Chương 1240
Lậm Vũ liếc nhìn bọn họ, vừa định thu hồi ánh mắt, đột nhiên phát hiện phía sau bọn họ có một bóng người lóe ên, rất quen thuộc.
Ánh mắt Lâm Vũ mở to, trong lòng hẽ động, có chút kinh ngạc, vội vàng bước nhanh đuổi theo về phía bóng dáng kia.
Mặc dù Lâm Vũ biết rõ không thể gặp được cô ở nơi này, nhưng bóng dáng cô chợt lóe lên thật sự quá quen.
thuộc, cho nên Lâm Vũ không thể không nhanh chóng đi theo, muốn thăm dò đến cuôi cùng.
Sau khi từ cửa bên của sảnh trước ra ngoài, đó là hậu viện, nhưng có khả năng đây chỉ là một trung viện, bởi vì phía sau có rất nhiều nhà ở, ở giữa sân có một hồ sen, cả hai bên đều là hành lang.
Lúc này tất cả đèn trong sân đều bật lên, sáng như ban ngày, mà trong viện lại có hơn mười người đàn ông áo đen thân hình khôi ngô tuần tra qua lại trong hành lang và sân, một vài người trong số họ đang dắt một con chó săn lớn với chiếc lưỡi đỏ tươi.
Dù sao đêm nay tham gia cuộc đấu giá đều là nhân vật tầm cỡ trong thành phó, cho nên phải đảm bảo an ninh.
Mà những người trong sân này, tất nhiên chỉ là một phân nhỏ lực lượng an ninh của toàn bộ lực lượng an ninh trong trang viên mà thôi, hơn nữa các nhân vật lớn mang theo vệ sĩ bên ngoài trang viên, đêm nay trang viên này sẽ là nơi an toàn nhất thành phố.
Cho nên Lâm Vũ càng không nghĩ ra, vì sao cô lại xuất hiện ở chỗ này.
Trong lòng Lâm Vũ đầy kinh ngạc đồng thời theo sát, chỉ thấy bóng dáng quen thuộc hôm nay mặc một bộ váy màu xám bạc, trên tay còn mang theo một chiễc cặp màu nâu, đi theo vài người đàn ông mặc y phục giông nhau, từng bước đi qua hành lang, đi về phía sau.
Lâm Vũ không khỏi nghi ngờ, bởi vì đang quay lưng với anh, Lâm Vũ không nhìn rõ mặt cô, khẽ nhíu mày, cũng nhanh chóng đi theo, nhưng vào lúc này hai người đã đi tới trước hành lang. Người đàn ông mặc đồ đen đeo tai nghe không dây đưa tay ngăn Lâm Vũ lại, trầm giọng nói: “Thưa ngài, thật ngại quả, nơi này tạm thời ngài không thể vào được!”
“Vậy sao bọn họ đi qua được?”
Lâm Vũ vội vàng chỉ đám người mặc đồng phục màu xám bạc phía trước.
“Bọn họ là nhân viên phụ trách đấu giá lần này!” Hai người áo đen vạm vỡ trầm giọng nói.
“Nhân viên?”
Lâm Vũ hơi ¡ ngắn ra, tất nhiên có chút ngoài ý muốn, không khỏi kinh ngạc RuP bóng dáng kia một lát, thầm nghĩ có phải anh nhận sai không?
Nhớ tới trước kia cũng từng có tình huống nhận sai này, cho nên anh liền không chờ đợi nữa, quay người đi về sảnh trước.
“Hà tiên sinh, cậu đi đâu vậy?”
Sau khi Hà Tự Hành nhìn thấy Lâm Vũ vội vàng đi lên, hạ giọng nhắc nhở: “Chủ nhân trang viên này không thích người khác đi qua đi lại trong “
viện của ông ta, cho nên cậu tôt nhất không nên đi linh tinh!”
“Tam gia, viện này quả thật thuộc về một ai đó sao?”
Lâm Vũ nhát thời hỏi: “Chủ nhân trang viên này rồt cuộc là ai?”
Vừa rôi bước vào hậu viện, nhìn thây căn nhà ở hậu viện, Lâm Vũ còn cảm thấy sửng sốt hơn, toà nhà này có lẽ còn lớn hơn anh nghĩ.
Không nói đến viện, chỉ cần nói có thể ở một nơi cách thành phố gần có một mảnh đất lớn như vậy, liên có thể thấy thân phận người này không tầm thường.
tha không biết xuất thân của người này, tôi chỉ biết là một vị chức cao vọng trong!” Hà Tự Hành không biết nhiêu lăm vê chuyện này, cười nói: “Quả thực, trang viên này, tôi cũng chỉ mới đến lân thứ ba.”
Chương 1241
Nguồn thiếu chương.