Chương 1721
“Được, thật tốt, chúng ta đi thôi.” Văn Linh Lan vui vẻ hoan hô ra, chủ động nắm lấy cánh tay Trần Gia Bảo, đi ra ngoài.
Đồng Nhất Nam nhìn chằm chằm bóng lưng Trần Gia Bảo, trong mắt hiện lên sự đố kỵ nồng đậm, hai quyền nắm chặt, phát ra tiếng xương “ọp ẹp”: “Trần Gia Bảo, bây giờ anh đừng khoái chí vội, Linh Lan cũng không thể ở bên cạnh anh 24 giờ, đợi đến khi anh bị bỏ rơi, tôi sẽ khiến anh hối hận!”
Trần Gia Bảo có tài lực lớn mạnh vô cùng, tuy rằng giọng điệu Đồng Nhất Nam nói không lớn, nhưng vẫn bị anh nghe rõ ràng, khóe miệng nhếch lên một nụ cười trào phúng, nếu Đồng Nhất Nam thừa dịp Văn Linh Lan vắng mặt xuống tay với mình, người hối hận ở đây, nhất định sẽ là Đồng Nhất Nam.
Trong sân, Đồng Nhất Nam nặng nề hừ một tiếng, bước nhanh đi theo, đồng thời trong lòng tính toán tốt, trận đấu bowling lần này, nói không chừng có thể nhân cơ hội dạy dỗ Trần Gia Bảo một phen, khiến Trần Gia Bảo mất mặt trước mặt Văn Linh Lan, khiến Trần Gia Bảo không còn mặt mũi xuất hiện trước mắt Linh Lan nữa.
“Chủ ý này hình như không tồi.”
Khóe miệng Đồng Nhất Nam nhếch lên một tia ý cười, ngay cả bước chân cũng nhẹ nhàng đi không ít.
Văn Linh Lan dẫn Trần Gia Bảo đến gara, ngồi trên cadillac, một đường đi về phía tòa nhà thương mại quốc tế ở trung tâm thành phố Hà Tĩnh.
Đồng Nhất Nam cũng lái một chiếc Porsche đi theo phía sau.
“Gia Bảo, nếu như tôi không ở bên cạnh anh, anh tốt nhất nên nhẫn nhịn Đồng Nhất Nam một chút.” Văn Linh Lan nhìn xuyên qua gương chiếu hậu, nhìn Porsche của Đồng Nhất Nam, nói: “Người này bề ngoài nhìn như nho nhã lễ độ, trên thực tế lòng dạ vô cùng nhỏ nhen, có lòng tham, muốn chiếm hữu rất mạnh, anh ta thấy anh vẫn luôn ở cùng tôi, nhất định sẽ nghĩ biện pháp đối phó anh, hơn nữa anh ta là cường giả võ đạo ‘Thông U Hậu Kỳ’, gia tộc cũng có thế lực không nhỏ, nếu như không quá đáng đến mức không chịu đựng được, thì tốt nhất là không nên xung đột với anh ta.”
“Cảm ơn lời nhắc nhở của cô.” Trần Gia Bảo cười cười, tùy ý tựa vào chỗ ngồi, anh cảm thấy vô cùng bình thường: “Anh ta trong mắt cô có lẽ tương đối mạnh, nhưng Trần Gia Bảo tôi cũng không phải là quả hồng mềm mặc cho người ta xoa bóp, xung đột với tôi, sẽ là hành vi ngu xuẩn nhất cả đời anh ta.”
“Khó trách anh chỉ dùng một cái ánh mắt có thể doạ sợ một đám người qua đường, khí thế này quả nhiên đủ cuồng bạo!” Văn Linh Lan cười khen ngợi một câu, biết Trần Gia Bảo không nghe lời khuyên của mình, thế nhưng, Trần Gia Bảo đã trở thành khách quý của nhà họ Văn, hơn nữa còn có cô ta ở bên cạnh Trần Gia Bảo, cho dù Đồng Nhất Nam đối với Trần Gia Bảo khó chịu hơn nữa, cũng không có cơ hội xuống tay với anh.
Nghĩ đến đây, Văn Linh Lan không nói nhiều nữa.
Chẳng bao lâu, chỉ một nửa giờ sau đó, họ đã đến điểm đến của bowling – Tòa nhà Thương mại Quốc tế.
Sau khi xuống xe, ba người đi thẳng về phía tòa nhà.
Trên đường tới, Trần Gia Bảo đã nghe Linh Lan nói qua, người hẹn cô chơi bowling tên là Bạch Văn, mà Bạch Văn người này lai lịch không nhỏ, là người nổi tiếng nhất thành phố Văn Minh bên cạnh, cũng là người tài hoa nhất thế hệ trẻ, được tất cả các cường giả coi trọng.
Mà quan trọng hơn là, Bạch Văn chẳng những lớn lên từ nhỏ cùng Văn Linh Lan, hơn nữa còn coi Văn Linh Lan là e gái ruột thịt, cho nên quan hệ giữa hai người đặc biệt tốt, đây cũng là nguyên nhân Văn Linh Lan không muốn huỷ lịch hẹn với Bạch Văn.
Không bao lâu sau, Trần Gia Bảo đi theo Văn Linh Lan đến tầng bốn của tòa nhà.
Trần Gia Bảo nhìn xung quanh một vòng, chỉ thấy tầng này gần như toàn bộ là cơ sở giải trí, có không ít thanh niên nam nữ đang chơi các loại trò chơi khác nhau, khắp nơi tràn ngập nhiệt huyết thanh xuân.
Đột nhiên, chỉ thấy một người đàn ông ba mươi tuổi, mặc áo sơ mi trắng, tay đeo đồng hồ, mỉm cười và đi đến trước mặt, nói: “Linh Lan đến rồi sao, anh còn nghĩ rằng em muốn cho anh leo cây đấy, ồ, người cô này là ai, mặc dù nhìn khuôn mặt có vẻ lạ lẫm, nhưng có thể đứng với Linh Lan đến đây chơi, lại còn rất trẻ tuổi.”
Bạch Văn tò mò nhìn về phía Trần Gia Bảo, cười chào hỏi anh.