Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 349-351



349: Thạch Hàn Anh Còn Sống Không


Sau khi rời khỏi nhà họ Triệu, Lâm Thiên lập tức đi đến tập đoàn Tỉnh Xuyên, Tổng giám đốc Lý Tông Đế đã ra tay chỉnh lý lại công ty.

Còn có cô gái tài ba Chu Tình, trước đó cô là cựu giám đốc điều hành của Tỉnh Xuyên, cô còn là bạn của Lâm Thiên, hiện tại cô cũng quay về công ty trước để cùng xử lý chuyện của tập đoàn.

Còn có rất nhiều nhân viên kỳ cựu cũng đều được mời quay về.

Lâm Thiên điều động một đoàn xe sang trọng đến Tỉnh Xuyên, đưa Lý Tông Đế cùng một nhóm nhân viên kỳ cựu của Tỉnh Xuyên trùng trùng điệp điệp đi đến chùa Vân Nam đón ông ngoại Lê Chí Thành quay về Tỉnh Xuyên!

Chùa Vân Nam.

Lâm Thiên đi cùng hơn mười người vào chùa.

Ông ngoại đang tập thái cực quyền ở trong sân chùa.

Tuy bệnh của ông ngoại đã khỏi hẳn nhưng ông vẫn thích tập thái cực quyền để dưỡng sinh, chẳng những có thể nâng cao sức khỏe mà còn tu thân dưỡng tính.

“Ông ngoại, nhà họ Phạm đã bị diệt, cháu dẫn theo những quản lý cấp cao của Tỉnh Xuyên đến đón ông về Tỉnh Xuyên nè!” Lâm Thiên gọi to, giọng nói vang vọng toàn bộ chùa.

“Chào Chủ tịch Lê.


Những nhân viên kỳ cựu ở sau lưng Lâm Thiên đồng thời chào Lê Chí Thành.

Sau khi Lê Chí Thành thấy cảnh này thì mừng rơi nước mắt.

Ngày này đã thật sự đến!
Khi ông thấy cảnh như vậy thì ông biết kế hoạch của Lâm Thiên đã thành công, ông biết Lâm Thiên đã thành công trở mình!
“Vân à, cháu đã thực sự làm được!Cháu đã làm được rồi!”
Lê Chí Thành cực kỳ kích động vọt đến ôm chặt lấy Lâm Thiên.

“Đúng vậy ông ngoại, cháu đã làm được! Cha con họ Phạm đã bị cháu tự tay giết chết, tất cả những thứ bị mất đi cũng đều bị cháu lấy lại rồi!” Giọng Lâm Thiên âm vang.

“Thiên!Cháu thực sự quá thần kỳ, trước đây đều là ông ngoại giúp cháu, bây giờ là cháu giúp ông ngoại!”Lê Chí Thành kích động không thôi.

Lê Chí Thành phát hiện ngày hôm nay Lâm Thiên đã phát triển đến mức có thể một mình đảm đương làm việc, thậm chí nó đã có thể bảo vệ ông rồi!
Ông biết nếu như không có Lâm Thiên thì ông tuyệt đối không có cách nào xoay người, nếu như không có Lâm Thiên thì ông hiện tại thậm chí đã bị nhà họ Phạm giết chết.

Lúc đầu quả nhiên ông không nhìn lầm Lâm Thiên!
“Có thể giúp được ông ngoại, cháu thực sự vui mừng.

”Lâm Thiên cười nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên làm động tác mời.


“Ông ngoại, xe đã ở bên ngoài, mời ông ngoại về Kim Đô chủ trì toàn cục!”
“Được! Được!”Lê Chí Thành kích động gật đầu.

Lê Chí Thành đi từ biệt thầy trụ trì trước sau đó mới theo đoàn xe rời đi.

Về phần Bạch Hổ, bởi vì hôm nay sóng gió đã qua cho nên anh ta cũng không đi cùng mà ở lại chùa tiếp tục tu luyện.

Lúc đi ngang qua thành phố Bảo Thạch, Lâm Thiên lập tức tách ra khỏi đoàn xe, ở bên thành phố Bảo Thạch này Lâm Thiên còn có một số việc muốn làm.

Lâm Thiên đi đến trại tạm giam Bảo Thạch, tự mình đưa Lưu Thân và anh Long ra.

Trước đó Lưu Thân vẫn luôn giúp Lâm Thiên phụ trách công ty con của tập đoàn Tỉnh Xuyên và tập đoàn khai thác mỏ Thiên Quang, là trợ thủ đắc lực nhất ở phương diện kinh doanh của Lâm Thiên.

Còn anh Long trước đó đang giúp Lâm Thiên phụ trách công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên.


Cửa trại tạm giam Bảo Thạch.

“Chủ tịch Lâm, không nghĩ rằng còn có thể nhìn thấy anh, tôi vui quá.


Lưu Thân vừa ra đã vô cùng kích động nhìn Lâm Thiên.

Lúc ở trong trại tạm giam, anh ta đã nghe được tin Lâm Thiên bị giết.

“Lưu Thân, khoảng thời gian qua anh phải chịu oan ở trong này rồi, nhưng mà tất cả đã qua rồi, nhà họ Phạm đã bị diệt, tất cả lại khôi phục như cũ, tiếp theo công ty có lẽ sẽ có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, vất vả cho anh rồi.

” Lâm Thiên vỗ vỗ vai Lưu Thân.

“Chủ tịch Lâm yên tâm, tôi sẽ cố gắng làm mọi thứ tốt nhất có thể.

”Lưu Thân nghiêm túc nói.

“Lưu Thân, chờ bên này ổn định lại thì tôi sẽ đề bạt cho anh đi Kim Đô.

” Lâm Thiên nghiêm túc nói.

Hiện giờ tập đoàn Phạm Gia đã thuộc về Lâm Thiên, Lâm Thiên quyết định phái Lưu Thân đi làm Tổng giám đốc tập đoàn Phạm Gia để quản lý toàn bộ tập đoàn này.

Đương nhiên còn phải đổi tên tập đoàn Phạm Gia thành tập đoàn Vân Thiên.

“Cảm ơn Chủ tịch Lâm, cho dù anh giao cho tôi chức vị gì, tôi đều sẽ cố gắng hết sức làm tốt nhất!” Giọng nói Lưu Thân âm vang.

Lâm Thiên gật đầu sau đó nhìn về phía anh Long.

“Hoàng Long, ông cũng chịu khổ mau chóng khôi phục chi nhánh công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạch.

” Lâm Thiên vỗ vỗ bả vai ông ta.

“Cậu Thiên yên tâm!” Anh Long gật đầu đồng ý.

Sau khi đón bọn họ ra, Lâm Thiên lại lái xe đến thành phố Hải Phòng.

Còn có một người đang chờ anh tự mình đón ra, đó chính là bạn gái Phạm Minh Tú của anh!

Cửa trại tạm giam thành phố Hải Phòng.

Đưa Minh Tú từ trại tạm giam ra.

Phạm Minh Tú có mái tóc vàng gợn sóng bồng bềnh, từng sợi từng sợi đều nóng bỏng, cùng với chiều cao 1m7, dáng người cao gầy hoàn mỹ, cộng thêm gương mặt đẹp, làn da trắng nõn không tì vết, cô ấy tuyệt đối có thể mê hoặc hàng nghìn hàng vạn người đàn ông!
Cô ấy vẫn xinh đẹp gợi cảm như vậy, làm cho người ta mê muội.

“Lâm Thiên!”
Sau khi Phạm Minh Tú nhìn thấy Lâm Thiên thì lập tức vọt vào trong ngực Lâm Thiên.

“Lâm Thiên, thấy anh không có chuyện gì, thật là tốt quá! Anh có biết lúc em nghe được tin anh gặp nạn thì đau lòng biết bao nhiêu không.

”Phạm Minh Tú ghé vào trong ngực Lâm Thiên khóc.

“Minh Tú, không có chuyện gì rồi, tất cả đều đã là quá khứ.

” Lâm Thiên mỉm cười an ủi.

“Đúng, hôm nay là ngày vui, sao em có thể khóc được chứ.


Phạm Minh Tú nín khóc mỉm cười, cô lau nước mắt sau đó cười quyến rũ ôm cổ Lâm Thiên.

“Anh có biết lâu như vậy không được gặp làm em nhớ anh muốn chết không!”Phạm Minh Tú uốn éo làm nũng nói.

Sau khi nói xong, Phạm Minh Tú lập tức hôn Lâm Thiên.

Lâm Thiên cũng biết quả thật là bản thân đã lâu không ở bên Phạm Minh Tú, trước đó ở Kim Đô vẫn luôn không thể đến thành phố Hải Phòng, anh thật sự nợ cô.

Một lúc sau.

“Minh Tú, ở đây là nơi công cộng, về nhà rồi nói tiếp em.

” Lâm Thiên cười khan.

Bởi vì Lâm Thiên đã nhìn thấy hai người đứng gác ở cửa trại tạm giam đang nhìn chằm chằm hai người bọn họ.

“Vâng!”
Phạm Minh Tú ngầm gật đầu.

Ngay sau đó, Lâm Thiên kéo Phạm Minh Tú lên xe.

Lâm Thiên đưa Phạm Minh Tú đi ăn một bữa tiệc lớn trước rồi sau đó mới quay về chỗ ở của Phạm Minh Tú.


Trong phòng ngủ.

Trên trán Lâm Thiên và Phạm Minh Tú đều có vài giọt mồ hôi, hiển nhiên là cả hai vừa trải qua một hồi vận động.

Phạm Minh Tú như chim nhỏ nép vào trong ngực Lâm Thiên.

“Minh Tú, chờ mấy ngày nữa anh đưa em về Kim Đô làm giám đốc điều hành tập đoàn Vân Thiên.

Ở Kim Đô, chúng ta có thể ở chung một chỗ, em nghĩ sao?” Lâm Thiên vừa cười vừa nói.

“Tốt quá! Tốt quá!” Phạm Minh Tú vui vẻ gật đầu liên tục.

Có thể ở cùng với Lâm Thiên, đương nhiên Phạm Minh Tú đồng ý rồi.


Ở phía bên kia, một vùng núi xa xôi của tỉnh Tây Xuyên, ở đây có tọa lạc một kiến trúc khổng lồ, xây tựa vào núi.

Diện tích vô cùng to lớn gần bằng một thị trấn nhỏ.

Ở đây đúng là hang ổ của gia tộc họ Trần.

Bởi vì gia tộc họ Trần đã có lịch sử mấy trăm năm cho nên kiến trúc này hoàn toàn mang hơi hướm cổ đại, hơn nữa thoạt nhìn rất có cảm giác lâu đời.

Ở trung tâm của toàn bộ khu nhà là một cổ điện nguy nga, đó là chủ điện của gia tộc họ Trần.

Trong điện.

Một người đàn ông trung niên để ria mép khuôn mặt uy nghiêm ngồi ở phía trên cùng, ông ta là gia chủ của gia tộc họ Trần.

Lúc này, một người mặc áo trắng vội vã chạy vào.

“Gia chủ, việc lớn không tốt, mạng lưới quan hệ của chúng ta ở phía Tây Trung Quốc đã bị phá hủy, ngay cả Trịnh Thư Kỷ cũng đã bị bắt.

”Người mặc áo trắng vội vàng nói.

“Cái gì?Tại sao lại có thể như vậy.

”Gia chủ nhà họ Trần nhướn mày.

Gia chủ của gia tộc họ Trần biết rõ lấy thân phận và bối cảnh của Trịnh Thư Kỷ thì ở phía Tây Trung Quốc, người có thể làm cho Trịnh Thư Kỷ xong đời đã ít lại càng ít.

Đúng lúc này, ông Phạm cũng vội vã chạy vào.

“Trần gia chủ, việc lớn không tốt rồi, tôi vừa mới nhận được tin, nhà họ Phạm của tôi đã bị diệt, con trai và cháu trai đều bị giết, ngay cả Trần Thất Thuyết và cô Trần Mỹ cũng đều bị giết hại rồi!” Ông Phạm cực kỳ nôn nóng.

“Ông nói cái gì?!Nhà họ Phạm bị diệt, con gái của tôi bị giết hại rồi?”
Gia chủ nhà họ Trần đứng bật dậy, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.

Nhà họ Phạm và gia tộc họ Trần của ông ta đã làm đám hỏi, động đến nhà họ Phạm chính là đang đánh vào mặt gia tộc họ Trần của ông ta.

Mà quan trọng nhất chính là Trần Thất Thuyết và con gái của ông ta cũng bị giết, đây thực sự là mối thù không đội trời chung với gia chủ nhà họ Trần.

Tuy rằng Trần Mỹ xấu xí, nhưng gia chủ nhà họ Trần vẫn luôn thương yêu đứa con gái nhỏ này.

“Rắc!”
Cái chén trong tay gia chủ nhà họ Trần “Rắc” một tiếng bị ông ta bóp vỡ, trong hai tròng mắt của ông ta bốc lên lửa giận vô tận.

“Ai làm! Nói cho tôi biết rốt cuộc là ai làm! Tôi nhất định phải chém kẻ đó thành ngàn mảnh! Làm cho kẻ đó không được chết tử tế!”Gia chủ nhà họ Trần phẫn nộ gào thét.

“Kẻ giết người tên là Lâm Thiên, là cháu ngoại của Chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Kim Đô, trước đó nhà họ Phạm chúng tôi nhờ gia tộc họ Trần hỗ trợ chính là vì đối phó với anh ta.

” Ông Phạm nói.

Người mặc áo trắng cũng nói: “Gia chủ, người phá hoại mạng lưới quan hệ của chúng ta là tư lệnh Lý Trạch Lương, ông ta cũng đang giúp tên Lâm Thiên này.


“Cái gì? Lý Trạch Lương? Tên Lâm Thiên này có thể có được sự giúp đỡ của Lý Trạch Lương?Làm sao hắn lại làm được?”Vẻ mặt gia chủ nhà họ Trần không thể tưởng tượng nổi.

Gia chủ nhà họ Trần trước đây cũng rất nỗ lực muốn kết thân với Lý Trạch Lương, chỉ tiếc rằng không thể làm được, cho nên ông ta biết muốn có được sự giúp đỡ của của Lý Trạch Lương thì khó khăn đến nhường nào.

“Điều này tôi không biết, nhưng mà theo tin tức nhận được thì có lẽ anh ta gặp được vận may nào đó rồi đột nhiên thành tu sĩ, mặc dù là cảnh giới Hư Đan lại có thể dùng kiếm chém chết Trần Thất Thuyết.

” Người mặc áo trắng nói.


“Cảnh giới Hư Đan à? Gặp vận may?” Gia chủ nhà họ Trần híp mắt.

Ông Phạm vội nói:
“Gia chủ nhà họ Trần, ông nhất định phải giết thằng nhóc này báo thù cho con và cháu của tôi, đây cũng là báo thù cho cô Trần Mỹ.


“Đương nhiên dám giết con gái tôi, tôi nhất định phải giết nó!” Gia chủ nhà họ Trần giận dữ nói.

Ngay sau đó, gia chủ nhà họ Trần vung tay lên:
“Truyền lệnh của tôi phái hai vị Trưởng lão của gia tộc họ Trần chúng ta đi Kim Đô giết chết người này báo thù cho nhà họ Phạm và con gái của tôi, để cho hai người bọn họ mang theo vũ khí, làm bí mật một chút.


Hai vị Trưởng lão của gia tộc họ Trần là người có thực lực gần bằng với gia chủ.

Gia chủ nhà họ Trần tự tin, có hai vị Trưởng lão liên thủ thì giết chết Lâm Thiên chắc chắn không thành vấn đề.

“Vâng, tôi sẽ đi truyền lệnh.

”Người mặc áo trắng gật đầu trả lời.

Sau đó vội vàng đi ra ngoài.


Kim Đô, tầng cao nhất của tập đoàn Vân Thiên (nguyên là tòa nhà của tập đoàn Phạm Gia).

Lâm Thiên đứng ở tầng trên cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời sáng sủa, nhìn không xót chút gì toàn Kim Đô phồn hoa này.

Bão tố với nhà họ Phạm ngày hôm đó đã hoàn toàn qua đi, hôm nay sau cơn mưa trời lại sáng.

Lúc này đã là ba ngày kể từ ngày cha con nhà họ Phạm bị giết chết.

Trong ba ngày này, Độc Nha dẫn người triển khai thanh trừ tiến hành diệt sạch những kẻ còn sót lại của nhà họ Phạm.

Ngoài ra còn có thế lực ngầm của nhà họ Chu, dưới sự can thiệp mạnh mẽ của Độc Nha và dưới cảnh bị Tỉnh Xuyên áp xuống, thế lực ngầm rất nhanh đã bị Độc Nha chỉnh đốn lại lần nữa.

Sau khi chỉnh đốn, công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên chi nhánh Kim Đô nắm quyền điều khiển thế lực ngầm ở Kim Đô.

Mà Lâm Thiên là vị vua đứng phía sau thế lực ngầm ở Kim Đô.

Về phương diện buôn bán, các công ty con của Tỉnh Xuyên trải rộng khắp ba tỉnh vùng Tây Nam Bộ đã khôi phục lại vận hành bình thường, những người quản lý của công ty con từng bị bắt cũng đã được thả ra toàn bộ, tiếp tục nhậm chức.

Tỉnh Xuyên gần như đã khôi phục lại dáng vẻ như trước đó.

Đương nhiên trong thời gian Tỉnh Xuyên bị nhà họ Phạm cướp đi, những quản lý cấp cao phản bội Tỉnh Xuyên, gia nhập vào nhà họ Phạm đều bị đuổi khỏi công ty.

Chức vị Chủ tịch công ty Tỉnh Xuyên, ông ngoại đã giao cho Lâm Thiên, vốn Lâm Thiên còn muốn từ chối nhưng Lâm Thiên nghĩ lại thì bây giờ ông ngoại đã ở cái tuổi này rồi, quả thực cũng nên về hưu dưỡng lão sống cuộc sống thanh nhàn, không nên để ông kinh doanh làm lụng vất vả.

Về phần tập đoàn Phạm Gia, đã đổi tên là tập đoàn Vân Thiên, tất cả cổ phần đều nằm trong tayLâm Thiên.

Lưu Thân đã được điều đến Kim Đô đảm nhiệm chức Tổng giám đốc tập đoàn Vân Thiên, Phạm Minh Tú đảm nhiệm chức giám đốc điều hành của tập đoàn Vân Thiên.

Ông Triệu cũng đưa một nửa cổ phần của tập đoàn Triệu Thị cho Lâm Thiên như đã nói.

Ngày hôm nay, tổng tài sản mà Lâm Thiên sở hữu từ tập đoàn Tỉnh Xuyên và tập đoàn Vân Thiên (bao gồm cả tập đoàn Phạm Gia ở trong đó) là hơn một triệu tỷ đồng.

Hơn nữa cổ phần của tập đoàn Triệu Thị đó chính là 400 tỷ.

Mặt khác, trong thẻ của Lâm Thiên còn số dư hơn 175 nghìn tỷ đồng, cộng thêm sự chăm chỉ của chị họ cũng làm cho con số phát triển không ngừng, giá trị thị trường cũng tăng chóng mặt.

Ngày hôm qua Lâm Thiên vừa mới nói chuyện với chị họ, lại thêm vào bảy triệu tỷ đồng tiếp tục làm quảng cáo.

Tất cả những điều trên cộng lại, khối tài sản của Lâm Thiên hiện nay có thể coi là rất kinh khủng!
So với lúc mới tới Kim Đô, trên phương diện tiền bạc, Lâm Thiên đã mạnh hơn vô số lần rồi.

Với khối tài sản hiện nay, Lâm Thiên chắc chắc sẽ lọt vào danh sách 100 người giàu nhất Trung Quốc năm sau.

Rất có thể anh sẽ được đánh giá là người trẻ nhất trong danh sách này.

Tuy nhiên vào lúc này, Lâm Thiên lại có vẻ không vui.

Anh nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, lẩm bẩm:
“Thạch Hàn, anh còn sống không? Nếu như anh còn sống thì bây giờ anh đã ở nơi nào?”


350: Tình Hình Gần Đây Của Tô Bảo Nhi


Lâm Thiên biết trong khoảng thời gian này Nanh Độc cũng đã phái rất nhiều người treo thưởng một món tiền lớn để giúp mình hỏi thăm tung tích của Thạch Hàn, nhưng mà cho đến bây giờ vẫn không có tin tức gì.

Sau một lát, Lâm Thiên xoay người ngồi trở lại ghế sau đó lấy điện thoại di động ra.

“Trước khi Tỉnh Xuyên xảy ra chuyện, Tô Bảo Nhi đã nổi lên nhờ một ca khúc.Không biết bây giờ cô ấy thế nào, chắc là đã trở thành sao lớn rồi nhỉ?”Lâm Thiên lẩm bẩm.

Lâm Thiên ở dưới vách núi kia một tháng, bên ngoài xảy ra chuyện gì, Lâm Thiên hoàn toàn không biết.

Nhưng mà dựa theo khuynh hướng phát triển lúc trước của Tô Bảo Nhi, chỉ cần cô ấy tiếp tục ra tiếp một vài bài hát tiếp tục nổi thì Tô Bảo Nhi chắc chắn có thể phát triển thành sao lớn.

Thế là Lâm Thiên mở điện thoại ra search tên của Tô Bảo Nhi định xem lướt qua một chút tin tức của cô.

“Hả?Sao lại có thể như vậy?”

Tiêu đề các tin tức tiếp theo đều nói rằng ca khúc mới của Tô Bảo Nhi đã bị gỡ bỏ do nghi án đạo nhạc.

Lâm Thiên nhấn vào phần nội dung đọc cho kỹ, sau scandal đạo nhạc, cộng đồng fans của Tô Bảo Nhi thất vọng sụp đổ, độ nổi tiếng giảm mạnh, trong thời gian này cũng không có bài hát nào kéo lại được độ nổi tiếng.

Hơn nữa Tô Bảo Nhi ở trên livestream của Bigo Live không làm theo các yêu cầu của những đại gia, cho nên lượt theo dõi của livestream cũng rớt không phanh.

Nhìn thời gian của tin này chính là chuyện của nửa tháng trước.

“Sao Tô Bảo Nhi có thể đạo nhạc được?” Lâm Thiên nhướn mày.

Lâm Thiên khá hiểu tính cách của Tô Bảo Nhi, cô ấy có tính cách quật cường mạnh mẽ, tuyệt đối sẽ không đi đạo tác phẩm của người khác!

Dù sao Lâm Thiên cũng không tin!

Lẽ nào trong đó có ẩn tình gì?

Ngay sau đó, Lâm Thiên mở app Bigo Live, lúc này Tô Bảo Nhi đang livestream.

Lâm Thiênclick vào.

‘Ba Của Cậu Lục’ tham gia phòng livestream.

Cái id này là lần trước Lâm Thiên đổi giữa lúc Tô Bảo Nhi đang livestream, lúc ấy có một id tên Cậu Lục đùa giỡn Tô Bảo Nhi, Lâm Thiên lập tức đổi cái tên này đi vào giúp Tô Bảo Nhi bênh vực kẻ yếu.

Lâm Thiên nhìn thoáng qua giá trị phòng livestream của Tô Bảo Nhi chỉ có 630 ngàn, căn bản là không thể so với những hot streamer của Bigo Live.

Lâm Thiên thấy Tô Bảo Nhi ngồi trước màn hình, cả người cô đều ở trạng thái không tốt lắm.

Nhìn dáng vẻ của Tô Bảo Nhi, nói thật là trong lòng của Lâm Thiên cũng có chút khó chịu, dựa vào tài sản ngày hôm nay của Lâm Thiên có thể để cho Tô Bảo Nhi không phải làm gì, anh nuôi cô cả đời cũng được.

Nhưng Lâm Thiên biết Tô Bảo Nhi muốn theo đuổi mơ ước của mình, sao anh có thể ngăn cản cô theo đuổi ước mơ chứ? Điều Lâm Thiên có thể làm chỉ là giúp cô một tay thôi.

“Hội fans Bigo Live?”

Lâm Thiên nhìn thì thấy hiện tại Bigo Live đang tổ chức hoạt động Hội fans, khán giả khen thưởng có thể làm tăng giá trị tên tuổi của chủ phòng livestream, và tiến hành xếp hạng chủ phòng theo giá trị tên tuổi.

Sự kiện này chỉ còn ba ngày cuối cùng.

Lâm Thiên click vào bảng xếp hạng Hội fans nhìn lướt qua.

Xếp hạng nhất hiện nay ở Bigo Live là một streamer nữ tên Vũ Ngọc Hiền, cô ta đã có giá trị tên tuổi hơn 200triệu, đổi thành tiền mặt là hơn 700 triệu đồng, gần gấp đôi người đứng thứ hai.

Phải biết rằng thường thì mấy ngày cuối của Hội fans mới là kịch liệt nhất, hiện tại có thể đạt được 200 triệu đã là vô cùng trâu bò rồi.



Vũ Ngọc Hiền này cũng là một streamer mới, xuất thân chính quy, dựa vào hát mà nổi tiếng.Đã nổi tiếng ở Bigo Live hơn một năm, thậm chí còn nổi tiếng trong giới ca hát toàn quốc, hiện tại thường xuyên tham gia chương trình truyền hình.

Lúc này trước khi Hội fans chính thức bắt đầu thì gần như tất cả mọi người đã nhận định Vũ Ngọc Hiền là quán quân rồi.

Về phần Tô Bảo Nhi, cô căn bản là không lên nổi bảng xếp hạng, vì không có đại gia nào ủng hộ giúp cô lọt vào bảng xếp hạng, khán giả khen thưởng cho Tô Bảo Nhi đều là một ít lễ vật, căn bản không có khả năng lọt vào bảng xếp hạng.

Lâm Thiên quay lại livestream của Tô Bảo Nhi.

‘Ô, siêu đại gia lần trước tặng 150 tên lửa, Cha Của Cậu Lục xuất hiện kìa.’

‘Cha Của Cậu Lục sau lần trước tặng 1520 tên lửa thì không thấy xuất hiện nữa, không ngờ cuối cùng hôm nay cũng hiện thân.’



Giữa sóng comment của livestream đã có người nghị luận về Lâm Thiên.

“Không ngờ ở trong livestream của Tô Bảo Nhi còn lưu lại truyền thuyết của mình.”Sau khi Lâm Thiên thấy mấy bình luận này thì không khỏi lắc đầu cười.

Ngay sau đó, Lâm Thiên viết một bình luận lên livesteam:

‘Tô Bảo Nhi, Hội fans lần này cô có hứng thú đoạt giải quán quân không, nếu như có thì tôi giúp cô.’

Lời này của Lâm Thiên vừa hiện lên, vốn livestream không có nhiều bình luận lắm lập tức nhiều lên.

‘Má ơi, đúng là đại gia nói chuyện có khác, mở mồm chính là có muốn đoạt quán quân không, mà không phải là hỏi có muốn lọt top không.’

‘Đại gia mạnh quá.’

‘Vẫn luôn không có đại gia ủng hộ chị Tô Bảo Nhi.Nếu như Cha Của Cậu Lục thật sự có thể giúp chị xông bảng, vậy thì quá tốt rồi.’

‘Chờ mong chờ mong!’

‘Cho dù có vị đại gia này hỗ trợ thì lọt vào top 10 còn có khả năng, chứ quán quân thì không thể nào đâu nhỉ?Độ nổi tiếng của Vũ Ngọc Hiền cao như vậy, phía sau có thể có mấy vị đại gia đó!’



Sau khi Tô Bảo Nhi nhìn thấy Lâm Thiên bình luận thì lập tức nói trên livestream:

“Cha của cậu Lục, cảm ơn bạn, tôi cũng không có ý muốn lọt top, tôi chỉ là một streamer, bạn không cần tốn tiền.”

Có thể thấy Tô Bảo Nhi cũng không có lòng tin lọt top, cô có ý nghĩ như vậy là rất bình thường, bằng vào độ nổi tiếng hiện giờ thì cô quả thực không có tư cách lọt vào bảng xếp hạng chứ đừng nói đến quán quân.

Hơn nữa cô biết, tên đại gia này sẽ không tặng quà không.

Trước đó cũng có mấy đại gia nhắn tin riêng cho cô tỏ vẻ đồng ý giúp cô lọt vào bảng xếp hạng, nhưng lại nói ra một vài yêu cầu quá đáng với cô cho nên lập tức bị cô từ chối.

Sau khi cô từ chối còn bị mấy tên đại gia đó mắng cho một trận, cũng tỏ vẻ với cô rằng muốn lăn lộn trong giới này thì đừng có tỏ vẻ thanh cao, muốn thanh cao thì đừng mong nổi tiếng.

Dù sao giá trị nhan sắc của Tô Bảo Nhi cũng sờ sờ ra đó, cô xinh đẹp như vậy, mặc dù hôm nay tiếng tăm đã bị hủy nhưng vẫn luôn có đại gia có ý đồ với cô.

Ở trong mắt của Tô Bảo Nhi, tuy cái người có id ‘Cha Của Cậu Lục’ này lần trước tặng cho cô 1520 tên lửa không đòi hỏi gì, vừa rồi lúc bình luận giúp cô lọt bảng xếp hạng cũng không đưa ra yêu cầu gì. Nhưng cô vẫn sợ vị đại gia này sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng gì đó giữa chừng, cho nên cô cũng không đồng ý.

Đương nhiên, Tô Bảo Nhi không biết rằng vị đại gia này thật ra chính là Lâm Thiên.

Trên màn hình.

Cha Của Cậu Lục: Cô không muốn nhưng tôi muốn. Tôi đưa cho lọt vào bảng xếp hạng trước đi rồi nói sau.



Đối với Lâm Thiên mà nói thì đây coi như là giúp Tô Bảo Nhi hoàn thành ước mơ của cô, dù sao quán quân Hội fans quả thật có thể nâng cao không ít độ nổi tiếng và fans.

Sau khi đoạt giải quán quân cũng được thưởng rất nhiều, càng có thể giúp streamer nâng cao danh tiếng.

Hơn nữa với khả năng tài chính của Lâm Thiên hiện tại thì chút tiền ấy cũng không đáng gì.

Cha của cậu Lục tặng một tên lửa siêu cấp x1.

Cha của cậu Lục tặng một tên lửa siêu cấp x1.



Cha của cậu Lục tặng tên lửa siêu cấp x100.

Chỉ thấy số lượng tên lửa không ngừng tăng vọt.

Tặng tên lửa sẽ phát lên toàn bộ các phòng livestream, tuy thời gian thông báo không dài nhưng nhiều tên lửa như vậy được thông báo thì hiển nhiên sẽ hấp dẫn rất nhiều người vào xem.

Cùng lúc số lượng tên lửa tăng vọt, giá trị nổi tiếng của phòng livestream cũng nhanh chóng tăng vọt, còn có một lượng lớn người xem gia nhập vào phòng livestream.

Trong phòng livestream vốn có rất ít bình luận, lúc này màn hình đã chạy đầy bình luận Đại gia mạnh quá.

Cha của cậu Lục tặng tên lửa siêu cấp x1000.

‘Ôi mẹ ơi, 1000 cái tên lửa siêu cấp!Còn chưa dừng lại!’

‘Vị đại gia này là muốn Tô Bảo Nhi tiến vào bảng xếp hạng à?’

‘Nhiều tên lửa như vậy, nhất định sẽ vào bảng, xem ra Hội fans của Bigo Live lại có một người mạnh cạnh tranh rồi!’



‘2 ngàn tên lửa siêu cấp! Lại vẫn chưa dừng lại! Mẹ ơi, quả thực là giàu đến vô nhân tính!’

‘Lần trước anh ta tặng 1520 lần, không biết lần này muốn tặng bao nhiêu, thật chờ mong nha.’

‘Vị đại gia này không phải trực tiếp muốn đánh ngã top 1 Vũ Ngọc Hiền chứ?Vậy thì thú vị rồi.’

‘Không có khả năng, Vũ Ngọc Hiền nhận được hơn hai mươi ngàn lễ vật, đây cũng không phải con số nhỏ, vị đại gia này có giàu đi nữa thì cũng không có khả năng vứt mấy trăm triệu đi chứ?’

‘Có thể hay không thể, cứ xem chẳng phải sẽ biết à!’



Tô Bảo Nhi nhìn thấy nhiều tên lửa như vậy, cô cũng cực kỳ mờ mịt.

Cô không thể hiểu được người có id ‘Cha Của Cậu Lục’ này tại sao phải giúp cô không điều kiện như vậy, chỉ vì là fan của cô ư?

Cô cũng chỉ có thể hết sức cảm tạ thôi.

Cuối cùng số lượng tên lửa của Lâm Thiên ngừng lại ở con số 5200 cái. Đây là một con số có ý nghĩa đặc biệt.

5200 cái tên lửa, đó chính là 360 triệu!

Một người thưởng nhiều như vậy một lần hầu như có thể phá kỷ lục của Bigo Live rồi!

Dựa vào số lượng tên lửa này, Tô Bảo Nhi trực tiếp đẩy một hot streamer đứng hạng ba xuống, chen vào top 3 của bảng Hội fans.


351: Báo Ân


‘Trời ạ, 5200 tên lửa một lần, đây chính là hơn 360 triệu tiền thật đó, cả đời tôi cũng không kiếm được nhiều như vậy.’

‘Tiện tay là có thể vứt ra hơn 360 triệu để chơi đùa, tài sản không có vài tỷ thì cũng không dám đùa vậy nhỉ?’

‘5200 tên lửa, đây là đang quang minh chính đại bài tỏ với streamer à?’

‘Lần trước là 1520, lần này là 5200, cái này chắc chắn không phải là ngẫu nhiên, streamer cùng vị đại gia này có phải là cái bí mật không thể nói gì chứ.’



Trên sóng bình luận đều đang sôi nổi thảo luận.

Dưới 5200 tên lửa điên cuồng đập vào, độ nổi tiếng của phòng livestream đã đạt đến mấy trăm triệu.

Cha Của Cậu Lục: Tô Yên, cố lên, giải quán quân tôi lấy cho cô.

Lời này của Lâm Thiên vừa hiện lên, livestream lần thứ hai bùng nổ.

‘Móa, vị đại gia này thực sự muốn giúp Tô Yên tranh hạng nhất nha!’

‘Đừng có ngốc, anh ta có thể tranh hạng ba thì tôi còn tin chứ muốn giành hạng nhất ư, nằm mơ!’

‘Đúng đó. Hạng nhất Vũ Ngọc Hiền có rất nhiều đại gia ủng hộ, cũng không dễ bị đánh bại vậy đâu, tên Cha Của Cậu Lục này nghĩ chỉ bằng lực của mình anh ta là có thể đánh bại Vũ Ngọc Hiền á? Cũng quá điên rồ đó?’



Đối với câu ‘Giải quán quân, tôi lấy cho cô’ kia, đại đa số người xem livestream đều mang thái độ hoài nghi, bởi vì độ nổi tiếng của Vũ Ngọc Hiền thực sự rất rất cao!

Cha Của Cậu Lục: Các vị tin hay không thì chờ trận chung kết ba ngày sau sẽ biết.

Sau khi Lâm Thiên gửi những lời này xong thì lập tức rời khỏi app Bigo Live.

Chỉ là một cái Hội fans của Bigo Live, Lâm Thiên vẫn có lòng tin lấy được, Lâm Thiên không tin đập vài trăm tỷ vào mà còn không qua được Vũ Ngọc Hiền kia à?

Lâm Thiên vừa tìm hiểu một chút, trên cơ bản Hội fans tầm vài tỷ là có thể đoạt hạng nhất rồi.

Lâm Thiên cũng lười đi nhìn bảng xếp hạng, dù sao ba ngày nữa là đến ngày kết thúc rồi, chờ đến ngày cuối cùng đó, Lâm Thiên trực tiếp login đập tiền giúp Tô Yên on top một lần đi.

Đối với Lâm Thiên mà nói thì đó không phải việc khó gì.

Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra.

Nanh Độc áp giải một người đàn ông trung niên mặc tây trang đi tới.

Người này đúng là Chủ tịch tập đoàn Thiên Nga, Ngô Chí Cương.

Trước đó, lúc Lâm Thiên nghèo túng đi đến bệnh viện thăm ông Ngô với ông ngoại thì đụng phải tên Ngô Chí Cương này, ông ta không chỉ buông lời nhục nhã ông ngoại và Lâm Thiên, mà còn ép ông ngoại cúi người xuống nói xin lỗi với ông ta.

Lúc đó, Lâm Thiên lập tức buông những lời tàn nhẫn với ông ta, nếu có một ngày anh có thể một lần nữa lấy lại quyền lực thì sẽ khiến ông ta phải trả giá đắt cho những gì ông ta làm ngày hôm đó.

Hôm nay, Lâm Thiên thành công xoay người, mối hận này anh phải thanh toán hết.

“Cậu Thiên, xin tha mạng!”

Tên Ngô Chí Cương này vừa mới vào tới đã lập tức quỳ xuống cầu xin Lâm Thiên tha thứ.

Ngày hôm nay, Lâm Thiên có bao nhiêu khủng bố ở Kim Đô này, Ngô Chí Cương cực kỳ rõ ràng.

“Ngô Chí Cương, ông nên biết vì sao tôi muốn tìm ông?” Lâm Thiên nhìn ông ta, lạnh giọng nói.

“Tôi… Tôi biết, nhưng tôi đã biết lỗi rồi, cậu Thiên Thiên xin hãy tha cho tôi đi.” Ngô Chí Cương run run nói.

Lúc đầu, Ngô Chí Cương dám nhục nhã Lâm Thiên và ông ngoại anh như vậy vì lúc đó ông ta cho rằng Lâm Thiên và Chí Thành một trăm phần trăm không còn khả năng xoay người, cho nên ông ta mới dám làm như vậy.

Lâm Thiên cười lạnh: “Ồ, ép buộc ông ngoại tôi cúi đầu trước ông, lẽ nào ông nói một câu ông sai rồi là xong chuyện hử?”

“Cậu Thiên, cậu… Cậu muốn thế nào?” Ngô Chí Cương thận trọng nhìn Lâm Thiên.



“Cho ông hai lựa chọn.”

“Một, để lại mạng đền bù.”

“Hai, giao công ty ra, sau đó cút đi tỉnh Tây Xuyên, ông tự chọn đi.”

Lâm Thiên đưa ra hai sự lựa chọn.

“Cậu Thiên, có… Có lựa chọn thứ ba không?” Ngô Chí Cương nói.

“Ông cảm thấy sao?” Lâm Thiên tựa cười mà không phải cười nhìn ông ta.

“Tôi… Tôi chọn số hai.” Ngô Chí Cương khẽ cắn môi đưa ra quyết định.

Ông ta biết bằng vào quyền thế của Lâm Thiên ở Kim Đô hiện tại thì ông ta không có tư cách ra điều kiện.

Lúc này Lâm Thiên gọi điện thoại cho Lưu Thân, để cho anh ta lên lầu mang Ngô Chí Cương đi làm thủ tục, đưa tập đoàn Thiên Nga sát nhập vào trong tập đoàn Vân Thiên.

Sau khi Lưu Thân mang Ngô Chí Cương đi.

Bên trong phòng làm việc.

“Nanh Độc, chuyện tìm kiếm Thạch Hàn có tiến triển gì không?” Lâm Thiên mở miệng hỏi.

“Vẫn không có, nhưng tôi đang tăng mạnh độ tìm kiếm.” Nanh Độc nói.

Lâm Thiên nhắm mắt lại gật đầu, trên mặt có chút khổ sở.



Ba giờ chiều, ở một chợ bán buôn hoa quả ở Kim Đô.

Lâm Thiên xuất hiện ở chỗ này.

Trước đó, Lâm Thiên đi ra khỏi vách núi là được một chiếc minibus đưa trở về Kim Đô.

Tài xế của chiến minibus kia không những không lấy tiền xe của Lâm Thiên mà còn đưa cho Lâm Thiên 350 ngàn đồng.

Lúc đó Lâm Thiên đã nói, sau nửa tháng sẽ tới chợ bán buôn hoa quả tìm anh ta, trả ân tình cho anh ta.

Tuy rằng đây chỉ là việc nhỏ nhưng Lâm Thiên sẽ không quên.

Ngày hôm nay Lâm Thiên đã xoay người, ân tình này cũng nên trả rồi.

“Là chiếc minibus kia!”

Lâm Thiên vừa đặt chân đến chợ hoa quả đã lập tức nhìn thấy chiếc xe đã từng chở mình kia.

Lâm Thiên đã nhìn đúng là biển số xe đó.

“Không ngờ vừa tới đã gặp được rồi.” Lâm Thiên nở nụ cười.

Lâm Thiên biết tài xế xe minibus chở anh là người buôn bán hoa quả ở một huyện nhỏ, không phải lúc nào cũng đến Kim Đô lấy hoa quả, vốn Lâm Thiên còn nghĩ tỷ lệ gặp được anh ta không lớn, không ngờ mình lại may đến thế, vậy mà gặp được anh ta.

Sau khi Lâm Thiên đến gần minibus thì phát hiện một đám người vây quanh xe, Lâm Thiên chen vào nhìn thấy tài xe minibus đang bị mấy người mặc cảnh phục vây quanh.

Người xung quanh đều đứng chỉ trỏ.

“Bác gái ơi, ở đây xảy ra chuyện gì thế?” Lâm Thiên hỏi một bác gái đứng cạnh đó.

“Cậu tài xế minibus này ở chỗ này lấy hoa quả, vì minibus không có giấy thông hành vào chợ cho nên mấy người quản lý chợ này muốn giữ xe, tài xế không cho bọn họ giữ nên ồn áo vây quanh.” Bác gái trung niên nói.

“Hóa ra là vậy.” Lâm Thiên gật đầu.

“Ôi, làn da cậu tài xế minibus đen xạm như vậy, vừa nhìn chính là người dân lao động cực khổ, những người này thật quá không có tình người.” Bác gái trung niên cảm thán.

Lúc này, một chiếc xe tải lái tới, mấy người mặc cảnh phục chào hỏi, chuẩn bị kéo minibus đi.



Tài xế minibus thấy vậy vội vã xông lên chặn trước xe của anh ta.

“Các anh, cầu xin các anh tha cho tôi lần này đi, nếu tôi không có cái minibus này thì đường sinh sống của tôi sẽ bị mất, xin các anh cho tôi một con đường sống, tôi còn có con nhỏ và bố mẹ già phải nuôi nữa.” Tài xế minibus đau khổ cầu xin.

“Đường sống của mày liên quan quái gì đến bọn tao, mày làm trái thì chúng tao phải giữ xe! Huống hồ cái minibus rách này của mày vốn là không đủ giấy tờ, hiểu không?” Một tên béo mặc cảnh phục hung hãn nói.

“Mấy người… Nếu mấy người giữ xe cùa tôi, tôi liều mạng với mấy người!” Tài xế minibus cắn răng nói.

“Bốp!”

Tên béo mặc cảnh phục kia đột nhiên tát một cái về phía tài xế minibus đối diện.

Đồng thời gã ta còn lớn giọng chỉ vào tài xế minibus:

“Còn dám liều mạng? Mày rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt à, nếu như còn cản trở bọn tao thì tự gánh lấy hậu quả đi!”

Lâm Thiên thấy vậy vội đi ra đỡ tài xế minibus đi đánh ngã dậy.

Trên mặt của anh ta rõ ràng có dấu tay màu đỏ.

“Cảm ơn cậu.” Tài xế minibus nói lời cảm ơn với việc Lâm Thiên nâng anh ta dậy.

“Ông anh, có nhận ra tôi không?” Lâm Thiên nói.

Sau khi tài xê minibus nhìn kỹ lại lập tức vội nói:

“Cậu là người trẻ tuổi lần trước đi nhờ tôi đó à? Cậu sửa lại tóc với râu làm tôi chút nữa không nhận ra!”

“Không sai, đúng là tôi.” Lâm Thiên mỉm cười gật đầu.

Dừng một chút, Lâm Thiên nói tiếp: “Anh không việc gì chứ?”

“Ôi, những người này khinh người quá đáng, xe của người khác có thể vào được, tôi không đóng tiền ra vào thì giữ xe của tôi, tôi nói đóng tiền bù mà bọn họ cũng không đồng ý, cứng rắn muốn tôi nộp phạt 17 triệu, không nộp phạt thì cho xe kéo đi.” Tài xế minibus uất ức nói.

17 triệu đối với tài xế minibus mà nói là rất rất nhiều tiền, anh ta mua chiếc minibus cũ này cũng chỉ có 17 triệu.

Tài xế minibus bụm mặt, tức giận nói: “Nếu không phải vì còn con nhỏ, vợ và mẹ già phải nuôi, tôi thật muốn liều mạng với bọn họ.”

Lâm Thiên biết tài xế minibus là điển hình của lớp người thành thật ở tầng chót xã hội.

Có thể ép anh ta đến mức muốn liều mạng thì chiếc minibus này thật sự có ý nghĩa lớn với anh ta.

Đương nhiên dù tài xế minibus muốn liều mạng thì anh ta cũng không dám làm. Vì anh ta làm người đến tuổi này rồi, trên có già dưới có trẻ, trên vai gánh trách nhiệm nặng nề.

Anh ta không có quyền khiến cho tính mạng của bản thân xảy ra bất cứ sai lầm này.

Dù sao, sống cũng không dễ dàng gì.

Lâm Thiên nhìn anh ta, trong lòng có chút khó chịu.

Lâm Thiên biết tài xế minibus là người tốt, từ việc anh ta đồng ý đưa Lâm Thiên đi miễn phí đồng thời còn cho Lâm Thiên 350 ngàn cũng đủ nhìn ra.

“Không sao, tôi giúp anh giải quyết.” Lâm Thiên vỗ vai anh ta.

“Đừng, những người này không dễ chọc!”

Tài xế minibus kéo tay Lâm Thiên lại.

Hiển nhiên là tài xế minibus không muốn Lâm Thiên bị dính vào.

“Không sao đâu, tôi có thể giải quyết, anh yên tâm.” Lâm Thiên mỉm cười nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên xoay người nhìn về mấy tên quản lý chợ, lại nhìn gã béo mặc cảnh phục.

“Này, mấy người dừng tay, đừng kéo xe đi.” Lâm Thiên khoát tay với bọn họ.

“Nhóc con, cậu muốn làm gì? Muốn xen vào việc của người khác à?” Tên béo mặc cảnh phục nhướn mày nhìn Lâm Thiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.