Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1199



Chương 1199

Sắc mặt Lão Hắc đỏ bừng, lập tức đầy một ít đồng đội bên cạnh, Tiionh chóng đứng lên, vô cùng không phục nói, anh ta ở trước mặt đội trưởng, làm mắt mặt đại đội Ám Thứ.

Nhưng mà, ngực và cánh tay trái của anh ta vẫn còn hơi đau nhức, trong lòng có chút kiêng ky, sợ lần nữa lại thua, anh ta chưa bao giờ nghĩ răng tiều tử này lại có sức mạnh như vậy!

Hơn nữa tốc độ cũng cực kỳ nhanh!

“Anh đã thua rồi, còn lại cái gì nữa?”

Tần Dũng lạnh lùng nói.

“Tôi đấu với cậu ta!”

Lý Trường Minh lập tức cởi áo khoác ném xuống đất, lộ ra cơ bắp cường tráng dưới lớp áo rán rỉ, lạnh lùng nói: “Vừa rôi là Lão Hắc đã đánh giá thấp đối phương, nếu không sẽ không thua nhanh như vậy, nào, ngay bay giờ tôi đấu một mình với tiêu tử này!

Đại biểu cho đại đội Hạt Hỗ và Đại đội _ Ám Thứt”

“Đợi đãi”

Vào lúc này, sau khi Hà Tự Trăn để ý đến kỹ năng vừa rồi của Liêu Trí, ông như đã nhìn ra một sô manh môi, bước tới hơi nghỉ hoặc quan sát Liêu Trí nói: “Tiểu huynh đệ này là người của đại đội Hạt Hồ các người? Sao trước đây tôi chưa từng thầy qua?”

Mặc dù Hà Tự Trăn không có nhiêu liên hệ với đại đội Hạt Hồ, nhưng dù sao thì cũng là anh em binh sĩ, hơn nữa đại đội Hạt Hồ, là lực lượng đặc biệt duy nhất có thể đe dọa đến địa vị của đại đội Ám Thứ bọn họ, vì vậy ông đối với các thành viên của đại đội Hạt Hồ nhất định hiểu rõ. Cho nên, ông đã đọc hồ sơ của đại đội họ và biết hầu hết những người trong đại đội của họ, nhưng người thanh niên với thân thủ xuật chúng này ông không có chút ân tượng nào.

“Cậu ấy đến đại đội của \ chúng tôi không lâu. Tổng cộng cũng chưa đến nửa năm. Nửa năm qua ngài chỉ trở lại một hai lần, tất nhiên không nhận ra cậu Ấy!” Tân Dũng cười nói: “Hơn nữa, tiêu tử này không “ có quan trọng, không xứng đề ngài biết!”

Chiến thắng lớn vừa rồi của Liêu Trí khiến cho Tần Dũng tự tin rất nhiều, không khỏi nghĩ, hóa ra Hà Tự Trăn bồi dưỡng người bắt quá cũng chỉ như vậy thôi!

Hơn nữa cụm từ “tiểu tử ‘ không có quan trọng” của hắn ta rõ ràng là một sự mỉa mai ngầm, dường như đang nói rằng tiểu tử của chúng tôi vẫn đánh bại sĩ quan huấn luyện của các người!

Lý Trường Minh tính tình hung bạo, nghe được lời nói của Tần Dũng, đương nhiên giận không có chỗ phát tiết, tức giận đáp lại: “Được rồi, đừng nói khoác nữa, một tiêu tử trong. đại đội các người lợi hại như vậy, vậy thì anh đường đường phó đội trưởng đấu với tôi hai lần, sao lần nào tôi cũng bị đánh bại! ý Lời nói của anh ta không phải là bịa đặt, anh ta và Tần Dũng quả thật đã đầu với nhau hai lần, Tân Dũng đương nhiên không phải đôi thủ của anh ta, lần nào anh ta cũng thắng.

Chỉ vì Tần Dũng bị lời nói của Lý Trường Minh chặn lại, sắc mặt tái nhọt, nghiên răng nghiên lợi nói: “Trước đây anh đánh thắng tôi, không có nghĩa là sau này có thể đánh thắng tôi!”

“Vậy được, chúng ta đứng lên đâu ngay bây giờ. Anh đại diện cho đại đội Hạt Hồ, tôi đại diện cho đại đội Ám Thứ. Ai thua sẽ học cách sủal Thế nào?” Lý Trường Minh khịt mũi lạnh lùng nói: “Anh tấn không! “

Sắc mặt Tần Dũng đột nhiên đỏ bừng, có chút không dám trả lời.

“Tôi cùng anh so đol” Liêu Trí lại đứng lên, lạnh lùng nói với Lý Trường Minh.

“Được, cậu đến cũng giống. nhaul” Lý Trường Minh lập tức đồng ý, trong lòng yên tâm, thật ra là anh ta cô ý khiêu khích với Tần Dũng, muôn tranh đoạt lại, chỉ cân anh ta đánh bại được tên Liêu Trí này, anh ta liền có thể lấy lại danh tiếng của đại đội Ám Thứ một lần nữal Tần Dũng sắc mặt thay đổi, không vội nói, nháy mắt với Liêu Trí, hình như hỏi Liêu Trí có chắc chắn không.

Liêu Trí tự tin gật đầu với Tần Dũng, tỏ ý rằng hắn không sao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.