Cực Phẩm Thần Y

Chương 2012



Chương 2012

Khương Ngọc trợn trắng mắt, tôi thấy cô muốn làm tốt quan hệ với Trần Gia Bảo thì có?

Đại khái là nhận ra ý tưởng trong lòng Khương Ngọc, Hồng Yến Nhi chột dạ đỏ mặt, giữ tay cô bạn lắc lắc làm nũng: “Thôi mà, ở thêm hai ngày đi, sau đó chúng ta cùng xuống núi, được chưa?”

“Thôi được rồi, hai ngày sau chúng ta cần xuống núi.” Khương Ngọc thoáng do dự, sau đó đồng ý.

Lại nói, Vũ Lâm Giang đích thân dẫn Trần Gia Bảo và Lưu Ly đến một biệt viện trong nhà họ Vũ, bọn họ bố trí riêng hai viện yên tĩnh ngay cạnh nhau cho hai người.

“Mời hai vị chờ một lát, tôi đến sau núi đào Vọng Ngọc Chi về.”

Nói xong, Vũ Lâm Giang liền rời đi.

Trần Gia Bảo đứng ở cửa viện, vừa định lên tiếng mời Lưu Ly vào thì cô đã cướp lời: “Anh bị thương quá nặng, cần nghỉ ngơi, tôi sẽ không quấy rầy anh nữa, có việc gì chờ anh khá lên lại nói.”

Nói xong, Lưu Ly đã phóng khoáng xoay người vào viện nhỏ kế bên.

“Cô ấy có vẻ cường thế hơn trước một chút.”

Trần Gia Bảo lắc đầu, đi vào viện của chính mình, ngồi xuống cạnh bàn.

Anh đã tự thăm dò tình trạng của bản thân, phát hiện thật đúng là rất nghiêm trọng, chân nguyên tiêu hao gần như không còn, thậm chí kinh mạch bị quá mức vận dụng do mạnh mẽ vận chuyển Vô Cực Quyền chuyển hóa nội kình của nhiều vị cường giả truyền kỳ nên âm ỉ đau.

Trần Gia Bảo không khỏi cười khổ: “Trận chiến này tại Núi Vụ Ẩn đúng là đi mất nửa cái mạng, dù với y thuật của mình kết hợp với sự thần kỳ của Tiên Vũ Hợp Tông Quyết, lại thêm linh khí sung túc trên núi Vụ Ẩn cũng cần một tuần mới có thể khôi phục hoàn toàn.

Nếu không phải trước khi đến tỉnh Trung Thiên đã học xong Cực Ý Tiên Quyết, thì e là không đợi được Lưu Ly đến mình cũng đã hi sinh ở đây rồi. tỉnh Trung Thiên không hổ là tỉnh võ đạo nổi danh, cường giả nhiều như mây vậy.”

Lầm bầm xong, anh tự rót cho mình một cốc nước, uống một hơi cạn sạch, mùi máu tươi đầy miệng.

Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

“Vào đi.”

Cửa bị người đẩy ra từ bên ngoài, Vũ Lâm Giang đi đến, trong tay còn cầm một bình thủy tinh trong suốt.

Hai mắt Trần Gia Bảo sáng ngời, bên trong bình sứ bày một gốc cây đẹp như ngọc, chính là Vọng Ngọc Chi .

Vũ Lâm Giang vào đến nơi, đầu tiên là nhìn một vòng trong nhà, thấy Lưu Ly không ở thì hơi kỳ lạ, sau đó đi đến trước mặt Trần Gia Bảo nói: “Trần Gia Bảo, tôi mang Vọng Ngọc Chi đến, còn hai trăm dược liệu quý hiếm thì sẽ chuyển cho cậu cùng với phần thưởng cuộc thi trung y.”

Nói xong, ông ta đặt Vọng Ngọc Chi lên bàn trước mặt Trần Gia Bảo, cả người như già thêm mười tuổi, nói chung là tự tay giao ra chí bảo nhà họ Vũ không phải cảm giác vui vẻ gì.

“Được rồi.”

Trần Gia Bảo mừng rỡ vô cùng, nắm được Vọng Ngọc Chi cũng tương đương với sưu tầm đủ dược liệu chính của Thủy Vận đan rồi, còn lại chỉ cần tìm Thiên Sơn Tuyết Liên là anh có thể bắt đầu luyện thuốc, giúp các cô gái của anh bảo trì thanh xuân vĩnh cửu.

Đương nhiên, được đến Vọng Ngọc Chi cũng không phải không có giá lớn, thậm chí cái giá này rất nghiêm trọng, khiến anh suýt thì chết tại núi Vụ Ẩn này, may là đều đáng giá!

Vũ Lâm Giang chợt hỏi: “Trần Gia Bảo, vị kia… cô gái kia đâu?”

Ông ta không biết tên Lưu Ly, chỉ có thể dùng cô gái để hình dung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.