Cực Phẩm Hệ Thống Tróc Quỷ

Chương 12: Người đâu! Không ai nhìn tôi trang bức à?



Sở Hạo xấu hổ, vội vàng móc điện thoại di động từ trong túi quần ra, chiếc máy điện thoại cũ này, hắn mua với giá 99 tệ ở một sạp hàng ven đường, lúc này cũng không nhìn xem người nào gọi đến liền vội vàng cúp máy.

Đồng thời cũng không quan tâm đến ôn nhu hương nữa, xông ra ngoài hét to.

- Yêu nghiệt, đừng mơ tưởng hại người.

Lâm Ngọc Lan và Mộc Thành Lãng sớm đã bị dọa đến mức cả người run rẩy, hai người không dám liếc mắt nhìn quỷ cụt tay, nhanh chóng chạy đến trốn sau lưng Sở Hạo.

Quỷ cụt tay nhìn thấy kẻ thù chạy mất liền nhanh chóng đuổi theo, dọa cho vợ chồng Mộc Thành Lãng vội vàng trốn vào trong đám người.

Một kiếm của Sở Hạo chém đến, quỷ cụt tay hét lên một tiếng thảm thiết, trên người phát ra tia lửa, kiếm gỗ đào để lại trên người anh ta một phù văn dữ tợn.

Quỷ cụt tay hét thảm, một kiếm này thiếu chút nữa đã khiến anh ta hồn phi phách tán, đồng thời gương mặt dữ tợn kinh khủng kia cũng khôi phục lại nguyên hình, đây là một thanh niên rất đẹp trai, dù sao lúc còn sống anh ta chính là một người mẫu nam.

- Đạo sĩ!

Quỷ cụt tay khiếp sợ.

“Đinh… Ký chủ thành công trang bức với quỷ, nhận được 2 điểm giá trị trang bức.”

Sở Hạo giật mình, có thể trang bức cả với quỷ sao?

Mẹ nó!

Hệ thống, ngươi có cần bựa như thế không!

Sở Hạo cầm kiếm gỗ đào, trên người mặc áo đạo bào, mang đến cho người ta một loại cảm giác thế ngoại cao nhân, cười lạnh, nói:

- Xem ra anh cũng có con mắt tinh tường! Chỉ bằng một tên tiểu quỷ như anh, muốn chạy trốn khỏi lòng bàn tay của bổn thiên sư, không khỏi có chút mơ mộng hão huyền, cho anh ba giây, quỳ xuống khoanh tay chịu trói, tôi có thể cho anh nhanh chóng được giải thoát hơn.

Vẻ mặt quỷ cụt tay dữ tợn, hét to lên:

- Tên đạo sĩ thối tha, cậu dám xen vào chuyện của tôi, hôm nay ông đây muốn diệt cậu!

Sở Hạo không để ý, còn bày ra vẻ mặt khinh thường, ngay cả chính bản thân hắn còn cảm thấy ngạc nhiên, ngày hôm qua hắn còn sợ quỷ, hiện tại không sợ chút nào.

Sở Hạo nói:

- Tôi nhổ vào! Chỉ bằng loại tiểu quỷ như anh, trong vòng vài phút, bổn thiên sư tôi có thể tiêu diệt hơn một trăm cái! Tôi khuyên anh vẫn nên tranh thủ thời gian đầu hàng, tránh cho việc gặp đau đớn!

Lúc này, phía sau còn có mấy thanh niên lớn mật không chạy đi, bọn họ nhìn Sở Hạo bằng ánh mắt sùng bái, hét lên:

- Sở thiên sư uy vũ!

- Con mẹ nó, chính anh là người đã hại cả nhà tôi.

Quỷ cụt tay thấy có người mắng mình, anh ta hoàn toàn kinh ngạc:

- Các người có thể nhìn thấy tôi sao?

Một đám thanh niên đắc ý nói:

- Sở thiên sư có bản lĩnh thông thiên, có thể giúp chúng tôi nhìn thấy diện mạo thật của anh, con mẹ nó, thật ra quỷ cũng chẳng có gì đáng sợ, không phải chỉ biết dọa người thôi à?

- Đúng thế, nếu tên nhóc nhà anh còn sống, ông đây nhất định sẽ cắt ngang chân anh.

Thanh niên Mộc gia hung dữ nói.

“Đinh… Ký chủ thành công trang bức với quỷ, nhận được hai điểm giá trị trang bức.”

Đúng thế, đây chính là hệ thống thần khí, nó cũng có thể thành công trang bức với quỷ.

Sở Hạo ngẩng đầu lên nói:

- Bây giờ anh còn cơ hội, quỳ xuống cho bổn thiên sư, tôi có thể tha cho anh một mạng.

Quỷ cụt tay cười gằn:

- Tên đạo sĩ thối tha, cậu cho rằng chỉ một mình tôi ở đây sao? Các anh em đâu, xông lên.

Hệ thống nhắc nhở: Quỷ cụt tay kêu gọi anh em tốt đến, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Con mẹ nó! Con hàng này thế mà còn biết gọi người.

À không đúng, thế mà còn biết gọi quỷ!

Quả nhiên, ngoài cửa có một đám quỷ xông đến, tất cả có bảy con quỷ, cả người rách rưới, ánh mắt rời rạc.

Có người gương mặt trắng bệch như tờ giấy, có người cầm theo đầu mình, có người toàn thân ướt sũng, còn có mắt và đầu lưỡi lồi ra.

- Á!

Mấy thanh niên lớn mật kia, bị dọa đến mức chạy vội lên lầu.

Quỷ cụt tay nhìn Sở Hạo, cười nói.

- Tiểu đạo sĩ, chúng tôi có tám người, cậu chỉ có một phần thắng, mau quỳ xuống cho ông đây, đồng thời giao Lâm Ngọc Lan ra.

Sở Hạo nhìn thấy thế cũng có chút xấu hổ, ngượng ngùng nói.

- Chuyện đó… Quỷ đại ca, chúng ta có việc gì thì thương lượng.

Quỷ cụt tay cười ha hả, dáng vẻ đắc ý, chống nạnh lên, vẻ mặt ngang ngược nói:

- Tên nhóc nhà cậu không tồi, sau này đi theo tôi lăn lộn, tôi cam đoan sẽ để cho cậu ăn sung mặc sướng!

Sở Hạo không khỏi trợn trắng mắt ra nhìn, thế mà quỷ cũng kết bè kết phái, hôm nay thật đúng là được mở rộng tầm mắt rồi.

Chẳng qua làm sao ông đây có thể sợ anh?

Sở Hạo quát:

- Cho anh chút màu sắc liền mở phường nhuộm! Hôm nay bổn thiên sư đây sẽ tiêu diệt anh, để cho anh biết cái gì gọi là thiên sư.

Quỷ cụt tay cũng nổi giận:

- Cho thể diện lại không cần, lên!

Bảy con quỷ ầm ĩ nhào đến.

Sở Hạo không chút hoảng hốt, Thục Sơn Kiếm Quyết đâm một cái, một kiếm sắc bén, tên quỷ đi đầu tiên bị đâm xuyên qua, phát ra tiếng hét thảm thiết đau đớn, trực tiếp hồn phi phách tán.

“Đinh… Ký chủ giết chết quỷ chết đuối hạ cấp, nhận được 500 điểm kinh nghiệm.”

Sở Hạo đâm chết một quỷ, tay cầm kiếm gỗ đào, lại thêm một nhát kiếm chém xuống, tốc độ của hắn quá nhanh, hai tên tiểu quỷ đi đầu kêu thảm một tiếng, đi theo gót chân kẻ trước.

“Đinh… Ký chủ giết chết quỷ thắt cổ hạ cấp, nhận được 500 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh… Ký chủ giết chết quỷ xui xẻo hạ cấp, nhận được 500 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh… Ký chủ giết chết quỷ xui xẻo hạ cấp, đồ rơi xuống cất vào trong thùng chứa vật phẩm.”

Sở Hạo kích động, giết quỷ lại còn có thể nhận được đồ vật rơi xuống!

Hệ thống, ngươi có cần bựa như thế không!

Không kịp nhìn xem là thứ gì, hắn lại dễ dàng vung một kiếm xuống, lại có ba tên quỷ bị giết.

“Đinh… Ký chủ giết chết quỷ chết đuối hạ cấp, nhận được 500 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh… Ký chủ giết chết quỷ mổ bụng hạ cấp, nhận được 500 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh… Ký chủ giết chết quỷ hồn hạ cấp, nhận được 500 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh… Chúc mừng ký chủ đã lên được cấp 3, phần thưởng ngẫu nhiên là một hạnh vận phù (lá bùa may mắn).”

Sau cùng chỉ còn lại quỷ cụt tay và một tên quỷ khác, bọn chúng hoàn toàn hoảng sợ, trợn tròn mắt, mới mấy giây đồng hồ mà thôi, đối phương đã giải quyết sáu người anh em.

“Đinh… Ký chủ thành công trang bức với quỷ, nhận được ba điểm trang bức.”

Sở Hạo giật mình, vì sao ban thưởng giá trị điểm trang bức lại cao lên, chẳng lẽ là do thăng cấp?

Hai tên quỷ còn lại bị dọa đến mức xoay đầu bỏ chạy, xem ra quỷ cũng sợ hồn phi phách tán.

Sở Hạo quát:

- Muốn đi ư! Tôi đã nói để cho các người hồn phi phách tán thì chính là hồn phi phách tán.

Sở Hạo trực tiếp ném thanh kiếm gỗ đào trong tay ra, tên quỷ kia bị đâm thủng người.

“Đinh… Ký chủ giết chết quỷ đả tường hạ cấp, nhận được 500 điểm kinh nghiệm.”

Quỷ cụt tay hoàn toàn hoảng sợ trợn tròn mắt, anh ta muốn chạy trốn, thế nhưng lại không dám, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu:

- Thiên sư tha mạng, thiên sư tha mạng.

Sở Hạo lạnh lùng nói:

- Nếu không phải do bổn thiên sư có chút bản lĩnh, hôm nay còn không phải bị anh hại chết ư? Vì thế, không thể để cho anh còn sống nữa.

Nghe thấy thế, quỷ cụt tay chỉ có thể làm ra giãy dụa sau cùng, phát điên nhào về phía Sở Hạo.

Thế nhưng, trong tay Sở Hạo lại xuất hiện một thanh kiếm gỗ đào khác, một kiếm đâm xuyên mi tâm của anh ta, hóa thành một điểm ánh sáng chói lọi, biến mất như ánh sáng đom đóm, hồn phi phách tán.

“Đinh… Ký chủ giết chết thủ lĩnh quỷ cụt tay, nhận được 1000 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh… Đồ vật rơi xuống từ quỷ cụt tay, cất vào trong thùng chứa vật phẩm.”

Sở Hạo không nhịn được cười ha ha, thế nhưng lúc hắn nhìn xung quanh, nơi này đã không còn ai, mọi người đều chạy lên lầu, nhất thời trong lòng có chút buồn bực.

Thế mà không ai xem dáng vẻ uy vũ của ông đây.

Thật đúng là sai lầm!

Hắn vội vàng xem xét hai món đồ rơi xuống sau khi giết quỷ.

Ngọc bình an: Từ trên người quỷ xui xẻo rơi xuống, để người xui xẻo đeo vào, có thể loại bỏ không may, mang đến bình an.

Nhẫn gặp quỷ: Để ở trên người có thể nhìn thấy quỷ trong phạm vi mười mét.

Sở Hạo không nhịn được, ngẩng mặt lên trời cười to, hệ thống trang bức bắt quỷ thật trâu bò, giết chết quỷ hồn còn có thể nhặt được đồ rơi xuống, đây không phải là rớt đồ thường thấy trong game ư?

Ký chủ: Sở Hạo.

Cấp bậc thực tập sư tróc quỷ: Cấp 3.

Giá trị kinh nghiệm: 1000/5000.

Giá trị trang bức: 15 điểm.

Giá trị pháp lực: 100.

Lúc này, Sở Hạo cao giọng nói:

- Xuống đây hết đi!

Vào lúc này, người trên lầu mới thận trọng đi xuống, sắc mặt Mộc Thành Lãng tái nhợt, hai chân run lên.

- Sở thiên sư… Con quỷ cụt tay đâu rồi?

Lúc quỷ cụt tay vừa xuất hiện, tất cả mọi người bị dọa chạy lên lầu, đâu dám đọ sức với quỷ.

Sở Hạo hất trường bào lên, bắt đầu trang bức:

- Nó đã bị bổn thiên sư diệt đi, cho dù bất kỳ loại quỷ nào ở trước mặt bổn thiên sư đều dễ như ăn sáng.

“Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được ba điểm giá trị trang bức.”

- Thiên sư lợi hại!

- Thiên sư uy vũ.

- Thiên sư, anh có bạn gái chưa? Tôi muốn làm bạn gái của anh.

(Chưa xong còn tiếp.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.