Chương 1157:
Giọng nói vừa hạ xuống, ánh mắt của cô chọt lạnh, trong tay đột nhiên có hai con dao ngắn sắc bén, sau đó cô đạp mạnh bước về phía trước, thân hình bay về phía Lâm Vũ với tốc độ cực nhanh, giống biến ảo thành một cái bóng mời Vệ phía Hàn Băng, Đàm Khải, và các Thănh viên khác của Cục Tình báo Quân đội không khỏi bất ngờ thay đổi vẻ mặt, phải : TP nhận là Rose nhanh hơn tất cả mọi người họ! Hơn nữa còn nhanh hơn rât nhiêu!
Ngay cả Bộ Thừa bên cạnh cũng không khỏi khẽ giật mình, hình như có chút kinh ngạc trước thân thủ của Rosel Xét riêng về tốc độ, Rose có thể không thua kém anh ta.
Mà anh là một đồ đệ được huấn luyện bởi chính chiên thân Hoa Hại Tốc độ của Rose không thua anh ta?
Vì vậy, có thể thấy, chủ nhân của Rose chắc chắn không phải là người bình thường!
Nhưng vẻ mặt Lâm Vũ lại bình tĩnh, năm chặt Thuần Quân kiếm trong tay, thân hình thẳng tắp, tuy tốc độ của Rose đối với đám người Hàn Băng là cực nhanh, nhưng đôi với anh mà nói cũng chỉ có vậy!
Trong tình huống một chọi một, anh chưa từng gặp phải bắt kỳ đối thủ nào, cho nên trong lòng rât bình tĩnh, không có một chút hoảng sợ.
Mãi cho đên khi Rose lao đến, cơ thê anh đột ngột khởi động, tránh khỏi cạnh sắc của nó, vụt qua một bên nhanh chóng.
Nhưng dường như Rose đã chuẩn bị từ trước, cô đột ngột xoay người, với đôi dao trên tay, cô đâm hàng chục nhát vào bụng Lâm Vũ nhanh như chóp.
Sắc mặt Lâm Vũ thay đội, phản ứng nhanh đến kinh ngạc, cổ tay cực kỳ linh hoạt xoay chuyền Thuần Quân kiếm trong tay, đột nhiên vang lên một tiếng “leng keng”, hóa giải chiêu thức của Rosel Sau khi Rose ám sát hết 10 dao, thân thể cũng rơi xuống đất, cô trượt sang ngang cách xa hai. bước, rồi lại lao về phía Lâm Vũ với tốc độ cực nhanh.
Lâm Vũ nheo mắt lại, cần thận quan sát từng cử động của cơ thê Rose, ngay lúc cô lạo đến, Lâm Vũ nắm chặt chuôi kiếm chìm xuông, sau đó vung tay lên, nhắm ngay. những khuyết điểm trên cơ thể cô, từ phía dưới đón lây cô theo đường chéo lên và đâm thắng bụng trái của cô.
Rose đột nhiên mở mắt ra, nghe thấy âm thanh xé trời, biết là nêu như lây thanh kiếm đâm trúng, nửa người của cô có khả năng bị cät đứt, cuộng quýt xê dịch cước bộ, cô tay chuyển động, cầm lấy thanh đao đè ép xuống “Đinh!”
Cùng › với âm thanh va chạm của kim: loại sắc bén, con dao ngắn trong tay Rose đột nhiên bị chắn động, cả người cô cũng bị lực cực lớn đánh vui về phía sau, cô giậm chân mây bước mới ôn định được cơ thể.
Rose kinh hãi nhìn Lâm Vũ, bên tay trái vẫn còn hơi tê rần run rấy, cô thật không ngờ thực lực của Lâm Vũ lại kinh người như vậy!
Kỳ thực Lâm Vũ không biêt làm sao, chiêu cuôi của anh chăng qua là một là tốc độ, hai là sức mạnh, đơn giản nhưng thô bạo! Bất kế anh đang đôi phó với những người bình thường hay những bậc thây về huyện thuật, anh toàn bộ đều dễ dàng!
“Em trai, thật đúng là còn có em mà.”
ose không khỏi không cảm thây sợ hãi, mà thay vào đó cười toe toét, và một dấu vết nhẹ nhõm lóe lên trong mắt cô.
Trong khi nói, tay của cô đã năm lây một vài mảnh giây bùa trên tay và ném tới trước mặt Lâm Vũ, Lâm Vũ vừa muốn lấy kiêm đỡ, nhửng những mảnh giây bùa trên không trung đột nhiên phát nổ, bốc ra một ít khói dày màu tím, nhanh chóng khuếch tán, đồng thời kèm theo mùi thơm kỳ lạ.
Lâm Vũ đột nhiên bị bao phủ bởi làn khói dày đặc màu tím này, anh dùng ông tay áo che miệng và mũi đề tránh hít phải khí.
“Mọi người chú ý, đừng để cô ta chạy mắt!”
Hàn Băng hoảng sợ khi nhìn thây điều này, ngay lập tức hét lên với những người xung quanh, vì sợ là Rose sẽ nhân cơ hội trồn thoát.