Chương 1060:
Hai con sói khác nhân cơ hội này lại lần nữa một trái một phải ập tới. Lâm Vũ cũng không nghiêng người, tay năm chặt con dao đột nhiên vung lên, _ một nhát dao đâm vào cô họng dưới cô con sói ở bên trái, tiếp đó lập tức rút dao, cúi thấp người, dao gọt hoa quả vút lên chọc vào rút ra, đâm trúng phần bụng con sói ở bên phải nhào tới, chỉ nghe thấy tiếng da thịt bị cắt rời rẹt một tiêng, lục phủ ngũ tạng và máu tươi của con sói đó bồng nhiên chảy xuống đất, máu tanh vô cùng, cơ thể ngã xuống đất cũng không nhúc nhích được thêm chút nào, giống như đã hết hơi.
Trong nháy mắt, ba con sói đã bị Lâm Vũ giệt chêt sạch.
Hai con sói đập vào nhau lúc trước ngửi thấy mùi máu tanh càng thêm hung mãnh lại lần nữa nhào về phía Lâm Vũ. Lâm Vũ trực tiếp vung dao trong tay, con dao đâm thẳng vào ngực một con sói trong đó, cơ thể con sói đã bỗng nhiên run rây, đầu rơi xuống đắt, chân giãy thằng cẳng, hai mắt trăng dã.
Còn con sói còn lại đã bị Lâm Vũ túm cỏ, tiện tay vặn một cái, bịch một : tiếng, lưng của nó nặng nề nện xuống đât.
“Dừng tay!”
Lúc này lối cầu thang đột nhiên truyền đến một tiếng hô kinh hãi, chỉ thây bóng mây người lập tức từ trên câu thang lao như bay xuống.
Lâm Vũ ngắng đầu lên vừa nhìn liền nhìn thấy ba anh em Trương Dịch Hồng, Tri Dịch Đình và Trương Dịch Đường.
Trương Dịch Hông chạy ở phía trước tiên, sắc mặt vô cùng thê lương, vừa kinh hãi vừa tức giận, ánh mặt gắt gao nhìn chằm chằm vào con sói trong tay Lâm Vũ, dường như vô cùng đề ý đến con sói này.
Lâm Vũ ngắng đầu nhìn anh ta, ánh mát lạnh lùng, ra tay không chút nương nhẹ, đột nhiên thêm sức vặn một cái, rắc một điểng, con sói trong tay anh bị anh vặn gãy cổ chết tươi.
“Anhl”
Cơ thể Trương Dịch Hồng run lên, suýt nữa lảo đảo nhào xuống đất, nhìn thấy cảnh tượng có thể, nói, là khủng bồ này, sắc mặt anh ta trắng bệch, mặt đầy đau khổ.
Máy con sói này là tâm can bảo bối của anh ta, đêu được anh ta đút ăn chăm bẫm từng miếng từ lúc còn nhỏ!
Hơn nữa đề huân luyện dã tính của bọn chúng, tuần nào anh ta cũng thả một vài loài như gà và lợn con vào trong vườn đề bọn chúng bắt ăn, không ngờ tâm huyết nhiều năm như vậy của anh ta, chỉ trong vòng mây phút đã bị Lâm Vũ bắt giệt sạch sẽ!
Lâm Vũ nhìn thấy bộ dạng này của anh ta thầm cười lạnh trong lòng, híp mắt, sau đó đứng dậy cười nói: “Thật – ngại quá, Trương đại thiếu, trong vườn nhà cậu đột nhiên có mây con sói dữ xông vào, tôi sợ chúng làm hại đến mọi người, vì vậy đã thay cậu giải quyết hết rồi!”
“Anh… anh… bọn chúng căn bản không phải là chạy, chạy…” Trương Dịch Hồng đau lòng nói cũng không nên lời.
“Hử? Trương đại thiêu, lẽ nào là nói mây con sói này là do cậu nuôi sao?”
Lâm Vũ có ý giả vờ kinh ngạc nói: “Không phải chứ? Anh tự nuôi mà không nhốt chặt, đề bọn chúng cô ý chạy ra làm bị thương người khác à?”
“Trương Dịch Hồng, anh có ý gì? Nói như vậy vừa rồi tôi đập. cửa cả một lúc lâu anh cũng là cô ý không mở?
Anh chính là muốn đề con sói này căn chết chúng tôi phải không?” Hàn Băng lập tức nội giận đùng đủng, lạnh lùng nói: “Nếu thật sự như vậy, Cục tình báo quân sự chúng tôi hôm nay nhất định phải yêu cầu giải trình!”
Cô ta trợn mắt đỏ au, rõ ràng thật sự đã nội giận, vừa rôi mây con sói này quả thật đã làm cô sợ chết khiếp, nêu Không phải Lậm Vũ ở đây, hậu quả vẫn không biết sẽ thế nào!
“Thượng tá Hàn đừng nóng giận, sao có thê chứ! Máy con sói này quả thật là từ bên ngoài chạy vào, cách nơi anh cả tôi sông không xa có một vườn động vật hoang dãt Vừa rồi chúng tôi ở trong phòng bàn bạc việc, quả thật không nghe thầy tiếng đập cửa của hai người, suýt nữa đê mây con sói hoang này làm hại đến hai người, vẫn mong thứ tội!”