Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1120



Chương 1120:

“Hử, cái này, liên quan đến thân phận của hắn ta tôi không tiện nói ra, tiêu Hà, cậu cũng đừng đề ý quá, thực ra tôi cũng là vì tốt cho cậu. ° Hướng Nam Thiên có chút khó xử nói, sau đó ông ta chuyên chủ đề, thắc mắc hỏi: “Đúng nôi, sao tự dưng cậu lại có hứng thú với chuyện này vậy?”

Lâm Vũ cau mày thập giọng nói: “Bởi vì Hà nhị gia nhà họ Hà cũng trúng một loại độc giống như của ngài, hơn nữa tình hình rất giống với ngài, đều là bị đao chém dân theo độc tô.”

“Người cậu nói là Hà Tự Trăn?”

Sắc mặt Hướng Nam Thiên khẽ biến đổi, thân người không khỏi hướng lên trên nhưng thân dưới của ông ta vận không có cảm giác vì vậy chỉ có thể dùng hai tay vịn lây thành xe, ngước cổ lên kích động nói: “Ông… ông ây cũng trúng độc giỗng của tôi?”

“Đúng vậy, hơn nữa vết thương của ông ây nhiêu hơn của ngài.” Lâm Vũ gật đâu nói.

Hướng Nam Thiên nhất thời đứng hình tại chỗ, ngắn người một chút sau đó vội vàng nói: “Vậy ông ấy ni giờ thế nào rồi? Cậu giúp ông ây chữa khỏi chưa?”

“Tôi giúp ông ây chữa rôi, may là chữa trị kịp thời nên tình trạng của ông ây không quá nghiêm trọng.” Lâm vn vàng nói: “Không lâu nữa sẽ Ỏi.

“Vậy thì tốt, vậy thì tết…”

Hướng Nam Thiên gật đầu lẫm bẩm nói.

“Hướng lão, nghe nói người tân công Hà nhị gia đã có chuẩn bị âm mưu từ trước, hơn nữa lần này đến chỉ có phái 3 người mà đã đánh Hà nhị gia thành bộ dạng này. “Lâm Vũ cúi đầu thấp giọng nói, “Hơn nữa lúc đó bên cạnh Hà nhị gia còn có một chiến hữu, vị chiến hữu kia may mắn hơn Hà nhị gia nhiều, mặc dù gãy tay nhưng không có bị nhiễm độc, ba người kia đánh Hà nhị gia | thành như vậy có thê thầy thực lực của bọn họ không tầm thường, lai lịch không hệ đơn giản, vì vậy cùng với Thân Mộc Hạo Nhị làm ngài bị thương trước đó có lẽ là cùng một tổ chức, tôi tin rằng đó nhất định là một tổ chức rất đáng S9, Sắc mặt Lâm Vũ vô cùng nghiêm trọng, tự nói một mình, có thê làm bị thương chiên thần Hoa Hạ, lại làm bị thương cả đại đội trưởng của tổ chức ám sát nhất định không phải là một tổ chức nhỏ bé.

“Cậu đoán quả thực không sai.

Hướng Nam Thiên trầm mặc một lúc, sắc mặt lạnh tanh nói: “Nếu như ba người kia đã có thê làm Hà Tự Trăn bị thương thì bọn chúng rất có khả năng chính là người của Thần Mộc Hạo Nhị. Đám người này quả thực thuộc một tổ chức vô cùng khủng bó, trên thế giới luôn vang danh, đó là lý do tại sao lão tử đây chưa chết nhựng phải trồn ở đây giả bộ đã chết.”

Lúc ông ta nói lời này tay vị ở thành xe không khỏi run lên, hai mắt đỏ bừng dường như tâm trạng đã bị kích động, giọng nghiêm túc nói: “Có điều bọn chúng cũng không có gì đáng sợ cả, nêu như không phải ra tay âm thắm trong bóng tôi thì tôi sẽ bị thương thành như vậy sao? Đợi tôi khỏe lại nhất định sẽ tự tay giết hết bọn chúng.”

“Tôi thực sự nghĩ không ra Nhật Bản lại có một tổ chức lợi hại như vậy.”

Lâm Vũ cau mày có chút hoài nghỉ nói, anh lục lại trong ký ức, không hề có ký ức về tổ chức nỗi tiếng nào ở Nhật Bản.

“Gia Vinh, chuyện này cậu đừng nên hỏi nữa, biết nhiều không có lợi cho cậu.” ” Hướng Nam Thiên không nhịn được thở dài, dường như không muôn nói nhiều.

Lâm Vũ thấy Hướng Nam Thiên năm lân bảy lượt từ chối thì cũng không có kiên trì hỏi tiếp, dù sao thì anh nói ra chuyện này cũng là để nhắc nhở Hướng Nam Thiên mà thôi.

Lúc Lâm Vũ và Bộ Thừa đi về, Bộ Thừa đang lái xe đột nhiên lạnh lùng nói: “Thần Mộc Hạo Nhị là bạn của sư phụ.”

“Bạn của Hướng lão?”

Lậm Vũ nghe vậy thì không khỏi sửng sốt.

“Đó là lý do tại sao ông ta có thê dê dàng làm sư phụ bị thương.” Hai mắt Bộ Thừa phát ra một cô khí lạnh, lạnh lùng nói: “Sớm muộn cũng có một ngày, ông ta vì một đao này mà phải trả giá băng cả tính mạng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.