Cực Phẩm Ở Rể

Chương 619



Chương 619:

điều chế chắc chắn không có vần đề, vì thế tức giận chất vân: “Làm sao mà tôi biết được thuốc này có phải thật không! Nói không chừng đỗ là hàng nhái!”

“Cái này đơn giản thôi, đi đến viện kiểm chứng kiêm tra là được rồi!” Mũi đỏ ngắng đầu nói.

Lệ Chấn Sinh thấy dáng vẻ mũi đỏ như đã chuẩn bị trước, anh kiên định nói: “Nếu là thuốc do xưởng dược chúng tôi sản xuất chắc chăn là không có vấn đề!”

“Không có, vấn đề? Các người không biết xâu hỗ sạo? Người cũng sắp chết tới nơi rồi mà không có vấn đề?”

Vừa nói xong mũi to liền quay sang lớn tiếng nói với mọi người xung quanh: “Mọi người đến đây mà xem nè, xem coi anh tôi dùng thuốc cầm máu của họ xong thì xảy ra chuyện gì nè!”

Mũi đỏ vừa nói vừa đi đến chỗ người đàn ông đang năm trên đất, vén một góc n lên liền lộ ra cái cẳng chân đây máu, trên bắp chân người đàn ông có một vết thương dài khoảng ` mười xen-ti-met, mủ và máu nhỏ đầy trên đất, trên chân hắn ta nồi đầy những vết bang tím tím đỏ đỏ, trông vô cùng đáng sợ.

Mọi người xung quanh thấy cảnh tượng này đêu ô lên, cảm thấy sởn cả gai óc.

Tên đàn ông mũi đỏ lạnh lùng nói: “Thấy. chưa, anh tôi sử dụng thuốc mỡ của máy người mới trở nên như vậy đó! Vốn chỉ bị dao cắt trúng một chút, sau khi sử dụng thuốc của mây người thì thành ra như vậy luôn, hơn nữa còn sôt và hôn mê từ sáng đên giò!”

“Vậy sao anh không đựa đến bệnh viện!” Lệ Chân Sinh trầm mặt nói.

Mũi đỏ đã chuẩn bị trước, thấy Lệ Chấn Sinh hỏi như vậy cũng không đổi sắc mà cười lạnh nói: “Đến bệnh viện? Nếu. anh tôi mà có gì bắt trắc thì các người lại đồ lỗi cho bệnh viện?

Tôi nói cho anh biết, tốt nhất là các người hãy cho chúng tôi một lời giải thích để chúng tôi còn nhanh chóng đến bệnh viện, nêu anh tôi mà chết ở đây chính là chết trong tay Hồi Sinh Đường các người!”

“Tôi giải thích cái quái gì cho anh, ai biết được các người có sử dụng thuốc mỡ khác rồi cố ý vu oan cho Hồi Sinh đường chúng tôi không chứ!”

Lệ Chấn Sinh tức giận phản bác.

*Ôi trời ơi, bệnh nhân nghiệm trọng thế này sao lại để anh ta nằm trên đất vậy chứ?”

Đột nhiên trong đám người có tiếng kinh thán, sau đó thì thây Vạn Duy Vận từ đám người đó xông đến trước mặt người đàn ông bị thương, hắn kiếm tra vết thương rôi bắt mạch cho anh ta, hắn biến sắc vội vã nói với mũi đỏ: “Người anh em, tình trạng của bệnh nhân này tương đối nghiêm trọng, phải lập tức đưa đên bệnh viện.”

“Mẹ nó, ông là ai?”

Mũi đỏ lướt mất nhìn Vạn Duy Vận một cái, buồn bực nói: “Anh thì biết cái quái gì?”

“Ha ha, người anh em, nếu tôi không biết thì có lẽ cả Kinh thành này chẳng ai biết hết rồi.” Vạn Duy Vận ngưỡng thẳng lưng cười hà hà nói.

“Đây là bác sĩ Vạn, con trai của Vạn thân y của Thiên Thực đường đói “Đúng vậy, là bác sĩ Vạn, tôi từng đến khám bệnh ở chỗ ông ấy, y thuật ông ấy vô cùng tốt!”

“Nếu bác sĩ Vạn đã nói vậy thì chắc chắn sẽ không ‹ có sai đâu, cậu mau đưa anh cậu đến bệnh viện đi!”

Mọi người xung quanh đã nhận ra Vạn Duy Vận, dù sao nơi này trước kia là trụ sở chính của Thiên Thực Đường, đề phân biệt Vạn Duy Vạn với Vạn Sĩ Linh, họ gọi Vạn Duy Vận là bác sĩ Vạn.

“Hả? Anh… anh là bác sĩ Vạn của Thiên Thực đường sao?”

Mũi đỏ đột nhiên ngân người, giả bộ vô cùng kinh ngạc nói: “Nhưng vẫn chưa đòi được công đạo cho anh tôi!

Hồi Sinh Đường này giở trò vô lại, mãi vẫn không chịu thừa nhận!”

“Có thể cho tôi xem thử thuốc mỡ anh cậu dùng không?” Vạn Duy Vận vội vã hỏi: “Đệ tôi coi thử nó có vẫn đệ gì không, nói không chừng cậu đã hiểu lâm người ta.”

Vạn Duy Vận vờ nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.