- Nhược...Nhược Thủy, ba không sao... Sắc mặt Tư Đồ Thần tái nhợt, giơ tay lên, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt của nàng, cố gắng nặn ra nụ cười: - Đầu bên kia điện thoại.
- Ba, ba sẽ không sao, ba đã đáp ứng cả đời này sẽ làm bạn với Nhược Thủy mà. Tư Đồ Nhược Thủy càng khóc lớn hơn.
- Xin...Xin lỗi Nhược Thủy, ta không xứng đáng làm một người ba. Tư Đồ Thần lại nói, rồi lại phun ra một ngụm máu, sau đó khuôn mặt tái nhợt dần dần hiện ra mấy phần huyết sắc, từ từ ngồi dậy.
- Hắc, thi ra ông đoán chắc điểm này cho nên mới dám gọi điện nói cho tên chóa chêt skia. Tư Đồ Hạo Thiên nghe vậy, vẻ mặt lạnh như băng nói: - Ông yên tâm, ta sẽ không giết nàng, ta sẽ đưa nàng cho lv, để cả đời này nàng làm trâu làm ngựa cho lv.
- Ngươi không có cơ hội, Tiểu Phàm sẽ không bỏ qua cho ngươi. Giọng nói Tư Đồ Thần trầm thấp, sau đó hô hấp của hắn trở nên dồn dập, thân thể cũng run rẩy: - Nó...Sẽ...Báo...Thù...Cho...Ta... Dứt lời. Khí đoạn!
Không có trả lời, trên mặt Tư Đồ Thần nở ra nụ cười.
BỞi vì hắn biết con gái của mình sẽ không chết.
....
Cùng lúc này, Diệp Phàm thay đổi đầu xe, một bên lái xe, một bên gọi số điện thoại của Sở Cơ. - Tôi không qua được. Điện thoại được chuyển, Diệp Phàm trầm thấp nói.
- Tại sao? Sở cơ đã mang theo Tô Vũ Hinh đã tới phòng ăn. Vừa mới chuẩn bị gọi thức ăn, nhận được Diệp Phàm điện thoại, nhận thấy được giọng nói trầm thấp cả Diệp Phàm, sắc mặt của nàng khong khỏi biến đổi.
- Bây giờ cậu đang ở đâu? Sở Cơ nghe vậy, vội vàng hỏi.
- Tôi đang chạy đến Cao Tường sơn trang...
- Tiểu Phàm, cậu không nên vọng động, ta sẽ cùng đi với cậu. Bởi vì bất an nên Sở Cơ đã cắt ngang lời Diệp Phàm.
- Không còn kịp nữa rồi, tôi phải đến đó trong vòng 30', nếu không Tư Đồ Hạo Thiên sẽ giết người. Sở Cơ biết nếu như có Sở Cơ đi chung thì sẽ an toàn hơn nữa mà đã không còn kịp nữa rồi.
- Tiểu Phàm... Sở Cơ còn muốn nói điều gì, lại phát hiện Diệp Phàm đã cúp điện thoại.
- Chị Sở, sao thế? Tô Vũ Hinh thấy thế, lo lắng hỏi.
- Vũ Hinh, Tiểu Phàm có chuyện, hiện tại chị phải đi giúp hắn, em hãy ở đây cũng không rời đi, chị sẽ phái người đến đón em. Sở Cơ nói xong liền vội vàng chạy ra khỏi phòng ăn.
Ra khỏi phòng ăn, Sở Cơ liền vọt vào chiếc Rolls-Royce Phantom, vừa lái xe vừa gọi cho Diệp Văn Hạo: - Bữa ăn tối nay bị hủy bỏ.
- Đã xảy ra chuyện gì? Hoàng Kỳ lạnh giọng hỏi.
- Tôi vốn tưởng dùng Tư Đồ Nhược Thủy uy hiếp Tư Đồ Thần. Tư Đồ Thần sẽ biết điều mà nghe lời, không nghĩ tới Tư Đồ Thần chẳng những không có làm theo yêu cầu của tôi, hơn nữa còn đã báo lại cho tên tiểu tử Diệp Phàm kia...
- Phế vậy. Hoàng Kỳ nghe vậy, 2 mắt phóng hỏa, hận không thể giết chết Tư Đồ Hạo Thiên.
- Xin Hoàng đại sư bớt giận. Tư Đồ Hạo Thiên run run, vội vàng bổ sung: - Mặc dù Tư Đồ Thần không có phối hợp, nhưng tên tiểu tử kia sẽ tới.
- Tư Đồ Hạo Thiên, tên khốn kiếp này, đại ca ca sẽ không bỏ qua cho ngươi. Lần này, không đợi Hoàng Kỳ mở miệng, Tư Đồ Hạo Thiên tràn đầy bi thương, tức giận ngó chằm chằm vào Tư Đồ Hạo Thiên rồi la lớn.
- Câm miệng. Hoàng Kỳ giận quát một tiếng, trong lúc vô tình đã dùng " Sư Tử Hống" trực tiếp làm cho lỗ tai của Tư Đồ Nhược Thủy chảy máu ra, xụi lơ trên mặt đất, không nhúc nhích.
- Ngươi nói tên súc sinh kia sẽ đến? Không có để ý sống chết của Tư Đồ Nhược Thủy, Hoàng Kỳ lạnh giọng hỏi Tư Đồ Hạo Thiên.
- Vâng. Tư Đồ Hạo Thiên kính sợ nhìn Hoàng Kỳ, nói: - Tôi nói cho hắn biết, nếu như trong vòng 30' hắn không đến đây thì tôi sẽ giết Tư Đồ Thần cùng Tư Đồ Nhược Thủy.
- Lỡ như hắn không đến thì sao? Hoàng Kỳ cau mày.
- Sẽ không. Vẻ mặt Tư Đồ Hạo Thiên tỏ ra kiên định: - Tiểu tử kia từng cứu Tư Đồ Nhược Thủy một lần, bởi vì chuyện này Tư Đồ Thần đã mang ơn hắn, thậm chí không tiếc đắc tội với Lữ Thương Hải, còn đuổi tôi ra khỏi Đông Hải bang. Hôm nay, Tư Đồ Thần cùng Tư Đồ Nhược Thủy gặp nạn, hắn tất nhiên sẽ không thấy chết mà không cứu!
Hoàng Kỳ cau mày, trầm mặc không nói.
- Hoàng đại sư, ngài lo lắng tên tiểu tử kia tìm trợ thủ sao? Tư Đồ Hạo Thiên liền hiểu tâm tư Hoàng Kỳ, giải thích: - Xin ngài yên tâm, mặc dù hắn là cháu ngoại trai của Sở Cơ nhưng mà hiện giờ Sở Cơ đang ở Yên Kinh, cho dù chấp cánh cũng không cứu được hắn.
- Tốt nhất là ngươi cầu nguyện Sở Cơ không đến, nếu làm hư chuyện này, ta sẽ chém đầu ngươi. Đúng như suy nghĩ của Tư Đồ Hạo Thiên, quả nhiên là Hoàng Kỳ kiêng kỵ Sở Cơ nhưng mà nghe Tư Đồ Hạo Thiên nói thế, hắn cảm thấy loại khả năng này rất nhỏ.
- Hoàng đại sư, tên tiểu tử kia đã tới. Nghe được lời hội báo của thuộc hạ, Tư Đồ Hạo Thiên vội vàng nói cho Hoàng Kỳ: - Hơn nữa chỉ có một người.
Không trả lời, Hoàng Kỳ ngưng mắt nhìn vào lối đi của Cao Tường sơn trang, rõ ràng thấy được một chiếc Audi A6L chạy vào bên trong sơn trang.
Phát hiện này làm cho Hoàng Kỳ âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, không nhịn được nở nụ cười lạnh.
Không có ai phát hiện còn có một chiếc xe khác đang chạy đến Cao Tường sơn trang.
20 năm trước, người này đã đánh một trận kinh động giới võ học, trở thành người đứng đầu trên Thanh bảng, sau đó hắn vì con đường làm quan mà thối lui khỏi giang hồ.