Chương 897:
“Bác Lý, các người ra ngoài trước đi!”
Lâm Vũ để bảo mẫu ở lại, sau đó Chấn Bắc lắc đầu, tàn đầy vẻ hồ thẹn nói.
“Bác Lý đừng nói như vậy, chuyện này là tác trách của con.
Lâm Vũ lắc lắc đầu, lộ ra chút tự trách nói.
“Tôi vân luôn thúc giục con nhỏ này tìm cậu nhanh chóng châm cứu lại, nhưng nó nói cậu đang cùng thánh y Hàn Quốc khiêu chiến, không thể, phân tâm, cho nên nó vẫn luôn gắng gượng, muôn đợi cậu hôm nay thi đâu xong sẽ tìm cậu.. Ị mà không nghĩ đến hôm nay nó..
Hai mắt Lý Chân Bắc đỏ lên, thở ra một hơi dài.
Trong lòng Lâm Vũ khẽ run lên, một cảm xúc khó tả tràn ngập trong trái tim, sau khi bước vào phòng nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Lý Thiên Ảnh, trong lòng chua chát không nói thành lời.
Cô trước nay đều như vậy, luôn suy nghĩ cho người khác trước tiên.
“Bác Lý, các người ra ngoài trước đi!”
Lâm Vũ để bảo mẫu ở lại, sau đó khóa cửa lại, kêu bảo mẫu cởi quần áo Lý Thiên Ảnh, liền lấy ra kim bạc, sau đó một cây kim đã được ghim.
vào cơ thê trăng trẻo và mảnh mai của Lý Thiên Anh.
Lúc ghim kim anh nhịn không được nghĩ răng, nêu như anh học được châm thử năm Thiên Địa Kinh của Châm pháp Đạt Ma, nêu như làm tan những bộ này sau đó ân trong bát quái, có phải sẽ triệt đề cắt đứt sinh mạng ngắn ngủi của Lý Thiên Ảnh hay không?
Bởi vì tình hình lần này của Lý Thiên Ảnh khá nghiêm trọng, cho nên sau khi Lâm Vũ giúp cô ây châm cứu Xong, liền tiêu hao linh lực rất nhiều, rõ ràng cả người yêu đi hẳn mười phân.
Nếu không phải linh lực trong cơ thể anh bây giờ phong phú hơn trước rất nhiều, có lẽ anh đã gục ngã rồi.
May mà lúc này Lý Thiên Ảnh đã từ từ tỉnh lại, sác mặt cũng dần dần khôi phục vẻ hồng nhuận.
– Sau khi cô ấy nhìn thấy sắc mặt nhọt nhạt của Lâm Vũ, miệng cô liên mều máo, trong mắt tràn ngập nước mắt, nghẹn ngào nói: “Hà tiên sinh, tôi không sao, thật sự đã thêm phiền phức cho anh…”
“Nói linh tỉnh gì đó!” Lâm Vũ nhìn cô cười một cái, liền chuyển chủ đề nói: “Có thể đứng dậy không, có thể đứng dậy thì câm quân áo, đi, đi theo anh đên hội trường, xem xem anh làm sao dạy dỗ đâm bác sĩ Hàn Quốc đó.”
Lúc anh nói chuyện có chút vô lực, nêu như nói trước khi châm cứu cho Lý Thiên Ảnh, anh có thê năm chắc khả năng thắng Phác Thượng Du tám mươi phân trăm, nhưng mà hiện tại, anh chỉ có thể năm chắc khả năng thắng năm mươi phần trăm.
Nhưng mà lúc nhìn thấy khuôn mặt của Lý Thiên Ảnh, anh không thê thẻ hiện ra bất kỳ ưu tư nào, nêu không thì sẽ khiến cô càng thêm hỗ thẹn.
“Được!”
Tâm tình Lý Thiên Ảnh lộ ra chút vui mừng, lập tức ngôi dậy, cũng không hê kêu Lâm Vũ ra ngoài, không chút ngại ngủng liền đứng lên đi đến tủ quân áo chọn đô.
Lâm Vũ lần này cũng không chủ động yêu câu ra ngoài, bởi vì anh bây giờ có chút mệt, hai chân như đeo chì, muốn nhắc chân lên cũng tốn sức, chỉ có thể yên tâm tận hưởng quá trình thay đồ của Lý Thiên Ảnh.
Sau khi đợi Lý Thiên Ảnh thay đồ xong, Lâm Vũ mới mệt mỏi chống người đứng. dậy, cô ý bày ra dáng vẻ thoải mái, cùng với Lý Thiên Ảnh cùng nhau ra khỏi cửa.
“Hà tiên sinh, anh…anh không sao chứ?”