Chương 621:
“Vậy được rồi, được rồi.” Đáy mắt Lý Chân Bắc lướt qua một tia thất vọng, cười hà hà gật đầu.
“Anh Hà, sau này… có thể đến Hồi Sinh Đường | thăm anh không?” Lý Thiên Ảnh cắn môi dè dặt hỏi.
“Tất nhiên là được.” Lâm Vũ cười gật đầu, anh có chút bát lực, mây hôm nay anh cũng nhìn ra được Lý Thiên Ảnh ngày càng ỷ lại vào anh, có lẽ là bởi vì anh đã cứu cô.
“Nếu thời tiết trở lạnh cố nhớ giữ ấm cơ thể, cơ thể cô không thê chịu lạnh được.” Sau khi dặn dò cô ấy Lâm Vũ xoay người bước lên xe.
Lý Thiên Ảnh gật đầu, ngẵn. ngơ đứng tại chỗ nhìn Lâm Vũ rời xa.
“Nha đầu ngốc, mau trở về phòng đi, trời định con không có cái phúc khí đó!” Lyd Chấn Bắc không nhịn được lắc đầu cảm thán, ngầm nói Lý Thiên Ảnh không có phúc khí làm vợ Lâm Vũ.
Ánh mắt Lý Thiên Ảnh tràn đầy. tình ý, nhìn về hướng Lâm Vũ rời đi nói khẽ: và được anh ây đã là vô cùng may mãn..
Đợi đến Lâm Vũ đuổi tới Hồi Sinh Đường phía sau, đầu mũi đỏ đám người đã huyên náo rồi bời, quần chúng vây xem cũng đều bị hẳn đem cảm xúc kéo theo lên, thật nhiều người còn mò lên tảng đá đánh tới hướng Hồi Sinh Đường bảng hiệu.
“Làm gì đó?”
Lâm Vũ thấy cảnh tượng đó không nhịn được tức giận quát lớn, dường như rong đó còn ân chút nội lực, mọi người nghe thấy vô củng sợ hãi, sau khi thấy Lâm Vũ liền yên tĩnh lại.
“Tiên sinh, cậu đã trở về!”
Khi Lệ Chắn Sinh thấy Lâm Vũ liền vô cùng vui mừng, như nhìn thấy một cọng cỏ cứu mạng vậy, vội vàng chạy qua, nước mắt cũng sắp trào ra, cuôi cùng tiên sinh cũng vệ rôi! Nếu tiên sinh mà không về chắc họ sẽ phá sập nhà mắt…
“Cuối cùng anh cũng về rồi sao Hà Gia Vinh, tôi còn tưởng anh là con rùa rụt cổ, bị dọa sợ trồn đi rôi chứ!”
Tên mũi đỏ ngâng đầu trừng mắt nhìn Lâm Vũ chế giêu.
“Xảy ra chuyện gì?” Lâm Vũ lạnh lùng liếc nhìn hắn, hỏi Lệ Chấn Sinh.
Lệ Chấn Sinh nhanh chóng báo cáo tình hình cho Lâm Vũ.
Lâm Vũ nghe xong cười lạnh, lướt mắt nhìn Van Duy Vận đứng sau mũi đỏ, chợt hiều ra đã xảy ra chuyện gì, cười híp mắt hỏi mũi đỏ: “Anh của cậu dùng thuốc mỡ cầm máu trị sẹo của chúng tôi nên mới bị như vậy?”
“Đúng vậy!” Tên mũi đỏ lạnh lùng đáp.
“Có thể cho tôi xem thử không?” Lâm Vũ cười đưa tay ra.
Tên mũi đỏ ném thuộc mỡ sang, lạnh giọng nói: “Tự coi thử xem có phải thuốc của xưởng thuộc mây người không, tôi coi anh giải thích thê nào!”
Lâm Vũ cầm lấy xem thử, quả thật là thuốc của xưởng mình sản xuất, anh cau mày, ánh mát anh nhìn Vạn Duy Vận và tên mũi đỏ như hai kẻ đần, bắt anh giải thích cái quái gì, hai tên đần này không biết loại thuồc này không có bán trên thị trường sao?
Lâm Vũ không vội nói, bóp ra một ít thuốc mỡ và thoa vào giữa các ngón tay, xác nhận răng thuộc mỡ đó là hàng thật và được sản xuất trong nhà máy của chính mình.
Tuy nhiên, xưởng sản xuất loại thuôc mỡ này được bảo vệ bởi những vệ sĩ tận tụy, hơn nữa các nhân viên khi đi làm và tan làm đều phải khám xét người, làm sao có thê truyền ra bên ngoài chứ, càng kì lạ hơn là nó lại được truyên đến tay Vạn Duy Vận.
“Thê nào, đó là dược phẩm của nhà máy sản xuất của anh đúng không, bây giờ không còn gì đề nói nữa rồi chứ?” Tên mũi đỏ hung hăng nói với vẻ mặt mãn nguyện.
“Thuốc này các người mua ở đâu vậy?”
Lâm Vũ cũng hỏi thăm mà không trực tiếp nói ra.