Cực Phẩm Ở Rể

Chương 714



Chương 714:

Trước têt Nguyên Đán một ngày, gân buôi trưa, Lâm Vũ đang ngôi trong phòng khám bệnh, Hàn Băng đột nhiên chạy tới, không nói một tiêng, vây vậy tay với Lâm Vũ.

Nhìn thây điều này, anh liền để Đậu Tân Di thay ca cho anh, sắc mặt nghiêm túc bước tới nhìn Hàn Băng nói: “Sao thế, bắt được tên sát nhân biết huyền thuật kia rồi?”

“Không có.” Hàn Băng lắc đầu.

“Không có?” Lâm Vũ cau mày: “Không có vậy cô vây tay với tôi làm gì?”

“Tôi gọi anh đi a, hôm nay là đại thọ tám mươi tuổi của Do lão gia tử, anh quên rôi sao?” Hàn Băng tự hỏi: “Không ph ng lạt ý tham gia  sao?”

“Đúng!”

Lâm Vũ lúc này mới sực nhớ ra, liền nhanh chóng câm lấy một củ nhân sâm núi đã chuẩn bị từ lâu, nhanh chóng đến bữa tiệc đại thọ của Do lão gia tử cùng Hàn Băng.

Bởi vì lão gia không thích đi khách sạn nên đã chọn tổ chức tiệc sinh nhật ở nhà, còn chưa đến nhà Do Hội Đường, Lâm Vũ từ xa đã nhìn thấy khoảng không trước công nhà Do Hội Đường có đây đủ các bàn tròn rôi.

Tông cộng có. đến hai mươi hoặc ba mươi bàn. Hiển nhiên là định tổ chức tiệc sinh nhật ở ngoài.

May mắn thay, thời tiết hôm nay năng, không có gió, ăn cơm ở bên ngoài cũng không quá lạnh.

Tuy nhiên, phần bên ngoài của bàn tròn vận được bao bọc bởi lớp vải  cản gió để đạt được hiệu quả giữ nhiệt.

Lúc này, hơn nửa bàn tròn đã đông đủ người, ngồi cắn hạt dưa, nhâm nhỉ uống trà, hàn huyên tâm sự gì đó.

Lâm Vũ chú ý một điều, những người  này khi ngồi, cơ bản eo đều thẳng, rất nhiều người đang ăn hạt dưa, nhưng mặt đât rất sạch sẽ, không có dấu vêt của hạt dưa, hiển nhiên là bọn họ đã sông dưới kỷ luật. Hiển nhiên là những người đã sống một thời gian rất dài dưới kỷ luật, ước tính rằng ở đây đa số đều là quân nhân.

Lâm Vũ thản nhiên liếc nhìn, từ bàn trong góc phát hiện một bóng dáng quen thuộc, Trương Dịch Hồng!

Lâm Vũ lạnh giọng cười, quả nhiên hôm nay hắn ta cũng đến.

Tuy nhiên, Trương Dịch Hồng chỉ quan tâm đến việc nói chuyện với đồng nghiệp của mình, không đề ý đên Lâm Vũ và những người khác.

Hàn Băng và Lâm Vũ sau khi xuống xe trực tiệp đi thắng vào trong sân, lúc này Do lão gia tử đang mặc một bộ Đường Trang màu đỏ, năm trên ghế tựa trong sân, mỉm cười nhận  những lần củi lạy chúc thọ của những đứa trẻ.

“Chúc cụ nội phúc như nam hải, thọ tỉ nam sơn!”mây đứa trẻ lớn nhỏ dùng giọng sữa của chúng nói.

“Tốt, Tốt!”

Do Hội Đường cười haha cầm chục cái phong bao lì xì phát cho mấy đứa cháu nội.

“Do lão gia tử, chúc ngài năm nào cũng có ngày này, tuổi nào cũng có ngày hôm nay, tôi thay mặt mọi người trong quân đội đến chúc thọ ngài, thủ trưởng chúng tôi có gửi lời hỏi thăm đến ngài, vì tính chất công việc nên không đến được, mong ngài không đề ý!”Hàn Băng nhanh chóng chúc thọ lão gia tử.

Do Hội Đường gật đầu cưởi mỉm, nói:  “Tốt, việc quân đội quan trọng hơn, tôt”

“Ba, người ta là quân nhân!”

Do Qúy Giang có chút bất lực nhìn ba mình cười, nhanh chóng nhận quà của Lậm Vũ và Hàn Băng, cười nói : “Xin lỗi, tai của ba tôi không tốt lắm, hôm nay tổ chức một bữa tiệc trước cửa nhà, quả thật có chút sơ sài, mong hai người không đề ý.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.