Chương 1186
Đám người ở bên khác, Lưu Vũ Tình trong mắt hiện lên vẻ ghen tị, nói: “Đồ trang sức làm bằng Ngọc Long Thạch phải rất đẹp, chưa kể có tác dụng thần kỳ là sưởi ấm vào mùa đông, giải nhiệt vào mùa hè và xua đuổi ma quỷ. Tôi đã quyết định rồi, tôi cũng muốn sở hữu một mặt dây chuyền Ngọc Long Thạch bằng đá. “
Bùi Tuệ Lâm gật đầu đồng ý và nói: “Nghe anh nói như vậy, tôi cũng muốn có trang sức làm bằng Ngọc Long Thạch. Tiếc là Ngọc Long Thạch cực kỳ hiếm. Muốn mua Ngọc Long Thạch để làm thành trang sức, không biết phải đợi đến lúc nào ”.
“Ai nói không mua được, trước mắt không phải là có sẵn rồi sao?” Lưu Vũ Tình chớp mắt cười tinh quái.
Bùi Tuệ Lâm sửng sốt, trong tiềm thức hỏi: “Ý cô là gì?”
“Nhìn tôi đi.” Lưu Vũ Tình cười thần bí, đột nhiên cởi bỏ mũ lưỡi trai cùng kính râm, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp cùng đường nét thanh tú, nâng lên đôi chân dài đi về phía Trần Gia Bảo.
“Này, cô định làm gì vậy, cô điên rồi à?” Bùi Tuệ Lâm sửng sốt, nhanh chóng vươn tay muốn kéo Lưu Vũ Tình, nhưng chưa kịp giữ thì Lưu Vũ Tình đã cất bước đi rồi.
Bùi Tuệ Lâm bực bội dậm chân, cô ta không dám xuất hiện trước mặt Trần Gia Bảo như Lưu Vũ Tình, chưa kể ở đây còn có người do anh trai cô cử đến, nếu anh cô ta biết cô ta tự mình đến xem Trần Gia Bảo thi đấu, nhất định khi quay lại, chắc chắn sẽ bị ăn mắng một trận, vì vậy cô ta càng không dám lộ diện, chỉ ở lại chỗ cũ và nhìn Lưu Vũ Tình tiếp cận Trần Gia Bảo.
Khi Lưu Vũ Tình bước vào tầm mắt của mọi người, xung quanh cô ta đều ồ lên kinh ngạc, và tất cả đều nhận ra cô ta là cô chủ nhà họ Lưu.
Mặc dù nhà họ Lưu không thuộc top 10 đại gia tộc nhưng ở tỉnh Phú Thọ, nhà họ Lưu cũng được coi là một dòng họ rất quyền lực, là cô chủ lớn của nhà họ Lưu, Lưu Vũ Tình được biết đến với sắc đẹp và tiếng tăm vang dội khắp cả tỉnh Phú Thọ.
Chỉ là tất cả mọi người đều không ngờ rằng, ngay cả nữ thần cực phẩm nhất như Lưu Vũ Tình cũng tới xem trận đấu đặt cược đá này, xem ra vẫn là bọn họ đánh giá thấp tầm ảnh hưởng của Trần Gia Bảo.
“Xin chào anh Trần, tự giới thiệu. Tôi tên là Lưu Vũ Tình. Tôi đã ngưỡng mộ anh Trần từ lâu.” Lưu Vũ Tình mỉm cười đến bên Trần Gia Bảo, đồng thời đưa bàn tay mảnh khảnh của mình ra với Trần Gia Bảo.
Anh em của Ngụy Phong Lăng đương nhiên biết Lưu Vũ Tình, cũng biết nhà họ Lưu luôn có quan hệ tốt với Bùi Thanh Phong, cho nên bây giờ nhìn thấy Lưu Vũ Tình chủ động tiếp cận Trần Gia Bảo, bọn họ không khỏi nhíu mày.
Trần Gia Bảo chỉ nhìn thấy ngoại hình và vẻ đẹp của Lưu Vũ Tình, cho dù là vóc dáng hay khí chất, cũng không thể xếp dưới Liễu Ngọc Phi và Ngụy Nhã Huyên, anh không khỏi sáng mắt lên.
Khi ở thành phố Hòa Bình, Lưu Vũ Tình đã nhìn thấy Trần Gia Bảo từ xa, nhưng Trần Gia Bảo chưa bao giờ nhìn thấy Lưu Vũ Tình, vì vậy anh không biết cô ta.
“Xin hỏi, cô tìm tôi có việc gì không?” Trần Gia Bảo nhẹ nhàng bắt tay Lưu Vũ Tình rồi buông ra, lễ phép và đứng đắn.
Lưu Vũ Tình càng cong môi, cười nói: “Tôi nghe anh Trần nói rằng anh có ý định chế tác Ngọc Long Thạch thành đồ trang sức. Không biết anh Trần có ứng cử viên thích hợp để hoàn thiện gia công viên ngọc chưa? Anh biết không, Ngọc Long Thạch cực kỳ hiếm. Để đạt được sự hoàn hảo, người ta phải tìm được những bậc thầy chế tác có kinh nghiệm. “
Trần Gia Bảo lắc đầu.
Lưu Vũ Tình cười và nói: “Thật tình cờ khi nhà họ Lưu của chúng tôi biết một bậc thầy. Ông ấy là người đứng đầu ở tỉnh Phú Thọ và thứ ba ở Việt Nam trong lĩnh vực chế tác ngọc. Ông ấy tất nhiên có thể chế tác hoàn hảo loại Ngọc Long Thạch này. Bậc thầy này tính tình kỳ quái, bình thường sẽ không ra tay. Tôi e rằng việc nhờ ông ấy gia công Ngọc Long Thạch không phải là một chuyện dễ dàng. “
Ngay khi nói xong, những người xung quanh am hiểu về vòng ngọc đột nhiên nhận ra rằng đối với nghề thủ công chế tác ngọc, chỉ có “bậc thầy” đó mới có thể xếp hạng nhất tỉnh Phú Thọ, chỉ cần là ngọc từng qua tay ông ấy chế tác, gần như có thể nói là một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo, và được giới thượng lưu vô cùng săn đón.