Cực Phẩm Thần Y

Chương 1994



Chương 1994

“Sao… sao lại có thể như vậy được chứ?”

Sầm Giang Hải vừa bị một trận hoảng sợ, anh ta dồn hết sức lực vào nắm đấm, nhưng lại không thể tạo nên sự uy hiếp đối với Trần Gia Bảo, thực lực của Trần Gia Bảo có thật chỉ là Truyền Kỳ Sơ Kỳ không?

Anh và Sầm Bân Vĩ cùng nhìn nhau, đều cảm nhận được sự kinh hãi lẫn run sợ trong mắt đối phương!

Bên kia, trong mắt Vũ Vô Song lộ ra vẻ đắc ý, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm và khẽ hừ nhẹ một hơi, anh coi thường nhà họ Vũ, hiện tại đã biết sức mạnh của Trần Gia Bảo lợi hại đến mức nào chưa? Không phải nhà họ Vũ của tôi bất tài, mà là Trần Gia Bảo quá gian xảo

“Đây chỉ là hào nhoáng bên ngoài thôi, phá cho tôi!”

Đột nhiên Trần Gia Bảo hét lên một tiếng, Trảm Nhân Kiếm như một miếng mảnh vỡ, sau khi giằng co một lúc, nó dễ dàng xuyên thủng lòng bàn tay, thậm chí nắm đấm khổng lồ cũng dễ dàng vỡ ra trong không khí như một tấm gương.

Trần Gia Bảo mang theo sức mạnh của Trảm Nhân Kiếm lao thẳng về phía Sầm Giang Hải.

Đường kiếm dữ tợn, phi thường!

“Thằng nhóc này nó có điều gì kỳ lạ.” ánh mắt Sầm Bân Vĩ hiện lên nét gì đó rất khó giải thích: “đây không giống bán bước Truyền Kỳ.”

“Nó thực sự kỳ lạ. Hãy bắt nó trước, rồi từ từ tra hỏi về bí mật của nó.”

Vẻ mặt của Sầm Giang Hải hoàn toàn ảm đạm, cùng với Sầm Bân Vĩ lại một lần nữa không hẹn mà gặp cùng nhau tấn công Trần Gia Bảo, cả hai đều tung ra hết những tuyệt chiêu của mình chỉ để bắt được Trần Gia Bảo.

Ngay lập tức, cả hai thể hiện sức mạnh mà một trong những cường giả của Truyền Kỳ Trung Kỳ phải có, từng chiêu thức đến từng cái nắm đấm, cái đá chân đều thể hiện nội lực cực kỳ mạnh mẽ.

Dưới sức ảnh hưởng của hai người, xung quanh cuồng bạo va chạm, kéo lẫn nhau, hai cơn lốc xoáy lần nữa hình thành trên mặt đất bằng phẳng, càng lúc càng lớn dần lên, mang theo một sức hút mạnh mẽ, như muốn xé rách Trần Gia Bảo ra thành từng mảnh.

Trần Gia Bảo bước lên Cửu Cung Bát Quái Bộ, vừa để tránh hai cơn lốc không để bản thân bị cuốn vào rồi trở nên bị động, vừa phát huy hết sức lực để có thể một chọi hai, chỉ nhìn thấy anh ta đang cố thủ bằng Vô Cực Quyền, và hấp thụ nội lực để khắc phục sức mạnh bằng sự mềm mại tấn công của Trảm Nhân Kiếm. Thanh kiếm sắc bén vô cùng chém về bốn phương, phối hợp công kích và phòng ngự một cách hoàn hảo, giống như thuyền phẳng trong bão táp, có vẻ cực kỳ nguy hiểm, nhưng cuối cùng vẫn bình an vô sự.

Tuy nhiên, dù võ công của Trần Gia Bảo có giỏi đến đâu thì anh ta cũng đã chiến đấu một thời gian dài, phong độ không còn ở đỉnh cao, cộng với khoảng cách quá lớn về cảnh giới võ công, Trần Gia Bảo vẫn đang dần rơi vào thế gió.

Chỉ là Vô Cực Quyền quá bí ẩn, cho dù có rơi vào gió, Sầm Giang Hải và Sầm Bân Vĩ muốn đột phá phòng ngự của Vô Cực Quyền, cũng khó có thể trong một thời gian ngắn mà làm được, huống chi là Trần Gia Bảo hết lần này đến lần khác phát huy sức mạnh của Trảm Nhân Kiếm đem lại sự đe dọa rất lớn cho hai người của nhà họ Sầm.

Sầm Giang Hải và Sầm Bân Vĩ càng đánh càng trở nên cáu gắt, cả hai đều là những cường giả ở tỉnh Trung Thiên, khi liên kết với nhau vẫn không thể thắng được đàn em sinh sau đẻ muộn của Bán Bước Truyền Kỳ. Nếu điều này được lan truyền, không chỉ họ xấu hổ mà ngay cả nhà họ Sầm cũng sẽ bị mất mặt.

Lập tức, hai bên giao chiến càng lúc càng kịch liệt, càng đánh càng sắc bén, không khí cũng ngày càng căng thẳng hơn.

Đột nhiên, dưới sức kéo có chủ ý của hai người, xung quanh tạo thành một cơn lốc xoáy cực lớn, đường kính hơn hai mét, cao hơn 20 mét, giống như một con rồng khổng lồ, thổi gió mạnh và và tạo ra lực hút, trong phút chốt đã bao trùm lấy Trần Gia Bảo. Đương nhiên đây không phải là lần đầu tiền hai người dùng đến phương pháp này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.