn ào.

Tất cả mọi người trong tập đoàn Hạo Thiên đều thán phục vô cùng.

"Bảo sao mà người ta có thể làm lão đại của ông chủ, thực lực mạnh như thế!"

Thư ký Hà nhìn Mã Minh bên cạnh.

“Thế nào? Bây giờ anh còn cảm thấy mình ưu tú hơn anh ta sao?”

“Tôi...”

Mặt Mã Minh lập tức đỏ bừng, gã không còn gì để nói.

Lý Quân rất mạnh, có võ nghệ như vậy, dù anh dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, rất nhanh cũng có thể thành lập được thế lực lớn.

Nếu như cạnh tranh với Lý Quân trên cùng một vạch xuất phát, gã cũng chỉ có kết cục bị anh nghiền ép.


Lý Quân đưa đầu trọc vào trong phòng làm việc. Nghe đầu trọc tự giới thiệu, tên hắn là Hùng Bi. Lý Quân cũng không lừa hắn.

Khí kình nhập thể, trừ phi đạt tới trình độ của cao thủ Ám Kình mới có thể tự mình đẩy ra được, nếu để lâu thì cả cánh tay sẽ phế không dùng được nữa.

Lý Quân đã có thể đẩy khí kình vào cánh tay hắn thì đương nhiên cũng có thể đẩy ra!

Anh võ nhẹ lên tay hắn, khí kình trong cánh tay đã được hóa giải. “Cảm ơn cậu.” Hùng Bi cảm kích nói.

Người này đúng là đơn giản hồn nhiên, cánh tay hắn có nguy cơ phế là do Lý Quân làm, vậy mà giờ hắn còn chân thành cảm ơn anh.

“Hùng Bi, không biết tiếp theo anh có tính toán gì không?” Lý Quân thử thăm dò hỏi, đây mới là ý đồ thực sự của anh.

Nhìn thấy người như Hùng Bi, anh cũng nảy ra ý định coi trọng người tài, muốn mời chào hắn.

"Tôi cũng không có tính toán gì, ông nội tôi nói tôi đã rất mạnh rồi, nhưng muốn tiến thêm một bước, nhất định phải khiêu chiến cường giả, bây giờ tôi cũng không biết đi đâu tìm cường giả."

Lý Quân chỉ vào mình: "Tôi là cường giả nè!”

“Đúng ha!”

Nghe Lý Quân nói vậy, đôi mắt Hùng Bi sáng lên.

Lý Quân thấy hắn dễ dụ như vậy, trong lòng vui vẻ: "Có hy vọng.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.