Truyện có rất nhiều tình tiết có thể nói là hài hước nhưng cũng có thể nói là bi thương. Nhân vật chính trong truyện là một câu thanh niên với nhiều điều kỳ lạ xảy ra xung quanh, có những điều mà không thể tìm được câu trả lời, vây quanh hắn là những xô bồ nhân thế mặc dù lòng chẳng hề vấn vương, một nhân vật lạ được tác giả Phong Cuồng; mời bạn đến với truyện đô thị này.
Kim lân khởi thị trì trung vật, nhất ngộ phong vân tiện hóa long.
(Kim lân há là vật trong ao, một trận mưa gió liền hóa rồng.)
Một thiếu niên có thân thể không rõ ràng đi vào chốn phồn hoa đô thị, hắn chỉ mong sống một cuồng sống bình yên như mọi người nhưng lại phát hiện hồng phấn gian nhân, thế lực khắp nơi lao vào hắn giống thiêu thân lao đầu vào lửa.
Chuyện quốc gia, chuyện thiên hạ, từ xuất thế đến cứu thế, hắn giống như một đầu mãnh hổ xuống núi, một đường không gì cản nổi.
- Có rất nhiều kẻ muốn giết ta, có người đã sám hối trong Địa ngục, cũng có người đang trên đường xuống đó.
Diệp Phàm.
Tô Lưu Ly vốn không hợp mắt với Diệp Phàm, lúc này nghe Diệp Phàm nói như vậy thì nàng liền tức giận trừng mắt Diệp Phàm. Chử lão đầu không trị được nhưng tôi có thể trị.
Diệp Phàm nói. Chử thần y không chữa khỏi bệnh, hắn có thể trị? Lời nói của Diệp Phàm giống như là một đạo sét vang lên giữa trời xuân. Dưới ánh mặt trời, Phúc bá cũng tốt, Tô Lưu Ly cũng tốt, thậm chí ngay cả Tô Vũ Hinh cũng cảm thấy đầu óc của mình bị chập mạch. Bọn họ giống như pho tượng điêu khắc đứng ở đó, quên cả nói chuyện, chỉ là trừng to mắt nhìn vào Diệp Phàm. Cứ như vậy ngơ ngác mà nhìn.
Bình luận truyện