Chương 1990
“Lời này của Lão Giang rất không tốt.” Sầm Giang Hải cười tự tin: “Núi Vụ Ẩn quả thật là địa bàn của nhà họ Vũ, nhưng ông đừng quên, toàn bộ tỉnh Trung Nguyên đều là lãnh thổ của nhà họ Sầm, núi Vụ Ẩn đương nhiên cũng không phải ngoại lệ, cho nên tất cả những bảo bối thiên hạ xuất hiện ở tỉnh Trung Thiên cũng thuộc về nhà họ Sầm, ngày hôm nay, tính mạng của Trần Gia Bảo là do nhà họ Sầm làm chủ, và Thiên Hành Cửu Châm cũng do nhà họ Sầm làm chủ!
Nhưng Lão Giang có thể yên tâm, dù sao thì nhà họ Vũ cũng là một trong bốn gia tộc lớn của trung y, không nhìn mặt tăng xem mặt phật, sau khi Trần Gia Bảo giao Thiên Hành Cửu Châm ra, tôi sẽ làm một bản khác giao cho ông, sẽ không để cho nhà họ Vũ các người bận rộn làm việc vô ích.”
Mọi người xung quanh ồn ào hẳn lên, nhà họ Sầm quả nhiên là gia tộc lớn nhất ở tỉnh Trung Thiên, hoàn toàn không thèm để mắt tới nhà họ Vũ ở núi Vụ Ẩn, thật là quá hống hách!
Tất cả mọi người trong nhà họ Vũ đều lộ ra vẻ không vui, Sầm Giang Hải lại dám coi thường nhà họ Vũ như vậy, thật là quá đáng mà!
Một tia tức giận hiện lên, hai hàng lông mày của Vũ Vô Song khẽ nhíu lại, và anh ta định phản bác.
Đột nhiên, Vũ Lâm Giang đưa tay ra ngăn cản, nhìn anh ta lắc đầu, nói nhỏ: “Nhà họ Sầm thế lực hùng mạnh, cho dù là tứ mạch nhà họ Vũ kết hợp cũng sẽ thua kém một chút so với nhà họ Sầm. Hơn nữa Trần Gia Bảo lại vừa giết hại ba vị cường giả của nhà họ Vũ, xem ra nhà họ Vũ bây giờ càng không phải là đối thủ của nhà họ Sầm, lùi một bước trời cao biển rộng, thực sự không nên gây sự với nhà họ Sầm. ”
Vũ Vô Song cũng nhận thấy những lời Vũ Lâm Giang vừa nói là đúng, tuy rằng trong lòng có chút không phục nhưng vẫn là nên nhẫn nhịn thì hơn.
Sầm Giang Hải đã nhìn thấy thái độ của hai người nhà họ Vũ, khóe miệng nở nụ cười tự cao, sự thống trị của nhà họ Sầm hoàn toàn dựa vào thực lực mạnh mẽ của nhà họ, nguyên tỉnh Trung Thiên này ai dám không phục chứ?
Một lúc sau anh ta cười nói: “Nếu như nhà họ Vũ đã không còn ý kiến gì nữa, sự việc này quyết định như vậy nhé, Thiên Hành Cửu Châm trở về…”
Lời của anh ta còn chưa dứt thì đột nhiên Trần Gia Bảo nói một cách mỉa mai: “Tôi thật sự cảm thấy buồn cười vì các anh có thể tự cho mình là đúng như vậy sao?”
Sầm Giang Hải vừa dứt lời, nhìn sang phía Trần Gia Bảo cau mày nói: “Mày nói gì thế?”
Trần Gia Bảo vẻ mặt vẫn mang ý chế giễu tiếp lời: “Các anh đang thảo luận và tự quyết về quyền sở hữu Thiên Hành Cửu Châm, thật sự chẳng khác nào tiền vẫn chưa nhận được mà đã tính đường chia chác. Nhưng thật đáng tiếc tôi lại không phải người dễ dàng bị ức hiếp như vậy, muốn lấy được Thiên Hành Cửu Châm từ tay tôi, trừ khi nước sông Trường Giang và Hoàng Hà đều chảy ngược nhé!”
Sầm Giang Hải cười với vẻ khinh miệt, quan sát ánh mắt của Trần Gia Bảo nói: “Trên người mày dính đầy máu, chắc chắn vừa trải qua một trận chiến kịch liệt, giữa hai chân mày còn hiện rõ nét mệt mỏi, chứng tỏ đã tiêu tốn không ít sức lực, còn tôi hiện giờ không chỉ là sức lực nguyên vẹn mà còn là cường giả trong Truyền Kỳ Trung Kỳ , nếu mày tiếp tục chiến đấu với tao, mày chắc chắn sẽ chết ở đây.”
“Chắc chắn sẽ có người chết ngay tại đây, nhưng người đó đương nhiên không phải tao.” Trần Gia Bảo hít vào một hơi rồi nói, dưới sự vận hành của Tiên Vũ Hợp Tông Quyết, không ngừng hấp thu linh khí xung quanh, và cảm thấy nguyên khí và huyết dịch trong cơ thể dần dần hồi phục lại, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Với tình trạng này thì vẫn có thể tiếp tục chiến một trận!
“Mày thật sự rất kiêu ngạo.” Sầm Giang Hải khẽ cau mày, đột nhiên nhìn thấy vết máu trên những thi thể của đám người Vũ Cửu Bảo cách đó không xa, ánh mặt nghi ngờ hỏi: “Là mày đã giết họ sao?”
“Do bọn họ muốn giành Thiên Hành Cửu Châm với tôi thì cái chết là giá mà họ phải trả.” Trần Gia Bảo đưa đầu kiếm không ngừng lóe sáng lên, sát khí bừng bừng!
Lời nói đó làm cho cả Sầm Giang Hải và Sầm Bân Vĩ đều hết sức kinh ngạc.
Sau khi họ có được thông tin của Thiên Hành Cửu Châm, và được biết rất nhiều cao thủ của nhà họ Vũ cũng tập trung ở núi Vụ Ẩn, họ sợ Thiên Hành Cửu Châm lọt vào tay nhà họ Vũ, nên còn chưa kịp báo với gia chủ nhà họ Sầm, họ đã vội vàng kéo nhau lên đây, trước khi đến họ cũng chưa cập nhật được tình hình đang xảy ra trên núi Vụ Ẩn, thật không thể ngờ những cường giả của nhà họ Vũ đều chết trong tay Trần Gia Bảo.