Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 68: Kích đấu Luyện Khí kỳ



Hiện tại thấy Hứa Tử Yên không thèm ngó ngàng tới hắn, lòng hư vinh vừa mới trỗi dậy lập tức cảm thấy nhục nhã. Đùng một cái dứng dậy từ chỗ ngồi, căm tức nhìn Hứa Tử Yên, lớn tiếng quát: “Nhóc con, ngươi muốn chết hả!”

“Chỉ bằng ngươi?” Hứa Tử Yên quay đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Hứa Thiên Tứ.

Hứa Hổ Nữu luôn đứng sau Hứa Tử Yên không thể tưởng tượng được Hứa Tử Yên lại dám trực tiếp liều chết xung đột với nội đường đệ tử, phải nói bang chủ mình lúc còn sống cũng không có giao tình gì với Hứa Tử Yên, ngược lại còn từng ngáng chân Hứa Tử Yên ở Thông U cốc, mà Hứa Hổ Nữu cũng biết chuyện này. Hiện tại Hứa Tử Yên lại hoàn toàn không so đo việc trước kia, đứng ra vào lúc Mai Hoa bang bị phân chia, hơn nữa đối thủ còn là nội đường đệ tử, chuyện này không khỏi làm cho Hứa Hổ Nữu và những đệ tử Mai Hoa bang cảm động đến đầu cúi rạp xuống đất.

Hứa Tử Yên không biết lúc này trong lòng đám Hứa Hổ Nữu đang suy nghĩ gì, nàng chỉ nghĩ rằng, hiện tại Hứa Đông Tuyết đã chết, Mai Hoa bang như rắn mất đầu. Nếu mình có thể kéo Mai Hoa bang qua, tương lai đợi đến khi tu vi Hứa Thanh Tuyết gia tăng, lại thu các nàng thành thủ hạ của Hứa Thanh Tuyết, cũng tương đương trở thành thế lực của mình. Hơn nữa có thể mượn cơ hội này cùng những người trước mắt giao thủ, luôn là kỳ vọng của Hứa Tử Yên, đặc biệt hôm nay còn có thêm một niềm vui bất ngờ, đó là có thể trước khi tiến vào nội đường, hiểu biết thêm về thực lực của Luyện Khí kỳ.

Vì vậy Hứa Tử Yên vừa thấy Hứa Thiên Tứ xấu hổ hóa giận bật dậy, trong lòng chẳng những không chút sợ hãi, ngược lại còn có một loại hưng phấn. Nhưng loại hưng phấn này ở trong mắt Hứa Thiên Tứ chính là không biết tự lượng sức mình, ở trong mắt hắn, hiện tại Hứa Tử Yên chỉ giống như một con kiến vểnh râu trước mặt voi lớn, quả thực không biết chết là gì.

Bước đến trước mặt Hứa Tử Yên, lập tức vươn tay đánh một bạt tai về phía Hứa Tử Yên. Ánh mắt Hứa Tử Yên nheo lại, nhấc chân đá tới bụng Hứa Thiên Tứ. Một người cứ xem mình là voi lớn, không chút để ý đánh tới đối phương, còn một người đã sớm điều chỉnh tu vi của mình đến Hậu Thiên tầng thứ mười một đỉnh, chuẩn bị giao thủ bất cứ lúc nào. Sự khác biệt trên tốc độ liền lộ ra rõ ràng.

Tay Hứa Thiên Tứ còn chưa đánh đến trước mặt Hứa Tử Yên, chân phải Hứa Tử Yên đã kéo theo một loạt tàn ảnh, hung hăng đá vào bụng Hứa Thiên Tứ.

Hứa Thiên Tứ ‘á’ một tiếng thảm thiết, thân mình đã bị một cước của Hứa Tử Yên đá vút bay ra ngoài, đụng mình vào phía sau ghế tựa, lại va vào trên tường, sau đó bắn ngược trở về, nằm rạp trên mặt đất.

Mọi người bên trong linh đường đều lộ ra biểu cảm ngây dại, bọn họ chỉ từng nghe nói hoặc chứng kiến Hứa Tử Yên lúc còn là Hậu Thiên tầng thứ sáu đã đánh bại đệ tử Hậu Thiên tầng thứ chín, Hứa Hoa Linh ở đây chính là người bị Hứa Tử Yên đánh bại lúc trước. Nhưng Luyện Khí kỳ và Hậu Thiên có sự khác biệt rất lớn, làm sao một Hậu Thiên tầng thứ mười một có thể một cước đá bay Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất như vậy? Chuyện này… cũng quá giả rồi!

Hứa Thiên Tứ vốn cảm thấy bản thân chỉ là tiện đường đi ngang qua, dựa vào tu vi Luyện Khí kỳ của mình đứng tại đây, thì còn có gì không giải quyết được? Thật không ngờ lại bị Hứa Tử Yên đạp đến mặt mày xám tro. Nhưng hắn cũng không chút e ngại Hứa Tử Yên, hắn nhận định đây hoàn toàn là do mình sơ sẩy, mới tạo cơ hội cho đối phương đánh lén, chỉ cần mình phóng ra tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, nhẹ nhàng bắt Hứa Tử Yên cũng không phải nói chơi.

Cho nên, vì thể diện của mình, Hứa Thiên Tứ kiềm chế cơn phẫn nộ trong lòng, chậm rãi bò dậy từ trên đất, cố gắng điều chỉnh biểu cảm tỏ ra ung dung, còn vươn tay nhẹ nhàng phủi tro bụi trên vạt áo, bộ dạng cực kỳ phóng khoáng. Sở dĩ hắn muốn biểu hiện ra bộ dạng này, chính là nói cho mọi người, ta để cho Hứa Tử Yên đá một cước thì có là gì, dựa vào tu vi của nàng có thể tổn thương đến ta sao?

Hứa Tử Yên cũng không để ý đến điệu bộ ra vẻ của Hứa Thiên Tứ, hai mắt gắt gao theo dõi hắn, một thân tu vi vẫn luôn giữ nguyên tại Hậu Thiên tầng thứ mười một đỉnh, chuẩn bị ứng đối đòn tấn công Hứa Thiên Tứ bất cứ lúc nào.

Quả nhiên, sau khi Hứa Thiên Tứ làm bộ làm tịch xong, chân phải giẫm mạnh một cái, thân hình giống như một mũi tên sắc bén bắn lại. Một quyền nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt của Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên không tránh không né, vung mạnh một quyền, trực tiếp đón lấy cú đánh của đối phương.

‘Oành’ một tiếng vang dội, nổi lên một trận gió lớn, thổi trúng những người đang đứng bên cạnh xem cuộc chiến, quần áo trên người tung bay phất phới. Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu hoảng sợ biến sắc. Vừa rồi Hứa Tử Yên dùng một cước đá bay Hứa Thiên Tứ, sau lúc khiếp sợ ban đầu, bọn họ cũng cho rằng Hứa Tử Yên tranh thủ lúc Hứa Thiên Tứ khinh thường nàng, mới đánh lén thành công. Nếu thật sự đánh lên, Hứa Tử Yên không có khả năng là đối thủ của Hứa Thiên Tứ.

Nhưng hiện tại, bọn họ tận mắt chứng kiến Hứa Tử Yên cứng rắn đối kháng Hứa Thiên Tứ, lại không rơi xuống thế hạ phong chút nào, ánh mắt nhìn Hứa Tử Yên liền hơi sợ hãi, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, ít nhiều đám người mình không có tự đại, mời Hứa Thiên Tứ Luyện Khí kỳ tới. Bằng không bản thân mạo muội cùng Hứa Tử Yên giao thủ, vậy thể diện xem như mất hết.

Bên kia, Hứa Thiên Tứ thấy một quyền mình ra sức vậy mà bị Hứa Tử Yên tiếp được, gương mặt lập tức tím lại. Lúc này, hắn quả thực không giả vờ nổi nữa, trong lòng tức giận. Nhưng đồng thời, cũng xem trọng Hứa Tử Yên thêm một tầng, quyết định dùng thực lực Luyện Khí kỳ chân chính của mình.

Luyện Khí kỳ và Hậu Thiên rốt cuộc chênh lệch ở điểm nào? Chính là ngay tại tu vi Luyện Khí kỳ có thể phóng thích pháp thuật, mà tu vi Hậu Thiên lại chỉ có thể thi triển kỹ năng võ thuật.

Hứa Thiên Tứ nương theo khí kình đối quyền với Hứa Tử Yên, thân hình không tiến mà lùi, nhanh chóng kéo ra khoảng cách với Hứa Tử Yên. Hai tay ở không trung không ngừng đánh thủ quyết, bất chợt mở miệng quát một tiếng: “Địa hãm thuật!”

Trong giây lát Hứa Tử Yên liền cảm thấy thân thể mình đang chìm xuống dưới, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy dưới chân đã biến thành một vũng đầm lầy. Song chưởng vội vàng vỗ một cái, giống như đại bàng giương cánh. Thân thể tựa như một con đại bàng vọt thẳng lên từ trên mặt đất, lăng không xông đến Hứa Thiên Tứ cách đó không xa.

“Thổ cầu thuật!” Song chưởng Hứa Thiên Tứ vừa lật, hai quả cầu đất đột nhiên xuất hiện trước mặt Hứa Tử Yên, gào thét lao thẳng đến. Hứa Tử Yên lúc này vừa bay ra khỏi vũng đầm lầy do pháp thuật tạo thành, lại thấy hai quả cầu đất phóng tới trước mặt, xu thế hung mãnh. Liền quỵ mạnh một cái, thân thể ghì sâu xuống, rơi tới mặt đất. Hai quả cầu đất kia lập tức rít ngang qua đầu nàng.

Thân thể Hứa Tử Yên vừa rơi xuống đất, mũi chân liền điểm một cái, thân hình lại giống như mũi tên nhọn bắn về phía Hứa Thiên Tứ. Hứa Thiên Tứ kia có thể phóng thích pháp thuật, đương nhiên không muốn giao thủ cận chiến cùng Hứa Tử Yên. Thân hình khẽ lui, kéo ra khoảng cách với Hứa Tử Yên lần nữa, đồng thời lật tay một cái, lại là hai quả cầu đất bắn về phía hai mắt của Hứa Tử Yên.

Hai người cứ truy đuổi như vậy, Hứa Thiên Tứ ỷ vào mình có thể phóng thích pháp thuật, vì thế không chịu tới gần Hứa Tử Yên. Nên càng không ngừng cùng Hứa Tử Yên kéo giãn khoảng cách, phóng thích thổ cầu thuật. Mà Hứa Tử Yên lại một mặt trốn tránh công kích pháp thuật của đối phương, một mặt đuổi theo không tha, nỗ lực kéo gần khoảng cách với Hứa Thiên Tứ.

‘Oành’ một tiếng, Hứa Thiên Tứ đánh vỡ cửa phòng, vọt ra bên ngoài, Hứa Tử Yên theo sát phía sau xông ra theo. Hai người lại ở thao trường bên ngoài chém giết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.