Cực Phẩm Khí Phi

Chương 102: Nhảy hồ



Hoàng cung

Trăng tròn treo cao trên bầu trời, bên cạnh còn có vô số ngôi sao điểm xuyết, khiến cho người ta nhìn vào tâm tình không nhịn được cảm thấy vui sướng.

Mà người nằm trên chiếc giường mềm mại trong phòng, trên mặt cũng nở một nụ cười vui sướng.

Người này không phải ai khác chính là Lương Phi Chung Mỹ Kỳ, nàng ta vui mừng đến như vậy là bởi vì hôm nay nàng ta nhận được một phong thư từ người mà nàng ta yêu.

Trong phong thư nói giờ ngọ ngày mai gặp nhau tại đình nghỉ mát bên hồ ở ngoại thành cách đây ba dặm, đây là lần đầu tiên nàng ta nhận được thư của hắn, đồng thời cũng là lần đầu tiên hắn hẹn gặp mặt nàng.

Chỉ cần vừa nghĩ tới đây, trong lòng nàng ta lại vô cùng vui sướng, hiện giờ chỉ hi vọng trời nhanh sáng một chút.

..........

Buổi trưa hôm sau

Chung Mỹ Kỳ theo hẹn đi vào trong lương đình, nàng ta không ngờ rằng, hắn còn đến sớm hơn cả nàng.

“Hạo......”

Khi bóng dáng của nàng ta còn chưa xuất hiện thì Hiên Viên Hạo đã biết là nàng ta đã đến, biểu tình nặng nề trên mặt lại chưa từng biến mất.

Chung Mỹ Kỳ nhìn khuôn mặt tuấn tú mà nàng ta nhớ nhung đã lâu, nhưng mà......

“Thiên Thiên cũng đã chết rồi, vì sao ngươi còn muốn hủy dung mạo của nàng?Chẳng lẽ ngươi hận nàng ấy đến vậy sao?”Hiên Viên Hạo nhàn nhạt nói xong, không có một chút lạnh lẽo hay tức giận nào, ngược lại vô cùng bình tĩnh, nhưng là bình tĩnh không bình thường.

“Hạo, ngươi nghe ai nói hươu nói vượn, đang êm đẹp, vì sao ta phải đi hủy dung mạo của một người đã chết chứ, lại nói, ở trong cung không chỉ có một mình ta là nữ nhân, người ghen tỵ với nàng ta nhiều như vậy, tại sao ngươi lại chỉ hoài nghi một mình ta?” Trong lòng Chung Mỹ Kỳ cả kinh, vội vàng nói.

“Ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta, có phải ngươi phá hủy dung mạo của Thiên Thiên hay không?” Hiên Viên Hạo tiếp tục hỏi.

“Không phải.” Chung Mỹ Kỳ nhìn Hiên Viên Hạo vô cùng bình tĩnh trước mặt, trong đáy lòng cảm thấy vô cùng sợ hãi.

“Ta đã cho ngươi cơ hội, là bản thân ngươi không biết quý trọng.” Hiên Viên Hạo nói xong, trên người tỏa ra một loại rét lạnh giống như sương lãnh, con ngươi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chung Mỹ Kỳ.

Chung Mỹ Kỳ bị hơi thở lạnh lẽo kia làm cho chấn động, đây là lần đầu tiên nàng ta cảm thấy hắn kinh khủng như vậy, giống như muốn tiêu diệt nàng ta vậy.

“A........”

Bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu gào thảm thiết của Chung Mỹ Kỳ.

“Ngươi xẹt qua mấy đao trên mặt của Thiên Thiên, trên mặt ngươi sẽ có từng ấy đao, ngươi nên biết trả lời lại với Hoàng thượng như thế nào về vết thương trên mặt, không cần ta tự mình dạy ngươi chứ.” Hiên Viên Hạo vứt bỏ cái trâm cài tóc trong tay mình, lạnh lùng nhìn nữ nhân ngã trên mặt đất.

Hiên Viên Hạo đã khống chế lực đạo của mình, hắn chỉ quẹt qua vài đường trên mặt của Chung Mỹ Kỳ, những vết đao này sẽ không khiến nàng ta ngất đi vì quá đau đớn, mà phải có ý thức đón nhận sự đau đớn này, hơn nữa, cho dù có thuốc trị thương thượng hạng, cũng sẽ lưu lại vết sẹo cả đời.

Lúc này, Chung Mỹ Kỳ căn bản không thể mở miệng được, nàng ta biết chỉ cần nàng ta hơi kéo khóe miệng, sẽ động đến vết thương trên mặt, khiến cho gương mặt nàng ta càng thêm đau đớn, nàng ta không ngờ hôm nay hắn hẹn nàng ta tới đây, là vì nữ nhân kia, nhưng mà......

“Ngươi có yêu ta không?” Dù cho vết thương trên mặt có đau, nhưng cũng không bằng sự đau đớn từ ngực truyền đến, cho dù nàng ta biết rõ đáp án, nhưng nàng vẫn muốn chính tai nghe được câu trả lời của hắn.

“Ngươi không xứng có được tình yêu của ta.” Hiên Viên Hạo chán ghét nhìn nữ nhân trên mặt đất, hiện tại hắn chỉ nhớ tới khuôn mặt kia của người trong lòng.

Mặc dù trong lòng đã sớm biết đáp án, nhưng chính tai nghe được đáp án đó lại vẫn đau đớn đến vậy, Chung Mỹ Kỳ sâu sắc nhìn nam tử trước mặt, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, nàng ta đã yêu hắn sâu sắc, cho dù hắn muốn nàng trở thành nữ nhân của nam nhân khác, nàng cũng cam tâm tình nguyện, nhưng không ngờ, hắn lại vì một nữ nhân khác, mà có thể nhẫn tâm tổn thương nàng đến vậy.

“Ha ha, đúng vậy, chính là ta phá hủy dung mạo của nữ nhân kia, vậy thì sao nào, nàng ta vĩnh viễn sẽ không thuộc về ngươi, ha ha......” Chỉ thấy Chung Mỹ Kỳ giống như nổi điên chạy về hồ nước cách đó không xa, rồi sau đó nhảy vào trong hồ, chỉ để lại tiếng cười thê thảm.

Hiên Viên Hạo chỉ lẳng lặng nhìn tất cả xảy ra trước mắt, sau đó Long Khải Kỳ xuất hiện bên cạnh Hiên Viên Hạo, vỗ nhẹ bả vai hắn, “Ta sẽ an bài mọi việc, sẽ không khiến cho Hoàng thượng hoài nghi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.