Cực Phẩm Chiến Long

Chương 360: C360: Cũng chỉ như thế



'Tư Mã Đức tuy rằng kiêu ngạo, nhưng gã cũng rất sợ chết, đối mặt với ánh mắt tràn ngập sát ý của Lý Quân, trong lòng gã phát lạnh.

Nhưng mà Tư Mã Đức cũng không phải là cậu ấm chỉ biết ăn chơi trác táng, mà là một người có thủ đoạn.

Gã hít sâu một hơi, cố trấn tĩnh lại, nói: "Lý tiên sinh, chuyện Thuốc Trường Thọ là do tôi sai, tôi nguyện ý nhận lỗi với anh, cũng sẽ bồi thường cho anh."

“Tôi là thiếu chủ của nhà họ Tư Mã, tôi nghĩ anh cũng không muốn đối địch với nhà họ Tư Mã đúng không?”

Kiều Phương bên cạnh vội vàng gật đầu nói: "Đúng vậy, nhà họ Tư Mã là gia tộc số một của Tây Bắc, có sức ảnh hưởng rất lớn ở Long Quốc.”

Kiều Phương biết, nếu như Lý Quân gi ết chết Tư Mã Đức, vậy cô ta cũng khó thoát khỏi cái chết, nhà họ Tư Mã là hy vọng sống duy nhất của cô ta.

Trong mắt cô ta, Lý Quân mặc kệ có bối cảnh gì, cũng nên kiêng dè nhà họ Tư

Mã. Tư Mã Đức tiếp tục nói: "Đúng vậy, gia tộc tôi cao thủ nhiều như mây, thế lực

khổng lồ, chuyện lần này tôi sẽ bỏ ra mười tỷ bồi thường, hơn nữa từ nay về sau Lý


tiên sinh sẽ trở thành bạn của nhà họ Tư Mã, thậm chí chúng ta có thể hợp tác

sản xuất Thuốc Trường Thọ."

"Đến lúc đó gia tộc tôi bỏ vốn, anh cái gì cũng không cần làm, có thể nhận chín phần lợi nhuận, thế nào?"

Nói tới đây, Tư Mã Đức dần dần khôi phục vài phần tự tin.

Gã đứng dậy khỏi mặt đất với nụ cười rạng rỡ.

Gia tộc chính là át chủ bài lớn nhất của gã.

Lý Quân tuy rằng có thể chém giết chú Trung, nhưng suy cho cùng chú Trung cũng chỉ là kẻ hầu phụ thuộc vào gia tộc của gã mà thôi, gã không tin Lý Quân dám đắc tội nhà họ Tư Mã.

“Gia tộc mày mạnh như vậy, có Tông Sư trấn giữ à?”

Lý Quân không trực tiếp trả lời hắn, mà hứng thú hỏi.

'Tư Mã Đức nghe vậy lắc đầu: "Tông Sư như rồng, toàn bộ Long quốc cũng không được mấy người, gia tộc tôi mặc dù không có Tông Sư, nhưng có một cao thủ sắp lên đến cấp Tông Sư trấn giữ!”

“Ngay cả Tông Sư cũng không có, gia tộc mày cũng chỉ như thế thôi." Lý Quân cười khế lắc đầu."

“Cũng chỉ như thế?”

Nghe Lý Quân nói vậy, trong mắt Tư Mã Đức hiện lên tia tức giận.

Nhưng mà nghĩ đến cái mạng nhỏ của gã đang ở trong tay Lý Quân, gã đè nén cơn tức này xuống, nói: "Gia tộc tôi mặc dù không có Tông Sư, nhưng quen biết một vị Tông Sư, vị Tông Sư kia và nhà họ Tư Mã có mối quan hệ rất tốt, anh giết tôi, cha tôi nhất định đi mời Tông Sư truy sát anh."


“Thì ra nhà họ Tư Mã biết một vị Tông Sư.”

Lý Quân có chút ngoài ý muốn.

“Chỉ cần anh tình nguyện hợp tác với gia tộc tôi, chúng ta có thể biến chiến tranh thành tơ lụa." Tư Mã Đức nói, gã cho rằng Lý Quân đang sợ.

“Mày nói rất đúng, Tông Sư như rồng, cho nên...... Tao quyết định giết mày.”

Vừa dứt lời, không đợi Tư Mã Đức kịp phản ứng, Lý Quân đã đá một cước vào ngực Tư Mã Đức.

Cả người Tư Mã Đức lại dộng vào tường, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Gã vừa định đứng lên, Lý Quân lại giãm lên ngực gã, xương ngực gã phát ra âm thanh răng rắc.

'Tám cái xương sườn bị gấy cùng một lúc.

“A!”

Mặt Tư Mã Đức trong nháy mắt trở nên dữ tợn, thân thể vặn vẹo như một con giòi.

"Tao là thiếu chủ của nhà họ Tư Mã, mày làm như vậy, gia tộc tao sẽ không bỏ qua cho mày..."


Tư Mã Đức phát ra âm thanh nức nở. Lúc này còn dám uy hiếp Lý Quân.

“Trộm đồ của tao, đừng nói là nhà họ Tư Mã, cho dù cha mày là Trưởng Lão Long Quốc, mày cũng phải chết cho tao!”

Chân Lý Quân không ngừng đ è xuống, máu tươi trong miệng Tư Mã Đức trào ra càng nhiều.

“Phanh!”

Một tiếng nổ khác vang lên.

Dưới áp lực kh ủng bố, mắt Tư Mã Đức lồi lên, như muốn rơi ra khỏi hốc mắt, thống khổ kịch liệt làm cho miệng gã không phát ra được bất cứ âm thanh gì.

Kiều Phương bên cạnh bị dọa đến choáng váng.

Lý Quân quả thực tàn nhẫn đáng sợ, biết rõ thực lực của nhà họ Tư Mã mà còn dám ra tay như thế, quả thực là không sợ trời không sợ đất!!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.