Do Đặng Dịch ra tay quá bất ngờ và tốc độ vô cùng nhanh cho nên khi mà Huyết Hải Minh kịp phản ứng thì Đặng Dịch đã chém tới trước mắt hắn...
“Keng”
Đột nhiên trước mặt hắn xuất hiện một thanh kiếm, chắn lại một đao này của Đặng Dịch. Chỉ thấy lúc này, một trong tám người kia không biết lúc này đã xuất hiện bên người của Huyết Hải Minh, hắn hừ lạnh nói:
“Dám ám toán gia chủ, tất cả lên cho ta, bắt toàn bộ bọn họ”
Người này vừa dứt lười, lập tức bảy người còn lại đều cầm thanh kiếm trên tay, sáu người đánh về phía Huyết Nguyệt Tam Tôn, một người thì phối hợp với người còn lại tấn công Đặng Dịch.
Đặng Dịch dịch thấy tình cảnh này thì cũng hơi giật mình, toàn bộ tám người này không ngờ đều có Võ Đế Thất Trọng Cảnh giới, thực lực còn mạnh hơn cả Huyết Nguyệt Tông.
Thấy vẻ mặt của Đặng Dịch, Huyết Hải Minh lúc này đã lấy lại tinh thần cười lạnh nói:
“Làm sao? Ngươi rất bất ngờ phải không. Hừ, nếu không phải tại cái ấn ký chết tiệt kia thì Huyết Nguyệt Tông cũng dám xứng với Huyết Gia ta sao??”
“Nếu không phải tại cái ấn ký chết tiệt đó thì chúng ta sẽ chịu bị cai quản, sống ẩn dật như vậy sao?”
“Nếu không phải tại cái ấn ký đấy thì Huyết gia ta đã là gia tộc đứng đầu Thiên Chân Đế Quốc rồi, chứ không phải cái Hoàng gia khỉ gió gì cả”
Càng nói, ánh mắt hắn cảng trở nên thâm độc, nhìn chằm chằm vào Đặng Dịch nói:
“Nhưng tất cả điều đó đã qua, tất cả là phải nhờ có ngươi mà Huyết gia ta mới có ngày quật khởi lại, ta đã cho ngươi cơ hội mà không biết giữ. Bây giờ thì đi chết đi”
Những lời hắn nói hoàn toàn là sự thật, Huyết gia phải nói là thực lực vô cùng khủng bố. Bọn họ vẫn luôn âm thầm đào tạo suốt bấy lâu nay, không hề hé lộ ra bên ngoài một chút nào, nhằm mục đích che giấu Huyết Nguyệt Tông, không muốn cho Huyết Nguyệt Tông biết.
Khi mà Huyết Hải Minh vừa dứt lời, hai người đứng phía bên hắn lập tức xông lên đánh về phía Đặng Dịch. Lúc này Đặng Dịch bị vây bốn phía, đã thành bốn đánh một.
Đặng Dịch ánh mắt băng lãnh, nhìn qua bốn người một chút, đột nhin trong tay xuất hiện vô số những cái phi tiêu, không để bốn người kịp xông lên đột nhiên Đặng Dịch tung toàn bộ số phi tiêu lên không trung.
Thấy tình cảnh này, một người cười rộ lên:
“Ha ha ha!!! Ngươi không phải là sợ quá hóa...”
Nhưng lời hắn chưa nói xong thì đột nhiên đống phi tiêu trên trời đó gia tốc, bay với tốc độ vô cùng nhanh về phía bốn người.
Cả bốn người đều giật mình, giơ kiếm lên đỡ đòn. Nhưng nào ngờ cứ khi mà họ vừa đỡ được một cái thì một cái khác lại lập tức xuất hiện, xong có cái thì khi sắp chạm vào kiếm bọn hắn thì lập tức chuyển hướng khiến bốn người không tài này đỡ hết được thành ra cả bốn người đều bị thương ngoài da...
Đợt phi tiêu này vừa dứt, một người trông có vẻ trật vật nhưng cũng không bị thương gì nhiều, hắn cười lạnh nhìn về phía Đặng Dịch mà nói:
“Đây là chiêu toàn lực của ngươi sao, hóa ra cũng chỉ có vậy”
“Vậy sao!!” - Đặng Dịch híp mắt lại cười nói.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt của Đặng Dịch, Huyết Hải Minh đứng phía sau quan sát hết thảy cảm thấy có điều gì đó không ổn, vội la lên:
“Các ngươi hãy cẩn thận, tên này có vấn đề”
Một người nghe thấy vậy, cười ha hả nói:
“Gia chủ cứ...”
Tên đó còn chưa nói xong thì đột nhiên cảm thấy trong người không ổn, huyết dịch trong cở thể trở nên sôi trào...
Không để bốn người kịp hiểu chuyện gì xẩy ra, Đặng Dịch đột nhiên giơ tay phải ra phía trước.
Lập tức máu từ những vết thương của bốn người lập tức tuồn ra ngoài, bay về phía tay của Đặng Dịch. Thấy tình cảnh này, bốn người đều sợ hãi nhìn về phía Đặng Dịch mà nói:
“Ngươi....Ngươi đang làm cái gì, mau dừng lại!!”
Đặng Dịch nghe vậy cũng bỏ ngoài tai, không thèm để ý tới bọn họ nữa mà tiếp tục tăng tốc rút máu...
Toàn bộ người trong phòng trừ Huyết Nguyệt Tam Tôn ra thì ai ai cũng hoảng sợ, ngây người nhìn về phía này, cho đến khi toàn bộ bốn người kia bị rút hết máu trở thành một cái xác khô chết ở dưới đất thì bọn họ mới tỉnh lại...
Đặng Dịch không để ý tới bọn họ mà nhìn viên Huyết Đan trên tay, đây là viên Huyết Đan làm từ máu của bốn người vừa rồi. Khi mà hắn hút hết máu trong cơ thể bốn người thì Đặng Dịch không hề nghe thấy tiếng thông báo gì từ phía hệ thống, suy nghĩ một chút hắn liền bóp nát nó, hấp thụ toàn bộ vào trong cơ thể...
Liên tiếp bốn đạo thông báo vang lên trong đầu hắn khiến hắn lúc này mới hiểu ra cách sửa đổi của hệ thống..
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ thăng cấp “Võ Đế Thất Trọng” cảnh giới, ban thưởng 10000Exp – 5000 Cực Phẩm Điểm”
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ thăng cấp “Võ Đế Bát Trọng” cảnh giới, ban thưởng 12000Exp – 6000 Cực Phẩm Điểm”
*Cấp Độ Hiện Tại : 2/10 (414772/1000000)
*Tu Vi Hiện Tại : Võ Đế Bát Trọng (10372/44000)
*Cực Phẩm Điểm : 26869
Cảm nhận được khí tức trên người của Đặng Dịch gia tăng, Huyết Hải Minh nhíu mày lại, ngay sau đó thì sáng lên...
Hắn nghĩ Đặng Dịch là tu luyện một loại tà công nào đó, nhắm hấp thu Huyết Dịch của người khác để gia tăng tu vi bản thân... Nếu như Huyết Hải Minh hắn mà đạt được công pháp này thì phải nói là vô cùng tuyệt vời.
Hắn nhìn về phía Đặng Dịch với ánh mắt ngày càng thâm độc hơn, hắng giọng nói:
“Dám giết người của Huyết gia. Đền mạng đi!!”
Vừa dứt lời, hắn vung kiếm lên, lao về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch thấy vậy, cười lạnh, trên tay thanh đao biến mất và thay vào đó là một cây Katana, trông sắc bén vô cùng, miệng lẩm bẩm:
“Cuồng bạo”
Ngay lập tức, khí tức trên người Đặng Dịch tăng lên nhanh chóng.
Huyết Hải Minh thấy tình thể không ổn, liền định dừng lại nhưng mà Đặng Dịch làm gì có chuyện lại dễ dàng buông tha như vậy...
Lập tức Đặng Dịch biến mất tại chỗ..
“Phập”
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.
Chỉ thấy lúc này Đặng Dịch đang đứng sau lưng của Huyết Hải Minh, thanh Katana thì đâm xuyên qua lồng ngực hắn.
Không để mọi người kịp phản ứng thì lập tức máu của Huyết Hải Minh theo thanh Katana của Đặng Dịch toàn bộ bị hút ra ngoài.
Huyết Hải Minh dần dần trở thành một cái xác khô, không hề có một sức sống nào.
“Ting”
“Thời gian 'Cuồng Bạo' kết thúc, thời gian”
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ giết chết 'Huyết gia gia chủ' đạt được (24000+10234)EXP – (24000+10234) Linh Khí – (2400+10234) Cực Phẩm Điểm”
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ thăng cấp 'Võ Đế Cửu Trọng' tu vi, ban thưởng 14000EXP – 7000 Cực Phẩm Điểm”
*Cấp Độ Hiện Tại : 2/10 (463006/1000000)
*Tu Vi Hiện Tại : Võ Đế Cửu Trọng (606/46000)
*Cực Phẩm Điểm : 48869
Lúc này, mọi người trong phòng mới giật mình tỉnh lại, hô to:
“Gia chủ!!!!!!”
“Lên, tất cả mọi người tiến lên. Vì gia chủ báo thù!!!”
Một người vừa dứt lời toàn bộ người trong phòng đều tiến lên tấn công về phía Đặng Dịch, hoàn toàn bỏ mặc Huyết Nguyệt Tam Tôn...
Đặng Dịch thấy tình cảnh này, liền cười lạnh đạp bước chị ra phía ngoài võ trường Huyết gia, trong căn phòng này quá nhỏ, không đủ không gian để hắn xuất lực... Huyết Nguyệt Tam Tôn thấy vậy cũng đuổi theo phía sau. Lúc này trong lòng bọn họ cũng vô cùng hối hận vì đã đưa Đặng Dịch đến Huyết gia...
...
Huyết gia Võ Trường. Mặc gì không được lớn như của Huyết Nguyệt Tông nhưng dù sao cũng khá là lớn.
Lúc này toàn bộ đệ tử của Huyết gia hầu như đang tập luyện ở nơi đây, nhưng có một điều vô cùng kì lạ là Võ trường vậy mà lại chia ra làm hai bên, một bên đệ tử mặc đồ xanh và một bên mặc đồ đỏ!!
Khi thấy Đặng Dịch cùng mấy người kia chạy đến, tất cả các đệ tử đều nghi hoặc nhìn về phía đó.
“Kìa nhìn xem, đó là Huyết Nguyệt Tam Tôn”
Đột nhiên có một đệ tử bên phía 'Đỏ' vui mừng kêu to. Ngay sau đó thì toàn bộ đệ tử mặc áo đỏ đều hô to vui mừng. Còn đệ tử áo xanh thì mặt lại trở nên âm trầm đáng sợ.
Khi mà nhóm người Đặng Dịch vừa chạy đến thì đột nhiên một tên đệ tử mặc áo xanh tiến lên phía trước, giọng the thé nói:
“Huyết Nguyệt Tam Tôn, ba lão già các ngươi đây là ý gì, dám tự tiến dẫn người lạ vào võ trường!! Đây là muốn chết!!”
Đặng Dịch nghe vậy nhíu nhíu mày nhìn về phía Huyết Nguyệt Tam Tôn, thấy sắc mặt họ đen xì lại nhưng không hề phản bác.
“Ba người các ngươi, mau mau theo ta về chịu tội với gia chủ, gia chủ sẽ niệm tình tha cho!! Nếu không sẽ giết không tha thứ” – Tên đệ tử trẻ tuổi kia thấy Huyết Nguyệt Tam Tôn không nói lại thì tưởng họ sợ, lại nói tiếp..
“Đúng, mau mau theo Huyết Dương thiếu gia về nhận tội!!”
“Đúng, đúng.... Huyết Nguyệt Tam Tôn cái gì chứ! Ta thấy là ba lão già nhát gan thì đúng hơn!!”
“Huyết Dương thiếu gia thật uy vũ!! Ngay cả Huyết Nguyệt Tam Tôn cũng bị mắng không dám cãi lại!!”
Người đệ tử tên Huyết Dương nghe vậy, đắc ý hất mặt lên trời, khinh bỉ nhìn về phía bốn người Đặng Dịch mà nói:
“Các ngươi nghe thấy gì chưa. Còn cả tên tiểu tử dị dạng này nữa, phải bắt về tra...Ahh!!!”
Nhưng hắn còn chưa nói xong thì lập tức bị một cái tát đánh bay về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Người ra tay không ai khác chính là Đặng Dịch, hắn còn đang không định để ý đến một tên Võ Sư đệ tử nhỏ bé này nhưng cuối cùng cũng không nhịn được tát cho Huyết Dương một cái!!
Huyết Dương bụm mặt, khó khăn đứng dậy, ánh mắt oán hận nhìn về phía Đặng Dịch nói:
“Ngươi biết ta là ai không!! Dám ra tay đánh....Ahhh!!”
Hắn còn chưa nói xong thì lại bị Đặng Dịch tát cho một phát nữa, lạnh lùng nhìn hắn mà nói:
“Câm cái mồm vào, còn nói một câu nữa, ngươi sẽ chết!!”
“Ngươi.....” - Huyết Dương oán hận nhìn về phía Đặng Dịch nhưng cũng không dám nói câu nào nữa, ánh mắt của Đặng Dịch quả thực quá đáng sợ, hắn không dám liều tính mạng bản thân.
Đúng lúc này phía xa chạy tới một nhóm người, dẫn đầu là một lão giả tầm tám mươi, chín mươi tuổi!!
Thấy bốn người Đặng Dịch, lão giả rống lên gia tốc chạy như bay về phía Đặng Dịch..
“Súc sinh, đừng hòng chạy thoát, mau đền mạng cho con ta!!!!”