Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 702



Đúng vào lúc đó, một tên thuộc hạ vội vàng chạy tới.

“Ông chủ Thiên Mạnh, trung tâm giải trí Sao Mai lại cử người đến gây chuyện rồi, bọn họ cử tới hơn một trăm người, chiếm hết toàn bộ vị trí trong sòng bạc rồi, nhưng chỉ xem thôi mà không chơi, khiến cho các khách hàng khác không có chỗ để vào, các anh em cũng không dám đuổi bọn họ đi.” Thuộc hạ sốt sắng nói.

Ông chủ Thiên Mạnh vội vàng hỏi: “Người mà trung tâm giải trí Sao Mai tìm tới, có phải người của ông chủ Khôi không?”

“Đúng, chính là người của ông chủ Khôi.” Thuộc hạ gật đầu.

Ông chủ Thiên Mạnh sau khi nghe thấy vậy, sắc mặt càng trở nên khó coi.

“Đáng chết!”

Ông chủ Thiên Mạnh đấm một cú lên bàn.

“Ông chủ Thiên Mạnh, có chuyện gì vậy?” Lâm Thiên lên tiếng hỏi.

Ông chủ Thiên Mạnh vội vàng nói: “Ông thần tài à, ngài gọi tôi là Thiên Mạnh là được rồi, gọi tôi là ông chủ Thiên Mạnh tôi không dám nhận đâu.”

“Được, vậy thì Thiên Mạnh à cậu cũng đừng gọi tôi là thần tài gì nữa, gọi tôi là anh Thiên là được rồi.” Lâm Thiên nói.

“Không vấn đề gì, anh Thiên.” Ông chủ Thiên Mạnh vội vàng gật đầu.

Ngừng một lát, ông chủ Thiên Mạnh tiếp tục nói: “Anh Thiên à, anh không biết đâu, công ty giải trí Áo Đấu của chúng ta, tuy rằng vẫn luôn cạnh tranh khốc liệt, nhưng căn cứ vào tình hình của một số bên, có thể cùng nhau bàn bạc và cân bằng, nhưng gần đây có một nhân vật tới Áo Đấu của chúng ta, trực tiếp mua luôn trung tâm giải trí Sao Mai ở phía đối diện, sau đó nhúng tay vào cả ngành giải trí của Áo Đấu, muốn điều chỉnh và hợp nhất ngành giải trí của Áo Đấu.”

“Hả? Không biết là nhân vật nào, mà lại có lòng tham lớn như vậy, muốn nhúng tay vào ngành giải trí của Áo Đấu?” Lâm Thiên kinh ngạc nói.

Ngành trải trí của Áo Đấu vô cùng phát triển, thu nhập đạt được một năm càng đáng kinh ngạc hơn, vậy nên số người nhắm vào miếng thịt béo bở này cũng không ít, muốn có được một phần của ngành công nghiệp này, cũng phải có đủ năng lực mới được, nếu không sẽ chỉ chết nhục trước mặt mọi người, đây mới chỉ là chiếm lấy một phần của nó mà thôi.

Còn muốn nhúng tay vào cả ngành giải trí của Áo Đấu, thậm chí còn muốn điều khiển cả ngành giải trí của Áo Đấu, vậy thì phải có bản lĩnh lớn tới đâu mới được?

Nếu như không có đủ bản lĩnh, hậu quả của việc cố nuốt miếng thịt mỡ béo bở này, chính là tự bóp ch3t mình

“Người này là Hoàng tử Cát Lai, anh ta có sự hỗ trợ đủ lớn về mặt tài chính và quyền lực.” Ông chủ Thiên Mạnh nói.

“Hoàng tử Cát Lai?” Lâm Thiên giật mình.

Hoàng tử Cát Lai vẫn luôn muốn theo đuổi Tần Thi, hơn nữa cha của Tần Thị, cũng coi Hoàng tử Cát Lai như là con rể.

Lâm Vân không ngờ rằng là anh ta!

Không biết là tại sao, Lâm Thiên vừa nghe thấy cái tên này, anh liền cảm thấy rất khó chịu.

“Thật đúng là không thể ngờ, vậy mà lại có thể đụng phải oan gia ở Áo Đấu.” Lâm Thiên vừa cười vừa lắc đầu.

Lâm Thiên vừa nãy còn đang nghĩ, ai có được bản lĩnh lớn như vậy, vậy mà lại dám dòm ngó cả ngành giải trí của Áo Đấu, bây giờ nghi ngờ đã được giải quyết rồi, dựa vào bản lĩnh của Hoàng tử Cát Lai, muốn nhúng tay vào ngành giải trí của Áo Đấu cũng không có gì lạ, anh ta cũng có bản lĩnh này.

Ngừng một lát, Lâm Thiên tiếp tục nói: “Anh ta là một người ngoại lai, muốn nhúng tay vào chuyện làm ăn bản địa của Áo Đấu, những ông chủ khác của công ty giải trí Áo Đấu các anh, chắc chắn không đồng ý chứ? Các anh không hợp lại với nhau cùng chống lại sao?”

Ông chủ Thiên Mạnh bất lực lắc đầu: “Có mấy trung tâm giải trí cũng đã từng đề nghĩ hợp lại cùng kháng cự, có điều ngành giải trí của Áo Đấu, từ trước vẫn không ngừng có cạnh tranh và tranh giành cấu xé lẫn nhau, mọi người đều có những mưu kế nham hiểm riêng, hợp tác chỉ là nói suông thôi, còn không phải là để bảo vệ lợi ích của riêng mình sao.”

“Thế còn thế lực ngầm của các anh ở Áo Đấu thì sao? Trước đây tôi từng nghe anh nhắc qua, các anh mở sòng bạc cần phải trả một khoản lớn tiền phí bảo kê, bọn họ không giúp các anh sao? Bọn họ không bảo kê kê cho các anh sao?” Lâm Thiên ngờ vực hỏi.

Ông chủ Thiên Mạnh sau khi nghe tới đây, nụ cười trên khuôn mặt càng thêm cay đắng.

“Anh Thiên à, vừa rồi chắc anh cũng đã nghe thấy rồi, tới gây sự là người của ông chủ Khôi, mà người phụ trách của tập đoàn Áo Đấu chúng ta, chính là ông chủ Khôi đó, anh ta đã đạt được thỏa thuận hợp tác với Hoàng tử Cát Lai rồi, căn bản không quan tâm tới chúng tôi, ngược lại trước đó còn cử người tới khuyên chúng tôi, bảo chúng tôi chuyển nhượng sòng bạc cho Hoàng tử Cát Lai.” Ông chủ Thiên Mạnh nói.

“Hóa ra là vậy.”Lâm Thiên gật đầu bừng tỉnh.

“Anh Thiên à, bây giờ chủ của sòng bạc đã là anh rồi, anh lại là một sự tồn tại giống như thần tiên, anh hãy cho tôi xin một ý tưởng xem làm thế nào đi.” Vẻ mặt ông chủ Thiên Mạnh nhìn Lâm Thiên đầy mong đợi.

Trong mắt của ông chủ Thiên Mạnh, Lâm Thiên là một sự tồn tại giống như thần tiên vậy, anh ta cho rằng Lâm Thiên nhất định có cách giải quyết.

“Đi trước dẫn đường đi, chúng ta sẽ đi xuống mấy kẻ đến giúp gây chuyện này trước.” Lâm thiên nói.

Nếu như là người khác, Lâm Thiên cũng không chắc sẽ muốn quản, nhưng đối phương là Hoàng tử Cát Lai, vậy Lâm Thiên phải quản là cái chắc rồi!

Hoàng tử Cát Lai muốn nuốt trọn cả miếng thịt béo bở là công ty giải trí Áo Đấu? Lâm Thiên sẽ khiến cho kế hoạch của anh ta đổ sông đổ bể!

“Vâng ạ!” Ông chủ Thiên Mạnh lập tức gật đầu vâng lời.

Lâm Thiên quay đầu lại nhìn về phía Triệu Linh và ông cụ Triệu.

“Triệu Linh, ông Triệu, nếu như bác trai đã được cứu ra rồi, vậy hai người hãy quay về trước đi, ở Áo Đấu cũng không an toàn gì, cháu sẽ ở lại Áo Đấu thêm vài ngày, để xử lý xong chuyện trước mắt đã.” Lâm Thiên chân thành nói.

Nói cho cùng Lâm Thiên không hề có nền tảng gì ở Áo Đấu, mà Lâm Thiên sắp tới sẽ có những hành động, để Triệu Linh và ông cụ Triệu ở lại đây, thật sự là một sự mạo hiểm rất lớn.

“Được!”

Triệu Linh và ông cụ Triệu gật đầu đồng ý.

Ngay sau đó, Triệu Linh bước đến trước mặt Lâm Thiên, nhìn Lâm Thiên thâm tình.

“Lâm Thiên, anh ở lại Áo Đấu nhất đình phải cẩn thận đó.” Khuôn mặt xinh đpẹ của Triệu Linh mang vẻ lo lắng.

Lâm Thiên cười một cái: “Yên tâm đi Triệu Linh à, anh có thể lo liệu được.”

Ngay sau đó, Lâm Thiên quay đầu lại dặn dò Thạch Hàn: “Thạch Hàn à, anh đưa bọn họ tới sân bay.”

“Không vấn đề gì thưa anh Thiên” Thạch Hàn gật đầu vâng lời.

Sau đó, Thạch Hàn đưa Triệu Linh và ông cụ Triệu rời đi.

Lâm Thiên và ông chủ Thiên Mạnh đi xuống tầng dưới, về cha của Triệu Linh, đương nhiên là bị nhốt trong văn phòng, đợi sắp xếp.

Đại sảnh ở tầng dưới.

Ông chủ Thiên Mạnh đưa Lâm Thiên đi vào trong đại sảnh.

Lâm Thiên quét mắt nhìn, trong đại sảnh khách đã ngồi kín hết, chỉ tiếc là bọn họ không tiêu tiền gì hết, cứ như vậy, khách tiêu dùng bình thường, lại không có chỗ, điều này đương nhiên làm gián đoạn công việc kinh doanh của sòng bạc một cách nghiêm trọng.

Hơn nữa, bọn họ không hề sử dụng vũ lực, khiến những người ở sòng bạc rất khó để xử lí.

“Ông chủ Thiên Mạnh!”

Sau khi Thiên Mạnh đi xuống dưới tầng, hơn một trăm nhân viên bảo vệ trong sòng bạc, đều tập trung đến trước mặt ông chủ Thiên Mạnh.

“Các vị, tôi giới thiệu với các vị một chút, vị này là ông chủ mới của trung tâm giải trí Hải Lam của chúng ta, sau này anh ấy cũng là ông chủ của tôi, mọi người gọi là anh Lâm.” Ông chủ Thiên Mạnh nói.

“Việc này …”

Những nhân viên bảo vệ này trông vô cùng ngạc nhiên, tại sao lại đột nhiên thay đổi ông chủ?

“Ông chủ Thiên Mạnh, anh … anh ta là ai vậy, có tư cách gì mà làm ông chủ, anh mới là ông chủ của chúng tôi!” Đội trưởng đội bảo vệ bước lên trước và nói.

“Đúng đó ông chủ Thiên Mạnh à, anh mới là ông chủ của chúng tôi!” các nhân viên ở đó, lần lượt lên tiếng.

Bọn họ đều đã đi theo ông chủ Thiên Mạnh nhiều năm, vẫn luôn coi ông chủ Thiên Mạnh là anh cả của bọn họ, đột nhiên lại đổi ông chủ, bọn họ đương nhiên là khó mà chấp nhận được.

Hơn nữa bọn họ không hề quen biết Lâm Thiên, đương nhiên không phục ông chủ mới này là Lâm Thiên cho lắm.

"Câm miệng! Các người còn không nghe lời tôi sao? Gọi là anh Lâm ngay lập tức!" Ông chủ Thiên Mạnh nghiêm mặt quát.

“Việc này … vâng!”

Mấy người bảo an lúc đó mới gật đầu, sau đó quay người nhìn về phía Lâm Thiên.

“Chào anh Lâm ạ.”

Bọn họ lần hành lễ với Lâm Thiên, nhưng giọng điệu có phần miễn cưỡng và không tình nguyện.

Lâm Thiên cũng không hề lấy làm lạ, việc này cần một thời gian để chấp nhận.

Lâm Thiên nhìn bọn họ, bình tĩnh hỏi:

“Nếu như bảo mấy anh, ra tay với mấy người này, mấy anh có dám hay không?”

Khi những nhân viên bảo vệ này nghe thấy những lời của Lâm Thiên, nét mặt của họ thay đổi đáng kể.

“Việc này …, anh Lâm, bọn họ là người của ông chủ Khôi đó, ra tay với bọn họ, vậy là trở mặt với ông chủ Khôi đó, nếu như thật sự làm việc này, một khi mà ông chủ Khôi truy cứu, chúng ta đều sẽ xong đời mất!” Đội trưởng đội bảo vệ nói.

“Chứ chẳng không à!” Bảo vệ có mặt ở đó lần lượt gật đầu.

Ý kiến đối với Lâm Thiên trong lòng mấy người bảo vệ đó lại càng lớn, bởi vì nếu Lâm Thiên bảo bọn họ ra tay với mấy người này, chính là hãm hại bọn họ.

Cũng không phải là nói bọn họ không đánh lại nổi, mà là sau đó ông chủ Khôi mà truy cứu, bọn họ đều sẽ gặp họa!

“Yên tâm, có tôi bảo kê cho các anh, các anh sẽ không có chuyện đâu.” Lâm Thiên bình tĩnh nói.

Mấy nhân viên bảo vệ vừa nghe thấy lời này, thảo luận càng thêm sôi nổi, theo bọn họ thấy, đây chẳng phải là một trò đùa cợt lớn soa? Trong lòng của bọn họ nghĩ rằng, ông chủ Khôi là người phụ trách của Áo Đấu, đắc tội với ông chủ Khôi, anh bảo kê cho chúng tôi kiểu gì?

Lâm Thiên không hề nói thêm gì, mà nhìn về phía ông chủ Thiên Mạnh.

“Thiên Mạnh, người đứng đầu của đối phương là ai?” Lâm Thiên lên tiếng hỏi.

“Thưa anh Thiên, chính là tên đầu trọc đó, biệt danh là Ngô đầu trọc, anh ta là một vị đại tường trong những thuộc hạ của ông chủ Khôi, có biết chút công phu võ thuật, hơn nữa lòng dạ độc ác!” Ông chủ Thiên Mạnh chỉ vào một tên đầu trọc đang chơi rất vui vẻ ở chỗ không xa.

“Được, chúng ta đi gặp anh ta một chút.” Lâm Thiên nói.

“Anh Thiên, tên Ngô đầu trọc này sợ là không dễ đối phó đâu.” Ông chủ Thiên Mạnh thật thà nói.

“Yên tâm, đối với tôi mà nói thì đều như nhau.” Lâm Thiên để lộ ra một nụ cười.

Ông chủ Thiên Mạnh sững sờ, bấy giờ anh ta mới có phản ứng lại, Lâm Thiên là một sự tồn tại giống như thần tiên cơ mà, đối phó với tên Ngô đầu trọc đó có là gì chứ?

“Đi thôi, cùng tôi đi gặp anh ta một chút.”

Sau khi Lâm Thiên nói xong, trực tiếp đi về phía bên kia.

“Các anh em, lên theo!”

Ông chủ Thiên Mạnh vẫy tay một cái, đưa theo đám người đằng sau anh ta, vội vàng đi lên theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.