Chương 1574
Chỉ có một điều lạ là Quách Thành Công luôn cảm thấy đã gặp cô gái này ở đâu đó rồi, nhưng lại không thể nghĩ ra được, theo lí mà nói thì không cần thiết, một cô gái đẹp thế này, nếu như đã gặp qua rồi chắc chắn ông ta không thể quên được.
Còn người phụ đang đứng bên cạnh chính là vợ ba mà ông ta mới cưới hỏi ít lâu tên Tào Tuyết Nhi.
Đường Thiên cảm nhận được cái nhìn thèm thuồng của Quách Thành Công, cảm giác chiếm hữu đó làm cô nổi lên một phản xạ có điều kiện, sự khinh bỉ và ghê tởm nảy sinh trong tim cô, cô không nhịn được mà lùi về sau hai bước, áp xuống sự kinh tởm trong lòng rồi nói với nhân viên: “Đi thôi, tôi theo cô đi quẹt thẻ.”
Nhân viên bán hàng không ngờ được sẽ xảy ra chuyện như thế này, ngại ngùng đáp ứng, sau đó, người phụ nữ trẻ, cũng là Tào Tuyết Nhi cười lên tiếng: “Hóa ra là còn chưa trả tiền, vậy sợi dây chuyền nafyc cũng không phải của cô, nhân viên, gói nó lại cho tôi, tôi mua.”
Cô ta cũng nhìn thấy ánh nhìn nóng rực của Quách Thành Công dành cho Đường Thiên, trái tim cô ta khó chịu, liền đem lửa giận chút lên cô, làm Đường Thiên mang mác hồ li tinh, thế nào cũng phải dành lấy sợi dây chuyền!
Nhân viên bất lực trả lời: “Sợi dây chuyền này cô đây đã chọn trước, hơn nữa cô cũng nhìn thấy đấy, cô ấy lập tức quẹt thẻ bây giờ rồi.”
“Tôi không quan tâm, chỉ cần là chưa trả tiền thì nó không phải là của cô ta, tôi muốn mua thì chẳng có vấn đề gì cả!”
Đường Thiên tức giận, nhíu mày: “Các người vô lý, rõ ràng tôi là người thấy trước, nếu như không phải do cô phá đám, tôi đã trả tiền cho sợi dây chuyền này rồi, cô dựa vào cái gì mà muốn cái gì được cái đó? Làm người thì phải biết trước biết sau chứ!”
“Biết trước biết sau?” Tào Tuyết Nhi đắc ý cười: “Cô có biết chồng tôi là ai không? Chồng tôi là em họ của của nhà họ Đường và là bạn của Cảnh sát trưởng nhà họ Ngụy, cả cái Vĩnh Kỳ này, nhà họ Ngụy nối gì thì đó là quy tắc, hiện tại tôi nói cái dây chuyền đó là của tôi thì nó là của tôi, chính cô là người đến cướp nó.”
Nhân viên bán hàng bị dọa sợ, nhà họ Ngụy ở Vĩnh Kỳ này không mấy phô trương thanh thế, nhưng phàm là những người dù chỉ có một chút quan hệ vs gia tộc đó đều không ai dám đắc tội, chỉ sợ sợi dây chuyền này thật sự bị cướp đi rồi.
Đường Thiên cười lạnh lùng: “Dám nói lung tung về nhà họ Ngụy trước mặt tôi sao? Tôi đến thành phố này mặc dù không lâu nhưng chưa từng nghe qua việc nhà họ Ngụy Cao quý như thế lại có loài sâu bọ không biết đối nhân xử thế như thế này, lấy nhà họ Ngụy ra chống lưng, lại còn kiêu ngạo, độc đoán. hèn nào người ta luôn đồn đại về những con sâu làm rầu nồi canh.”
“Cô chửi ai là sâu bọ? Cô có tin tôi cắt tôi cô không!” Tào Tuyết Nhi tức điên, quay ra quát tháo nhân viên: “Nhanh lên, gói hàng vào, tôi mua nó!”
Nhân viên này vừa đến đây làm việc được không lâu, lần đầu tiên gặp phải trường hợp như thế này, lúc đó không biết phải làm gì chỉ đứng đơ trên mặt đất.
Rất nhanh tiếng cãi nhau ở cửa hàng đã thu hút không ít người đến, một lúc sau người xem đã đông nghịt.
Đúng lúc Trần Gia Bảo và Lục Bảo Ngọc cũng đi ngang qua đó, nhìn thấy đám người xúm lại đông đúc, Lục Bảo Ngọc có chút tò mò: “Gia Bảo, anh xem một người tụ tập ở đây làm gì thế, chúng ta cũng qua đó xem đi.”
Hai người cũng bước về phía đó, với sự hợp sức của hai người đã nhanh chóng chen lên hàng đầu.
Nhìn thấy Đường Thiên, miệng Trần Gia Bảo không nhịn được mà rộ lên ý cười, hóa ra là cô ấy.
Đường Thiên không phát hiện ra Trần Gia Bảo. Lúc này, cô ấy đang tức giận vì sự kiêu ngạo và hống hách của Tào Tuyết Nhi: “Rõ ràng tôi là người nhìn trúng sợi dây chuyền này trước, dựa vào cái gì mà cô dám chen vào đòi mua nó, chẳng lẽ có chút quan hệ với nhà họ Ngụy là có thể vô lý và không coi ai ra gì như vậy sao?”
“Dựa vào cái gì ấy hả? Để tôi nói cho cô biết nhé, dựa vào việc chúng tôi có tiền có quyền đấy, huống chi cô còn chưa trả tiền, cho dù cô đã trả tiền mua nó rồi thì tôi vẫn có cách giành lại sợi dây chuyền này từ tay cô, hơn nữa cô còn không thể làm được gì hết!” Tào Tuyết Nhi vô cùng đắc ý, như thể đang nói có tiền mua tiên cũng được!