Cực Phẩm Chiến Long

Chương 368: C368: Anh có cảm giác bị nhìn trộm



Gã mỉm cười nhìn Lâm Vũ Thu, giọng nói ôn hoà khiến cho người khác dễ chịu thư thái.

Nhưng Lâm Vũ Thu không dám khinh thường, cô là người nhà họ Lâm, là gia tộc luôn muốn bám vào cây đại thụ Tu La nên đương nhiên biết rõ người đàn ông

đang cười nói này có bao nhiêu kh ủng bố!

Trong Tu La, trên Đường Chủ còn có hai mươi tám tên Câu Hồn Sứ, mà Trần Nguyên Tỉnh trước mắt cô chính là một trong số đó.

Tu La là tổ chức mang tính quốc tế, mỗi một tên Câu Hồn Sứ đều là nhân vật lớn quản lý một khu vực.

Lâm Vũ Thu cung kính đáp: "Gi ết chết Đường Chủ Tu La và đang giữ Huyết Ngọc Châu đều cùng một người, nhưng mà thực lực người này cực kỳ kh ủng bố, có rất nhiều khả năng quái dị, không dễ đối phó!”

Nghe Lâm Vũ Thu nói, Trần Nguyên Tỉnh nhịn không được cười khẽ một tiếng: "Nhà họ Lâm các cô chỉ là gia tộc nhỏ, cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, làm sao. biết thế giới này rộng lớn đến mức nào, chỉ là Sở Châu nhỏ bé mà thôi! Có thể xuất hiện Chân Long hay sao?!”

Lâm Vũ Thu vẫn mang vẻ cung kính, nhưng trong lòng đã có vài phần không Vui.


Nhà họ Lâm vội vàng muốn phục tùng Tu La, nhưng Tu La lại tràn ngập khinh thường đối với nhà họ Lâm.

€ô nhịn không được mở miệng nói: "Người gi ết chết Độc Hạt tên là Lý Quân, theo suy đoán của tôi, thực lực của anh ta chắc là đạt tới Hóa Kình.”

Nghe được hai chữ "Hóa Kinh", trên mặt Trần Nguyên Tỉnh hơi biến sắc. Cao thủ Hóa Kình dù đặt ở nơi nào, cũng không phải hạng người vô danh. Nhưng gã cũng không để vào mắt, lại nở nụ cười lạnh.

Võ đạo tu luyện đến một trình độ nào đó sẽ hiểu thấu được lòng người. Vẻ mặt không vui vừa rồi của Lâm Vũ Thu đã sớm bị gã nhìn ra được.

Đối phương nói như vậy, chắc là muốn lấy lại chút ít tôn nghiêm trước mặt gã mà thôi!

Đúng là người phụ nữ ngu ngốc.

Hơn nữa Lý Quân là cao thủ Hoá Kình thì có sao đâu, chính gã bây giờ đã sắp đạt được cấp bậc Hóa Kình đỉnh phong, cao thủ Hoá Kình bình thường, mười tên gộp lại cũng không đánh bại được gãt

“Cô lập tức điều tra về người này, tư liệu của cậu ta toàn bộ đưa đây cho tôi, Huyết Ngọc Châu tôi nhất định phải lấy về, hơn nữa mạng của người Tu La không thể chết uổng phí thế được!”

Trân Nguyên Tinh ngang nhiên nói.

Sau khi Lý Quân lái xe trở lại Sở Châu, trời đã tối.

“Từ hôm nay trở đi, anh ở lầu một, mỗi ngày tôi sẽ cho anh một cơ hội khiêu chiến tôi, tôi cũng sẽ giúp anh rèn luyện công phu!”

Lý Quân nói với Hùng Bi.

Hùng Bi gật đầu, trong mắt mang theo vẻ hưng phấn: "Hay là bây giờ chúng ta đánh một trận nữa?

“Anh té qua bên kia đi!”



Lý Quân tức giận nói: "Tôi lái xe cả quãng đường mệt gần chết, tôi phải đi tắm rửa, ai rảnh mà đánh nhau với anh, tự anh xuống dưới tầng hầm ngầm luyện quyền đi!”

“Cũng được...”

Hùng Bi có chút thất vọng xoay người đi vào tầng hầm ngầm, rất nhanh bên trong đã vọng ra tiếng binh bốp.

Lý Quân không khỏi lắc đầu.

Nghĩ đến sức bật kh ủng bố của Hùng Bi, anh chỉ sợ những thiết bị huấn luyện dưới tầng hầm đều bị hắn luyện hỏng.

Sau khi tắm rửa sảng khoái xong, Lý Quân đứng ở trên ban công hút thuốc.

Một điếu thuốc vừa mới hút xong, điện thoại di động vang lên.

Là Triệu Long Đồ gọi tới.

“Thiếu gia, ngày mai tôi muốn hẹn gặp thiếu gia có chút việc, không biết cậu có thời gian hay không? Có vài chuyện nội bộ của Chiến Long Điện muốn báo cáo với cậu!”


Vốn Lý Quân muốn cự tuyệt, nhưng nghe được có liên quan đến nội bộ Chiến Long Điện anh bèn gật đầu đồng ý: "Được, gửi địa chỉ cho tôi.”

Sáng sớm hôm sau. Lý Quân để lại cho Hùng Bi một ít tiền, lái xe tới khách sạn đã hẹn trước. Lý Quân vừa mới xuống xe, Triệu Long Đồ đã đi ra nghênh đón.

“Thiếu gia, cậu tới rồi, đồ ăn tôi gọi đã chuẩn bị xong rồi, thiếu gia mau vào. bill

“Được”

Lý Quân không suy nghĩ nhiều nhưng vừa mới bước vào ghế lô anh đã phải nhíu mày.

Anh có cảm giác bị nhìn trộm.

Lý Quân đánh giá trang trí trong ghế lô một phen, phát hiện ngay dưới điều hoà, ở góc tây bắc có một cái lỗ kim nhỏ đang phát ra ánh sáng đỏ.

Đây là do thị lực của Lý Quân vượt trội, nếu là người bình thường rất khó phát hiện.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.