Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 196: Tạp âm



Tuy rằng cách đại hội Trung Đô thành chỉ dư năm ngày, nhưng kế hoạch một khi đã định, liền đâu vào đấy yên lặng thi hành. Đại gia tộc giống Hứa gia, đương nhiên là quy củ sâm nghiêm, tuân thủ chấp hành phương pháp.

Đồng thời, vào ngày thứ hai Hứa Tử Yên trở về, cũng chính là thời điểm cách đại hội Trung Đô thành còn lại bốn ngày, ngoại đường Hứa gia mở yến hội, Hứa Cảm, Hứa Văn, Hứa Thiên Khiếu, Hứa Hổ Nữu bốn bang chủ bang hội ngoại đường đều đưa tới đại lễ, hơn nữa tự mình lo toan yến hội, ăn mừng vì Hứa Tử Yên sắp rời khỏi ngoại đường Hứa gia, tiến vào nội đường.

Hứa Tử Yên tất nhiên không tiếp tục cho Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu xem sắc mặt, ôn hòa cùng mọi người trò chuyện, điều này làm cho Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu mừng thầm, đồng thời cũng càng thêm khâm phục cách làm người của Hứa Tử Yên. Hiện giờ Hứa Tử Yên là nhân vật thế nào? Đó là một trong mười đại đệ tử tinh anh của thế hệ thiếu niên Hứa gia. Mà lại vẫn bình dị gần gũi như trước, điều này khiến Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu vừa khâm phục, đồng thời cũng cảm thấy hết sức hổ thẹn. Hứa Hổ Nữu càng bội phục sát đất Hứa Tử Yên, chỉ hận Hứa Tử Yên đừng rời khỏi ngoại đường, đến làm bang chủ Mai Hoa bang các nàng luôn.

Đợi tiệc rượu tan, Hứa Tử Yên gọi Hứa Thanh Tuyết vào trong phòng của mình, cẩn thận quan sát Hứa Thanh Tuyết, phát hiện trong thời gian nửa năm, nàng đã đạt tới tu vi Hậu Thiên tầng thứ chín. Hứa Tử Yên đối với việc Hứa Thanh Tuyết tiến cảnh tu vi cực kỳ vừa lòng, hỏi han quá trình nàng tu luyện một chút, lại giải đáp vài nghi vấn của Hứa Thanh Tuyết, dặn dò mấy hạng mục công việc Hứa Thanh Tuyết phải chú ý sau khi bản thân rời khỏi ngoại đường, cuối cùng lại cho nàng mấy bình đan dược, mới vẫy tay để Hứa Thanh Tuyết rời đi.

Bình minh ngày thứ hai, cũng chỉ còn cách đại hội Trung Đô thành ba ngày. Sáng sớm Hứa Tử Yên đã bị gọi dậy, thì ra là nhắc nàng một lát nữa phải đi nội đường báo danh.

Hứa Tử Yên rửa mặt một cái, lại ở nhà ăn ngoại đường ăn một bữa điểm tâm cuối cùng. Khi nàng buông bát đũa, rời khỏi nhà ăn được một lát, liền nghe được trong nhà ăn đột nhiên bộc phát ra một trận tiếng nổ vang long trời lở đất: “Chúc mừng Hứa sư tỷ tiến vào nội đường, chúc Hứa sư tỷ thần công cái thế, quét ngang nội đường.”

Lúc này Hứa Tử Yên đã bước ra đại môn, nghe được mọi người hoan hô, cũng không dừng bước, chỉ nâng tay phải nhẹ nhàng lắc lắc. Nhưng mà, khi nàng đưa lưng về phía mọi người trên mặt lại hiện ra một tia cười khổ: “Thần công cái thế, quét ngang nội đường?”

Nghĩ lần này bản thân trải qua đào vong, chứng kiến tu vi mấy đệ tử tôn môn. Hứa Tử Yên không khỏi lại  cười khổ. Tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba của mình so sánh với đệ tử tông môn, thật đúng là cặn bã, mặc dù trong quá trình đào vong lần này, bản thân giết không ít đệ tử tông môn, nhưng đó đều là ám sát bất ngờ. Cuối cùng ở Lang Gia trấn, nếu không phải Lang Gia ra tay, bản thân khẳng định sẽ chết ở nơi đó, làm gì còn được an toàn về đến gia tộc?

Đúng là không thể kiêu căng, nếu bản thân đến tông môn vẫn cứ kiêu căng như thế, chỉ sợ đến chết như thế nào cũng không biết. Chờ lần đại hội Trung Đô thành này qua đi, bản thân phải triệt để biến mất trước mắt mọi người, cố gắng tu luyện, mau chóng quên sự tình trước đó, bồi dưỡng thói quen khiêm tốn.

Tông môn.

Trong lòng Hứa Tử Yên vừa chờ mong, lại có chút bất an.

Một đường đi tới trước, đi đến nội đường gia tộc. Một cái đại môn màu đỏ thẫm khổng lồ xuất hiện trước mắt Hứa Tử Yên, cửa lớn vậy mà đến một người cũng không có. Hứa Tử Yên hơi nhíu đầu mày, trong lòng xẹt qua một tia do dự. Hứa Tử Yên cũng thường lui tới nội đường, ở ngoài cửa lớn nội đường, bất kể ban ngày hay đêm tối đều có nội đường đệ tử thay phiên canh gác, bây giờ một bóng người cũng không có, nội tâm Hứa Tử Yên không khỏi có chút lo lắng.

Đi tới trước mặt đại môn, quan sát bốn phía một lượt. Quả thực không có phát hiện bất luận bóng dáng kẻ nào.

“Chẳng lẽ là gia tộc phát sinh đại sự gì?” Hứa Tử Yên nghĩ bụng, nhưng lại lập tức phủ định ý nghĩ trong lòng bản thân, bởi vì nội đường đệ tử sáng sớm báo tin cho mình cũng chưa nói gì, hơn nữa thời điểm mình rời khỏi ngoại đường, cũng không có nghe nói gia tộc phát sinh sự tình chi. Đem lỗ tai dán lên đại môn ngừng một lát, cũng không có phát hiện bên trong có thanh âm gì. Thầm nghĩ bản thân có nên dùng tinh thần lực tra xét một cái không, lại cảm thấy như vậy không tốt. Bản thân vừa quyết định muốn khiêm tốn, liền ở nội đường gia tộc vận dụng tinh thần lực tra xét, việc này một khi để cho người khác biết được, đây không phải khoe khoang thì là gì?

Cho nên, Hứa Tử Yên liền thành thật đứng ở ngoài cửa một lát, đại khái khoảng nửa khắc chung, vẫn cứ không ai xuất hiện, cũng không ai đi lại. Hứa Tử Yên nghiêng đầu ngẫm nghĩ, vươn tay nhẹ nhàng đẩy cửa, phiến đại môn đỏ thẫm kia ‘két’ một tiếng mở ra bên trong. Theo đại môn mở ra, Hứa Tử Yên thấy được tình cảnh làm nàng khiếp sợ. Chỉ thấy mấy trăm đệ tử nội đường, dưới sự dẫn dắt của đám Hứa Kỳ, Hứa Lân, Hứa Thiên Lang, đứng thẳng tắp trong đại môn. Nhìn thấy Hứa Tử Yên đẩy cửa, liền đồng loạt khom người thi lễ với Hứa Tử Yên, cùng hô lên: “Tham kiến đội trưởng.”

Hứa Tử Yên bỗng chốc sững sờ tại chỗ, trong lòng cảm động, đồng thời cũng bất đắc dĩ cười khổ. Bản thân vừa mới quyết định khiêm tốn, đám người Hứa Kỳ đã tạo cho bản thân một tình cảnh như vậy, thế này bảo bản thân làm thế nào khiêm tốn? Nhưng Hứa Tử Yên lại không thể nói gì. Dù sao đây là tiếng lòng phát ra từ nội tâm mọi người.

Hứa Tử Yên đành phải sải bước tiến vào đại môn, mỉm cười ôm quyền đáp lễ với mọi người. Mọi người liền vô cùng nhiệt tình xông tới, có Hứa Tử Yên nhận thức, có Hứa Tử Yên không biết, đương nhiên là một phen giới thiệu. Sau đó Hứa Mai, Hứa Lam và Hứa Mỹ Nhược lại xung phong nhận trách nhiệm dẫn dắt Hứa Tử Yên đi tiến hành các loại thủ tục của nội đường đệ tử, cuối cùng lại đưa Hứa Tử Yên đến chỗ ở của nàng trong nội đường.

Điều kiện chỗ ở nội đường so với ngoại đường tốt hơn rất nhiều, phòng ở lớn, sân cũng rộng. Nhưng còn chưa đợi Hứa Tử Yên tham quan xong chỗ ở của mình, đã bị Hứa Mai, Hứa Lam và Hứa Mỹ Nhược lôi đi. Hứa Tử Yên cũng không biết các nàng muốn làm gì, có điều nhìn vẻ hưng phấn của các nàng, Hứa Tử Yên cũng chỉ đành ngậm miệng lại, mặc cho ba người lôi kéo nàng đi ra ngoài.

Một đường đi tới nhà ăn nội đường, phát hiện bên trong hết sức náo nhiệt, rất nhiều nội đường đệ tử đều ở nơi đó bận rộn, thì ra đây là nội đường đệ tử liên hoan chúc mừng vì Hứa Tử Yên gia nhập nội đường. Hứa Tử Yên bị Hứa Mai lôi kéo đi tới ngồi xuống một cái ghế ngay trung tâm, nàng thừa dịp mọi người không chú ý, nhỏ giọng hỏi Hứa Mai bên cạnh: “Sư tỷ, chẳng lẽ mỗi lần có ngoại đường đệ tử gia nhập nội đường, nội đường các ngươi đều phải mở yến hội nghênh đón người mới à?”

Hỏi xong những lời này, đáy lòng Hứa Tử Yên hết sức cảm khái. Nghĩ đến bản thân lúc trước vừa mới vào ngoại đường, đã bị nhóm đệ tử cũ của ngoại đường khi dễ, tuy rằng cuối cùng là bản thân đánh bại này nhóm đệ tử cũ này, nhưng hôm nay nhìn thấy không khí nội đường, trong lòng vẫn không nhịn được cảm khái, nội đường đệ tử rốt cuộc vẫn là tinh anh gia tộc, ngươi xem kìa, với tố chất này của người ta, ngoại đường làm sao so sánh được.

Bên tai nghe được Hứa Mai cười phì một tiếng, cúi sát tới gần Hứa Tử Yên, nhẹ giọng nói: “Không phải đâu, đây là vì là Tử Yên tỷ tỷ đi đến nội đường, nếu đổi lại là người khác, nào có mở yến hội nghênh đón. Sẽ trực tiếp đánh cho kẻ đó vài quả đấm nằm sấp xuống, để kẻ đó biết quy củ nội đường.”

Hứa Tử Yên nghe được, không khỏi cười khổ, nghĩ thầm: “Đây… thật đúng là… quạ đen trong thiên hạ bình thường đều đen.”

Giương mắt quan sát xung quanh, chỉ thấy toàn bộ nhà ăn đã ngồi kín năm mươi mấy bàn, ánh mắt đảo qua, phát hiện cũng không có bao nhiêu đệ tử Luyện Khí kỳ cấp cao, chỉ có hai ba mươi đệ tử đã trên Luyện Khí kỳ tầng thứ mười, Hứa Tử Yên tập trung quan sát, trong đó đại bộ phận đều là đệ tử đã từng cùng bản thân trải qua chiến đấu ở Lang Gia trấn, số còn lại hẳn là bằng hữu chí thân của bọn họ.

Hứa Tử Yên mỉm cười gật đầu với bọn họ, sau lại thu hồi ánh mắt, nhỏ giọng hỏi Hứa Mai: “Sư tỷ, nội đường đệ tử chúng ta chỉ có chừng này?”

“Không phải.” Hứa Mai lắc lắc đầu, nhẹ giọng giải thích: “Còn có hơn hai trăm đệ tử trên Luyện Khí kỳ tầng thứ mười, tất cả bọn họ đều bận rộn tu luyện, không có tham gia hoạt động như vậy.”

Cũng may ai nấy đều nhìn ra nhóm tinh anh đệ tử thế hệ thiếu niên Hứa Kỳ, Hứa Lân, Hứa Thiên Lang, cùng mấy đệ tử Luyện Khí kỳ cấp cao từng tham gia trận chiến Lang Gia trấn đang ngồi đều cực kỳ tôn trọng Hứa Tử Yên, cho nên cũng không có ai dám đến khiêu chiến Hứa Tử Yên, một bữa tiệc rượu cũng ăn được hòa thuận vui vẻ. Chỉ có điều dựa vào tu vi Hứa Tử Yên, tự nhiên có thể nghe được vài đệ tử ở nơi xa đang thì thầm bàn tán: “Ê, ngươi nói xem Hứa Tử Yên kia có lai lịch gì thế, vì sao Kỳ sư huynh, Lân sư huynh và Thiên Lang sư huynh đều đối xử tốt với nàng như vậy? Nếu đổi thành người khác, còn không trước tiên giáo huấn một chút. Đây thì ngược lại, còn muốn mở tiệc rượu hoan nghênh nàng, chuyện này rốt cuộc là thế nào?”

“Đúng vậy. Cho dù nàng từng được tộc trưởng dựng thành thần tượng gia tộc, nhưng cũng chỉ là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, không cần phải long trọng như vậy chứ, phải biết rằng lúc trước chúng ta vừa mới tiến vào nội đường, chẳng thiếu bị người khi dễ, nàng dựa vào cái gì?”

“Cũng đừng nói như vậy, Hứa Tử Yên lúc trước là dựa vào tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai đánh bại đệ nhất thiên tài thiếu nữ phương bắc Dương Linh Lung có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, giúp Hứa gia chúng ta tăng thể diện, mở tiệc rượu hoan nghênh một chút, cũng là bình thường thôi.”

“Đó là bởi vì Dương Linh Lung trước lúc giao thủ với Hứa Tử Yên đã bị Lân sư huynh đả thương, bằng không chỉ dựa vào nàng mà có thể đánh bại Dương Linh Lung Luyện Khí kỳ tầng thứ năm? Lại nói, nàng cũng chỉ ở trong một thế hệ thiếu niên, bối phận đám chúng ta còn cao hơn nàng, có ai tu vi không cao hơn nàng đâu chứ, kể cả Dương Linh Lung kia cũng không phải đối thủ của chúng ta. Lúc trước nếu không vì nguyên nhân bối phận, dựa vào tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ tám của ta, đã sớm đi lên đánh bại đệ nhất thiên tài thiếu nữ phương bắc Dương Linh Lung kia rồi, làm gì còn đến phiên Hứa Tử Yên nàng?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.