Ta xin cảm ơn lão vào 22:07 Ngày 25/08/2016 đã tặng ta một Tiểu Hồng Bao làm động lực!!! Xin chân thành cảm ơn!!!!
T.T Thật xúc động quá đi..Hu hu..
...
Huyết Vương nghe xong Đặng Dịch kể lại mọi chuyện thì không nhịn được hơi run rẩy đôi chút. Đột nhiên hắn thấy mình làm phân thân còn tốt hơn nhiều...
Những suy nghĩ này của Huyết Vương tất nhiên là Đặng Dịch biết, nhưng hắn cũng không thèm để ý đến. Hít một hơi thật sâu, Đặng Dịch lôi từ trong kho đồ ra Hư Vô Giới Chỉ. Đây là đồ của Hư Vô Tiên Đế nên chỉ khi nào tu luyện Hư Vô Quyết mới có thể mở ra được.
Đặng Dịch tu luyện là Hư Vô Thôn Thiến Quyết nên khí tức trong người cũng gần giống với Hư Vô Quyết, hẳn là có thể mở ra được cái nhẫn này đi... Với một tâm lý cầu may mắn, Đặng Dịch lập tức nhắm mắt vào rồi truyền linh khí vào trong Hư Vô Giới Chỉ.
Do lần đầu dùng chưa quen nên Đặng Dịch đã không kiểm soát được Hư Vô khí, lỡ tay lôi toàn bộ đồ trong giới chỉ ra, vung vãi trên mặt bàn.. Cũng may hắn không đã kịp khống chế lại Hư Vô khí, khiến đồ bên trong giới chỉ không bị rơi ra nữa...
Lấy lại tinh thần, Đặng Dịch lập tức mở mắt ra, nhìn mấy đồ vừa mới rơi ra từ giới chỉ, Đặng Dịch lập tức sáng mắt lên.
Đầu tiên hắn cầm lên một vật trông giống với cái bát, nhưng lại có màu xanh lục trông vô cùng kì lạ. Đặng Dịch lập tức liền sử dụng 'Thiên Nhãn'
*Tên : Bát Lục Bảo
Phẩm Chất : Tiên Khí
Miểu tả : Dùng để ăn cơm.
Giá bán : 1000 Cực Phẩm Điểm.
Đặng Dịch thấy vậy liền ngần người. Thực sự là bát ăn cơm??. Bát ăn cơm mà cũng đúc thành được tiên khí?? Đúng là tiên nhân có khác....
Nhìn thấy giá bán chỉ có 1000 Cực Phẩm Điểm, Đặng Dịch lại có chút buồn bực, không nhịn được nói:
“Hệ thống nha, ta biết ngươi chỉ thu mua giá bằng một nửa so với giá chính. Nhưng dù sao đây cũng là Tiên Khí nha. Chả nhẽ giá trị của nó chỉ có 2000 Cực Phẩm Điểm thôi sao?”
“Ting”
“Trong thời gian ký chủ mắc nợ, mọi vật phẩm bán cho hệ thống sẽ bị trừ 90%. Nghĩ là hệ thống chỉ thu mua với giá bằng 10% giá chính thức của đồ vật”
“Ngươi..... Kể cả thế, chả nhẽ Tiên Khí cũng chỉ có giá 10000 Cực Phẩm Điểm thôi sao???” - Đặng Dịch nghe hệ thống giải thích thì nhất thời nghẹn họng. Nhưng hắn biết là cãi lại cũng không được gì, chỉ tổ tốn nước bọt và thời gian mà thôi. Cho nên hắn lập tức để cập đến vấn để khác.
Nhưng nào ngờ, hệ thống chỉ đơn giản đáp lại hắn.
“Ting”
“Xin hỏi ký chủ. Ngoài ăn cơm ra, nó còn tác dụng gì khác?”
Đặng Dịch nghe vậy nhất thời ngẩn người. Đúng như vậy nha, cái bát này ngoài tác dụng ăn cơm thì còn có tác dụng gì nữa đâu? Lại còn thêm cả Tiên Nhân thì cần gì phải ăn cơm chứ? Cái bát này chính là một đồ bò đi mà thôi.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn cũng chưa bán vội mà cất sang một bên, dù sao 1000 Cực Phẩm Điểm. Hắn cũng không tiếc, trong chiếc nhẫn này còn có bao nhiêu đồ tốt đâu???
Đưa tay cầm lên đồ thứ hai, lần này một thanh đoản kiếm. Nhìn thanh Đoản Kiếm này, hắn thấy có chút quen quen? Dường như đã gặp ở đâu rồi thì phải....
“Thiên Nhãn”
*Tên : Phong Thiên Đoản Kiếm.
*Phẩm Chất : Tiên Khí
*Miếu tả : Tăng thêm lực sát thương cho những Phong Linh Căn tu chân giả. Một Kiếm Kinh thiên, đoạn thiên địa....
*Giá bán : 100000 Cực Phẩm Điểm..
Đặng Dịch xem cái này thì thực sự là trợn mắt há hốc mồm, 10% giá đã là 100000 Cực Phẩm Điểm, vậy 100% giá là tận 1.000.000 Cực Phẩm Điểm?? Nghĩ vậy, hắn lập tức cất sang một bên. Đặng Dịch ngu đâu mà bán đi? Lỗ tận 900000 Cực Phẩm Điểm liền, hắn không dại...
Lại cầm đến một viên đá, có màu trắng tinh, trông giá giống với Linh Thạch. Nhưng Lịch Thạc hắn đã gặp qua thì có màu trắng sữa, có chút giống màu cháo lòng hơn, chứ không trắng tinh khôi như này...
“Thiên Nhãn”
*Tên : Cực Phẩm Linh Thạch
*Phẩm Chất : Cực Phẩm.
*Miêu tả : Cực Phẩm Linh Thạnh, chứa đựng tinh hoa Linh Khí đất trời..
*Giá bán : 5000 Cực Phẩm Điểm
Cực Phẩm Linh Thạch? Đặng Dịch có chút mơ màng rồi, theo như hắn nhớ, vừa rồi khi hắn tiến vào trong Hư Vô Giới chỉ thì hắn thấy nhưng viên Linh Thạch có thể chất thành núi... Càng nghĩ, Đặng Dịch không nhịn được trên mặt sung sướng đến đổ bừng... Bởi vì hệ thống nó tịch thu công pháp xảy ra chút sơ xuất nên đã lỡ tịch thu luôn cả ký ức về đồ bên trong 'Hữ Vô Giới Chỉ' và kèm theo đó là rất nhiều kiến thức về mọi thứ trên thế giới nào. Nhưng mà có bị tịch thu, Đặng Dịch cũng chả thèm để ý, dù sao hắn cũng đã có Thiên Nhãn rồi, những kiến thức đó có thể dần dần tiếp thu về....
Suy nghĩ một chút, Đặng Dịch liền cầm lấy 2 viên Cực Phẩm Lịch Thạch mang đi đổi lấy Cực Phẩm Điểm để trả nợ...
“Ting”
“Bán 'Cực Phẩm Linh Thạch*2' , mỗi viên 5000 Cực Phẩm Điểm, phải chăng tiếp tục?”
“Phải”
“Ting”
“Bán thành công, đạt được 10000 Cực Phẩm Điểm”
*Cực Phẩm Điểm : 10000”
“Ting”
“Nhận thấy ký chủ đã đủ 10000 Cực Phẩm Điểm, có hay không trả nợ?”
“Có, trả luôn và ngay” – Đặng Dịch nhanh chóng nói.
“Ting”
“Trả nợ thành công”
“Số nợ còn lại hiện tại : 0”
Đặng Dịch nghe xong hệ thống thông báo thì thở phảo nhẹ nhõm một cái, mặc dù nợ ít nhưng trả được càng sớm càng tốt... Sau đó, Đặng Dịch lập tức lấy từ trong giới chỉ ra 20 viên Cực Phẩm Linh Thạch nữa, lập tức bán toàn bộ cho hệ thống, hắn đoán trong núi linh thạch này cũng phải đến hàng chục ngàn, trăm ngàn viên chứ ít gì. Hắn cũng không tiếc 20 viên...
“Ting”
“Bán Cực Phẩm Linh Thạch*20 được 25000 Cực Phẩm Điểm, phải chăng tiếp tục?”
“Tiếp tục”
“Ting”
“Vượt quá giới hạn cho phép, không thể tiếp tục”
“Vượt quá giới hạn cho phép? Hệ thống, đây là chuyện gì??” - Đặng Dịch nhíu mày nói.
“Ting”
“Ký chủ chỉ có thể bán hệ thống cùng một loại đồ đúng 10 lần duy nhất, sau đó hệ thống sẽ không nhận thêm”
Đặng Dịch nghe vậy mới “Ồ” tiếng, sau đó tiếc nuối thở dài, hắn còn đang định bán số lượng lớn Linh Thạch để lấy Cực Phẩm Điểm đây... Cất đi 12 viên Cực Phẩm Linh Thạch, Đặng Dịch không nghĩ nhiều, lập tức bán toàn bộ cho hệ thống.
“Bán Cực Phẩm Linh Thạch*8 được 25000 Cực Phẩm Điểm, phải chăng tiếp tục?”
“Tiếp tục”
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ bán Cực Phẩm Linh Thạch*8 thành công, đạt được 200000 Cực Phẩm Điểm”
“Cực Phẩm Điển hiện có : 200000”
Thấy trong tài khoản có nhiều lên 20000 Cực Phẩm Điểm, Đặng Dịch hài lòng gật đầu.. Suy nghĩ một chút hắn liền vào trong cửa hàng hệ thống. Dùng 50000 Cực Phẩm Điểm toàn bộ đổi thành Bình HP Lớn*100
*Vật Phẩm : Bình HP lớn
Miêu tả : Sử dụng lập tức tăng 5000HP
Giá : 500 Cực Phẩm Điểm
Không nghĩ ngợi nhiều, Đặng Dịch lập tức sử dụng vài bình cho đầy máu... Với cả hắn mua nhiều bình HP như vậy cũng có lý do, bản thân hắn mặc dù mất hết kỹ năng của Huyết Vương nhưng vẫn còn lưu lại một giọt máu cuối cùng, vẫn còn có được kỹ năng Tái Tạo của Huyết Sát Vương Thể, nhưng dù sao cũng không mạnh mẽ được như cũ, chỉ lành tái tạo được vết thương, trọng thương khỏi nhanh hơn bình thường mà thôi, chứ mất chân mất tay thì không tái tạo lại được như Huyết Vương. Nhưng cũng không lo, Đặng Dịch hắn có cách khác để tái tạo lại chúng nếu lỡ như có mất thật....
...
Sau khi xem qua một lượt, toàn bộ từ ngoài nhẫn đến trong nhẫn, hắn nhận thấy Hư Vô Tiên Đế thực sự là quá giàu, mặc dù không còn một chút Tiên Thạch nào nhưng vẫn còn khá nhiều Tiên Khí với hàng ngàn, hàng vạn món trong Hạ Phẩm,Trung Phẩm, Thượng Phẩm và Cực Phẩm Linh khí.
Nhưng những món linh khí này Đặng Dịch không có động tới, mà toàn bộ nhét vào trong một cái Tiên Khí Trữ Vật Giới Chỉ, không gian của nó rộng lớn bằng mười cái sân vận động Emirates cộng lại ( Củ Hành fan Arsenal nhé :3) , nên không gian vô cùng lớn, không lo hết chỗ để. Sau đó hắn giao toàn bộ cho Huyết Vương, Đặng Dịch muốn thành lập Huyết Thần Điện nhưng không phải chỉ thành lập một Huyết Thần Điện toàn võ giả tầm thường như vậy, hắn muốn tạo ra một Huyết Thần Điện bá đạo toàn bộ các thể giới, một Huyết Thần Điện vang vọng toàn bộ Tu Chân giới, Tiên Giới, Ma giới, Thần Giới,.....
Đặng Dịch muốn thành lập một siêu cấp thể lực, một thế lực mà hắn làm chủ tất cả. Đứng trên đỉnh thiên địa, ngạo nghễ nhìn xuống toàn bộ mọi thứ...
...
Thu xếp xong tất cả, Đặng Dịch lúc này mới từ trong chiếc nhẫn móc ra một thứ, trông khá giống củ hành tây, nhưng lại chỉ nhỏ bằng một quả nho. Bên ngoài nó lại có màu xanh lá cây, xen lẫn đó làvài vạch màu tím và vạch màu đen, trông kỳ lạ vô cùng. Đây chính là thứ mà hắn cảm thấy tò mò nhất, tại vì khi mà hắn sử dụng Thiên Nhãn nó chỉ hiện ra.
*Tên : Củ Hành Thần Bí.
*Phẩm Chất : ???
*Nguồn gốc : Củ Hành tây do phi hành gia người Anh tên Onion Bean mang lên vũ trụ, nhưng lại đánh rơi ra ngoài không gian. Sau hàng ti ti tỉ năm ánh sáng du đãng trong chân không. Củ Hành Tây đã vượt qua không biết bao nhiêu hố đen vũ trụ, vượt qua hàng ngàn thế giới. Củ Hành Tây đã hấp thu không biết bao nhiêu tiên lực, thần lực, linh lực, ma lực, hỗn độn lực, thánh lực,...... Và rồi Củ Hành tây đó đã tiến hóa thành Củ Hành Thần Bí chí cao vô thượng ngày hôm nay...
*Miêu tả : ???
Theo trí nhớ của Hư Vô Tiên Đế thì hắn đã đạt được trong một lần du đãng trên tiên giới, thấy nó trông giống củ Hành Tây ở Địa Cầu nên tiện tay cầm về. Sau bao nhiều lần thử nghiệm và tìm hiểu, những vẫn không tìm ra nó có tác dụng gì nên đành vứt ở một góc của Hư Vô Giới Chỉ.
Đặng Dịch giở Củ Hành Thần Bí lên trến, hứng về nơi có một chút ánh sáng len lỏi vào để có thể nhìn kỹ hơn.
Khi mà Củ Hành Thần Bí vừa tiếp xúc với ánh sáng, liền phát ra từng tia ánh sáng tím đẹp đẽ vô cùng, Đặng Dịch ngẩng đầu lên nhìn mà không hề cảm thấy mỏi cổ gì cả, hắn hoàn toàn bị vẻ đẹp của ánh sáng tím đó thu hút...
Đúng lúc này, Huyết Vương sau khi bàn giao cho Trường Kỳ vài việc xong thì quay trở về phòng, thấy cảnh tượng này liền nhíu mày hỏi:
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Đặng Dịch đang trong bị thu hút bởi vẻ đẹp của Củ Hành Thần Bí thì bị tiếng nói của Huyết Vương làm cho giật mình, tay run lên một cái. Củ Hành Thần Bí lập tức từ trên không trung rơi tọt vào miệng hắn...
Đến lúc Đặng Dịch kịp nhận ra điều gì thì đã không kịp, Củ Hành vì chỉ bé bằng quả nho con nên đã trui tọt thẳng vào trong họng hắn, rồi từ từ tuốn xuống bụng.
Đặng Dịch lập tức trợn tròn mắt, quay người về phía Huyết Vương định nói cái gì thì ngay lúc đó. Trong bụng hắn đột nhiên toát ra một luồng sức mạnh vô cùng kinh khủng, như muốn phá tan toàn bộ thân thể hắn để chuồn ra ngoài. Một cơn đau đớn dữ dội truyền đi toàn bộ phận trên cơ thể khiến hắn không nhịn được ngã quỵ xuống sàn nhà...
Ý thức của hắn dần dần trở nên mơ hồ, cố gắng đối với Huyết Vương nói:
“Mau...Mau cứu....cứu...”
Nhưng hắn còn chưa nói xong chữ “Ta” thì lập tức mất đi ý thức, ngã rầm xuống đất, bất tỉnh nhân sự......