Một khi hiểu rõ tác dụng của mấy thiết bị công nghệ cao này thì mang đến rất nhiều sự tiện lợi cho cuộc sống, mà cảm giác lớn nhất chính là cho ta nhiều thời gian rãnh rỗi hơn.
Bạn thử tưởng tượng, mỗi ngày ngủ từ ba đến bốn giờ thì không cách nào ngủ tiếp được nữa, sau đó không cần đánh răng không cần rửa mặt không cần tắm rửa không cầm mặc quần áo không cần giặt đồ, ngay cả đồ ăn cũng không cần làm, bởi vì thực phẩm tổng hợp rất tốt rồi, không nói tới rất giàu tỷ lệ protein mà mùi vị cũng không tệ lắm, thời gian tự nhiên không cần nhiều cho mấy việc đó. Mà bây giờ ta vì tránh nè Đằng Long bang cho nên không thể đi ra ngoài, mỗi ngày phải ở trong nhà. Mặc dù mỗi ngày phòng khách bị Mộc Y Linh biến thành một mảnh hỗn loạn, nhưng việc thu dọn chỉ có mất tối đa là nửa giờ. Cho nên, dưới cảnh buồn chán ta đành chỉ có ngồi trên ghế salon xem thiên tấn mà gϊếŧ thời gian.
Mặc dù không có sách, nhưng ta có thể từ các tin tức mới ở trong thiên tấn phát ra, nghe được một ít tin tức về cai thế giới này. Cái thế giới này có vẻ phức tạp, văn minh nhân loại đã tiến vào một thể thống nhất, hợp thành một quốc gia gọi là Tân Liên Bang. Từ điểm đó mà nói, có lẽ so với thế giới của ta còn đơn giản hơn.
Nhưng mấu chốt chính là ngoại trừ Tân Liên Bang này ra thì còn một số thế lực nhỏ đang ẩn núp trong bóng tối.
Bọn họ cùng việc khởi xướng khoa học kỹ thuật và võ công không giống với Tân Liên Bang, thuần túy là những người phản khoa học hoặc phản võ công, bước đi trên con đường cực đoan, cho ta một cảm giác giống như cuộc đấu tranh giữa kiếm tông và khí tông trong phái Hoa Sơn của ‘Tiếu Ngạo Giang Hồ’, không có ý nghĩa gì. Mà những người này thỉnh thoảng làm mội ít hoạt động kh ủng bố, có mấy kênh chuyên nói về vấn đề này, ta cũng rất chú ý nó.
Mà càng làm cho ta quan tâm hơn chính là tựa hồ thế giới này không chỉ loài người là một loại sinh vật có trí tuệ cao. Từ thiên tấn nghe được một tên chủng tộc: hải tộc, băng tộc, thạch tộc, mộc tộc, thú tộc. Mà từ một ít chuyện mà các chuyên gia thảo luận trên thiên tấn thì ta biết được thế giới này có hai mảnh đại lục, loài người cùng cùng các tộc khác mỗi bên lấy một mảnh. Loài người ở đông đại lục; thạch tộc, mộc tộc, thú tốc đều ở tây đại lục, hải tộc thì sinh sống ở trong biển cả rộng lớn, hai ngàn kilomet hải vực đều là thế giới của hải tộc. Mà băng tộc ở sâu trong sâu trong những ngọn núi ở bắc cực.
Theo lời của những chuyên gia này thì gần đây hải tộc có những hành động không an phận, có người phát hiện hải tộc đang tập kết binh lực ở biên giới đất liền, sau đó nói có thể phải chiến tranh v.v…. Đánh hay không chả có liên quan gì đến ta. Mà ta quan tâm chính là những bức ảnh về hải tộc.
Rõ ràng trên bức ảnh là chiến binh hải tộc, mặc dù áo giáp hình như được làm từ vỏ sò, hình thể có điểm giống loài người. Những điểm mà da day lộ ra có chút nhớt nhớt, hình như còn có vảy cá. Mà lúc thấy cái đầu của chiến binh hải tộc làm ta liên tưởng trực tiếp tới tên đầu cá trong phim ‘Cướp Biển Vùng Caribe II’,thật sự là quá xấu xí. Mà những bức ảnh của các chủng tộc khác không có chiếu ra, cho nên ta cũng không biết bọn nó có dạng gì.
Sau khi xem xong, ta lại cảm thấy buồn bực. Con mẹ nó xảy ra chuyện gì thế nhỉ? Cái thế giới này sao loạn thất bát tao như vậy? Không nói tới khoa học kỹ thuật phát triển võ kỹ cường hãn, còn có các loại sinh vật này nữa, nhìn qua bộ dáng chắc không dễ trêu chọc, bằng không hải tộc như thế nào có thể chiếm tuyệt đại bộ phận hải vực dưới khoa học kỹ thuật cùng võ kỹ cường hãn? Thật sự làm cho người ta cảm thấy rối loạn.
Ba ngày sau, Mộc Y Linh thấy ta mỗi ngày nhàn rỗi không có việc gì thì cũng không phải biện pháp, rốt cục dưới sự cầu xin nàng dạy võ kỹ cho ta, liền đem Vu Ngư Thủ dạy cho ta, đồng thời còn tùy tiện truyền cho ta một bộ tâm pháp thổ nạp đơn giản.
“Y Linh tỷ, tỷ lợi hại như vậy, tại sao không truyền cho ta một bộ tâm pháp nội cong lợi hại một chút? Để cho ta sớm trở thành tuyệt thế cao thủ, không bị Đằng Long Bang khi dễ nữa à!” Ta vẻ mặt đau khổ nói, chủ yếu là nàng truyền cho ta bộ tâm pháp thật sự quá đơn giản, cùng loại với lúc ta luyện tiểu chu thiên đại chu thiên khí công gì đó không có sai biệt lắm.
Mộc Y Linh ném viên long não vào ta, tức giận nói:”Ngươi cho rằng tuyệt thế cao thủ dễ dàng luyện thành như vậy sao?Ta lợi hại thì không có sai, nhưng công phu của ta là gia truyền, không thể truyền cho ngoại nhân, tính chất nội công lại thiên hướng âm nhu, ngươi luyện không có thích hợp. Hơn nữa, chuyện gì đều không thể nào vừa tiếp xúc mà thành được, tu luyện võ công lại càng như vậy, trụ cột rất trọng yếu, ta dạy cho ngươi tâm pháp mặc dù có chút đơn giản, nhưng đối với trúc cơ lại rất có trợ giúp, chỉ khi trụ cột vững chắc thì sau này bắt đầu tu luyện mới càng thuận lợi hơn. Như ngươi chỉ vì cái trước mắt lại không có tính nhẫn nại, đừng nói là tuyệt thế cao thủ, ngay cả tam lưu cao thủ cũng không tới lượt ngươi!”
Vừa nói, nàng liếc mắt nhìn ta từ trên xuống dưới, nói:”Còn có nữa, ta xem bộ dáng ngươi cũng mười bảy mười tám rồi, lúc này ngươi đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để luyện võ, nếu không có kỳ ngộ thì cả đời này nhiều lắm thì ngươi chỉ là nhị lưu cao thủ mà thôi. Cho nên ta cũng không có ôm hy vọng gì với ngươi, ngươi tùy tiện luyện luyện cái gì đó để gϊếŧ thời gian, chờ thêm một đoạn nữa, ta tìm cho ngươi một việc làm, sớm một chút trả tiền mà ngươi thiếu nợ ta.”
Ta nhịn không được liếc mắt khinh thường, cái gì kêu là tùy tiện luyện? Trong mắt nàng ta có kém cỏi như vậy không? Bị coi thường, bị khinh rẻ, Đáng hận!
Bất quá ta vẫn còn ôm một tia hy vọng, vội vàng nói:”Tỷ nói ‘Không có gặp kỳ ngộ’ là có ý tứ gì?”
Mộc Y Linh nói có vẻ thờ ơ:”Ồh, cái này sao, chính là tùy tiện có một vị tuyệt thế cao thủ dùng một phương pháp nhất định đem tu vi toàn thân truyền cho ngươi cái gì đó, có lẽ ngươi còn có cách cứu được.”
Nàng nói cái sự việc này cơ hồ sẽ không phát sinh, tuyệt thế cao thủ nào ngu ngốc tới mức đem tu vi toàn thân truyền cho một người không quen biết? Nhưng ta vẫn không cam lòng nói:”Chẳng lẻ không còn biện pháp khác sao? Giống như nuốt hoa quả gì đó một lần thì làm cho người đó tăng bảy tám mươi năm công lưc gì đó?”
Mộc Y Linh cảm thấy hoàn toàn đã bị ta đánh bại rồi, lúc trước ở trong mắt nàng ta là một ngu ngốc trong cuộc sống thì lúc này lại tiếp thừa thêm võ học ngu ngốc:”Trên thế giới này làm gì có đồ tốt như vậy? Ngươi có quả gì đó ta chưa từng nghe qua, ta khuyên ngươi nên quên hi vọng đó đi. Nếu thật có vật như vậy….. Hừ hừ, ngươi nói đồ vật kia có trăm năm công lực vậy thì bản thân nó đã trở thành tuyệt thế cao thủ rồi, còn chờ ngươi đến ăn hay sao?”
Ta bị đả kích tới mức không thể hơn được nữa, ánh mắt vô cùng uể oải.
Mộc Y Linh thấy ta như vậy, trong lòng có chút nhiều không đành lòng, nói:”Ngươi cũng không cần lo lắng quá, để cho ta nhìn lại ngươi một hồi, có lẽ căn cốt của ngươi không tệ, nói không chừng là trời sinh ra là để tu luyện võ nữa.” Vừa nói liền đưa tay sờ vào mạch của ta.
Tự nhiên trong lòng lại rất hồi hộp, từ ý thức lóe qua, có chút nhiều nghi hoặc nhìn Mộc Y Linh, cười khan nói:”Không cần nữa đâu.”
Trong lòng ta đang lo lắng, một khi Mộc Y Linh phát ra một cỗ chân khí tới trong cơ thể ta, sẽ giống như Trần Ưng lúc trước, bị ta tự động hấp thu hết. Nói như vậy, chỗ đặc dị trên thân thể ta lập tức bị bại lộ. Bất quá cùng Mộc Y Linh ở chung lâu như vậy, cũng nhìn ra được là nàng người rất chính nghĩa, tổng thể thì là người không phải tệ lắm. Theo mức độ đó mà nói, ta đã đem người chỉ quen biết vài ngày ở cái thế giới này là người bạn thứ nhất. Bây giờ ta có chút nhiều do dự, có muốn đem bí mật của mình nói ra cho nàng hay không.
“Ngươi làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?” Mộc Y Linh thấy bộ dáng do dự của ta, nghi hoặc hỏi.
Nói luôn! Ta nghiến răng một cái, giữa bạn bè phải thẳng thắn mà đối đãi với nhau, nếu ta tin lầm nàng thì coi như ta xui xẻo vậy.
Nghĩ tới đây, ta nghiêm túc nhìn Mộc Y Linh nói:”Y Linh tỷ, có lời thật phải nói với ty, tình huống của ta có chút nhiều cổ quái, hy vọng tỷ có thể đáp ứng ta giấu bí mật, không nên nói cho bất luận kẻ nào.”
Con mắt Mộc Y Linh sáng ngời, hưng phấn nói:”Bí mật? Ta thích nhất là nghe bí mật à! Ngươi yên tâm đi, tỷ tỷ ta được xưng là răng sắt miệng đồng (tiếng hán là thiết xỉ đồng nha, biệu hiệu của Kỷ Hiểu Lam, người mà thiên hạ cũng nể phục cái tài bước ra từ cõi chết) Mộc Y Linh, cũng không phải hư danh đâu nha, ta cam đoan không nói cho người khác.”
Nhìn thấy bộ dáng nàng thề thốt như vậy, ta có chút hoài nghi có phải nên thận trọng suy nghĩ một hồi nữa hay không.