Cực Phẩm Thần Y

Chương 1915



Chương 1915

Trần Gia Bảo ngồi trên ghế, phát hiện trên ghế đã chuẩn bị sẵn giấy bút, mà ở trên góc bên trái của ghế còn viết tên của anh nữa.

Vũ Trầm Minh đứng lên, đi tới bên mép bục chủ trì, đem Trần Gia Bảo cùng với các tuyển thủ tất cả đều thu hết vào trong mắt, cầm lấy micro rồi nói: “Mọi người, trong số các vị có lẽ có người không quen biết tôi, tôi tên là Vũ Trầm Minh, là gia chủ của nhà họ Vũ tại núi Vụ Ẩn, tiếp theo đây sẽ do tôi tới chủ trì cuộc thi.”

Các khán giả trên quảng trường lại dấy lên bàn tán rầm rộ, gia chủ của nhà họ Vũ đích thân chủ trì cuộc thi, từ đó có thể thấy được nhà họ Vũ rất coi trọng cuộc thi Đông y này.

Vũ Trầm Minh khẽ ho hai tiếng, sau khi đợi người trên quảng trường yên lặng trở lại thì bấy giờ mới nói: “Câu hỏi thứ nhất, thảo luận về các nguyên tắc và lý thuyết của Ngũ vận Lục khí. Sau khi viết xong, nộp đáp án lên đây, người trả lời sai sẽ bị loại.”

Hôm qua Trần Gia Bảo đã từng trả lời câu “Trăm bệnh đều được sinh ra từ Lục khí” mà câu hỏi này dường như chỉ thêm vào “Ngũ vận”, nhưng trên thực tế, “Ngũ vận, Lục khí” kết hợp với nhau được cho là lý thuyết khó hiểu nhất trong Đông y, nó có liên quan đến thiên văn, địa lý, cơ thể người, âm dương… các loại phương diện, độ khó chắc chắn tăng lên vài bậc!

Hồng Yến Nhi và Khương Ngọc nhíu mày lại suy nghĩ, nhất thời không biết nên đặt bút xuống viết như thế nào.

Vũ Nhược Uyên cùng với bốn vị tuyển thủ hạt giống sau một lúc tìm tòi suy nghĩ sơ qua thì biểu hiện tốt lên rất nhiều, đã bắt đầu đặt bút xuống chầm chậm viết đáp án lên giấy rồi.

“Câu hỏi này không phải là nội dung trong Quỷ Môn Thập Tam Châm, tuy nhiên độ khó cũng không ít, chỉ với câu hỏi này, ước tính sẽ rất khó để loại bỏ Trần Gia Bảo.”

Vũ Nhược Uyên trùng hợp ngồi ngay bên cạnh Trần Gia Bảo, cô ta vừa viết câu trả lời, vừa quay đầu nhìn sang Trần Gia Bảo, đột nhiên, cây bút bi trong tay cô ta bỗng dừng lại.

Chỉ nhìn thấy vẻ mặt của Trần Gia Bảo thản nhiên, ngoáy bút như bay, điều đó hoàn toàn trái ngược so với bộ dáng nhíu mày suy tư và chầm chậm viết chữ của những người khác. Thậm chí Vũ Nhược Uyên có thể nhìn thấy câu trả lời do Trần Gia Bảo viết ra đã chiếm hết một phần ba diện tích của tờ giấy A4.

“Từ lúc Vũ Trầm Minh công bố đề thi đến giờ, chỉ mới qua ba đến năm phút ngắn ngủi, Trần Gia Bảo đã viết được nhiều nội dung như vậy. Đây chính là “Ngũ vận Lục khí” khó hiểu nhất mà, lẽ nào anh ta không cần phải suy nghĩ gì sao? ”

Vũ Nhược Uyên không thể tin nổi.

Thực ra cô ta đoán không sai, kiến thức về Đông y của Trần Gia Bảo cực kì vững chắc, cáo loại câu hỏi đươn giản về mặt lý thuyết như này tất nhiên không làm khó được anh.

Dường như lúc mới bắt đầu nghe câu hỏi, Trần Gia Bảo đã dộng bút viết đáp án rồi: “Ngũ vận, kim mộc thủy hỏa thổ; Lục khí, phong hàn thử thấp táo hỏa. Thiên can thủ vận, địa chi thủ khí, mười ngày khô hạn phối hợp lẫn nhau là Ngũ vận, mười hai địa chi đối xứng là Lục khí. Thiên khí bắt đầu từ Giáp, địa khí bắt đầu từ Tử, sự hòa hợp giữa trời và đất là một giáp…”

Trần Gia Bảo rất nhanh đã viết xong đáp án, anh đứng dậy rồi tiến lên nộp bài.

Vũ Thịnh Nam vốn dĩ đang viết đáp án, đột nhiên chợt cảm thấy bên cạnh có động tĩnh, liền tò mò quay đầu nhìn sang, chỉ nhìn thấy Trần Gia Bảo cầm lấy tờ giấy từ bên cạnh anh ta bước bước về phía bục chủ trì.

Trước tiên anh ta sửng sốt một chút, tiếp sau đó là kinh ngạc, lẽ nào Trần Gia Bảo đã viết xong câu trả lời rồi đi lên nộp bài rồi? Chết tiệt, ngay cả anh ta cũng mới chỉ viết được có một phần ba, Trần Gia Bảo đã nộp bài rồi, chuyện này làm sao có thể?

Trong mắt Vũ Thịnh Nam là một mảng sương mù.

Vũ Bảo Minh, Vũ Thiên Quyết cùng với những người khác cũng đều là một vẻ mặt u ám. Cuộc thi vừa mới bắt đầu, bọn họ đã bị Trần Gia Bảo tạo áp lực cho ngập đầu, cảm giác này thật không thoải mái chút nào!

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.