Cực Phẩm Thần Y

Chương 2013



Chương 2013

“Cô ấy là Lưu Ly, đang nghỉ ở viện cách vách, ông tìm cô ấy có việc à?” Trần Gia Bảo tò mò hỏi, sau đó mở bình sứ ra ngửi thử, linh khí thuận theo nắp che ập vào mũi, cảm giác đau đớn trong kinh mạch cũng giảm bớt nhiều.

Vũ Lâm Giang do dự một lát, sau đó nói: “núi Vụ Ẩn chúng tôi đúng là có lỗi với cậu trước, nhưng nhà họ Vũ cũng tổn thất rất nhiều cường giả, bị thương nặng nề. Bây giờ Vọng Ngọc Chi đã giao cho cậu như lời hứa, tôi hi vọng… hi vọng cậu và cô Lưu Ly nể tình, tha cho nhà họ Vũ một con đường sống, sau này hai người sẽ là khách quý của nhà họ Vũ.”

Trần Gia Bảo im lặng suy nghĩ, nhà họ Vũ vì đoạt lấy Thiên Hành Cửu Châm của anh mà suýt giết chết anh, đúng là rất quá đáng. Nhưng bình tĩnh nghĩ lại thì mục đích anh đến núi Vụ Ẩn thực không thuần, nếu người nắm giữ Thiên Hành Cửu Châm là nhà họ Vũ thì anh cũng sẽ ra tay cướp đoạt, càng đừng nói chuyến này anh thu hoạch rất phong phú, không thiệt…

Vũ Lâm Giang thấy Trần Gia Bảo không nói chuyện thì thấp thỏm.

Trần Gia Bảo lại chợt nói: “Trần Gia Bảo tôi vẫn luôn ân oán rõ ràng…”

Vũ Lâm Giang giật mình, chẳng lẽ đối phương vẫn không muốn buông tha nhà họ Vũ?

Trần Gia Bảo nói tiếp: “Công bằng mà nói, ông lúc trước rất chăm sóc tôi, tôi nợ tình nghĩa của ông, mà Lưu Ly đã tiếp nhận lời xin lỗi của ông trước mặt công chúng, chuyện này xem như cho qua đi…”

Vũ Lâm Giang vui mừng muốn nhảy cẫng lên, kích động nói: “Cảm ơn cậu và cô Lưu Ly rộng lượng tha thứ, cảm ơn, cảm ơn…”

Ông ta nói liên tiếp vài câu “cảm ơn”, có thể thấy nội tâm kích động bao nhiêu.

“Nhưng chuyện như vậy một lần đủ rồi, nếu nhà họ Vũ tại núi Vụ Ẩn còn nhắm vào Thiên Hành Cửu Châm thì đừng trách Trần Gia Bảo tôi không nể tình.” Ánh mắt Trần Gia Bảo hiện lên vẻ sắc bén.

Vũ Lâm Giang rùng mình, vội vàng tỏ thái độ: “Tôi chắc chắn sẽ nghiêm khắc ước thúc người của núi Vụ Ẩn, không cho phép bọn họ làm bậy, nếu còn ai dám đến trêu chọc cậu thì không cần cậu vào cô Lưu Ly ra tay, Vũ Lâm Giang tôi đích thân xử theo gia quy!”

“Tốt, một lời đã định.”

Trần Gia Bảo cười gật đầu, anh hiểu cách cho một gậy lại tặng một củ cà rốt, cũng biết rõ có Vũ Lâm Giang đồng ý, lại thêm bản thân và Lưu Ly đe dọa làm nhà họ Vũ kinh sợ, sau này bọn họ chắc chắn không còn gan nhằm vào Thiên Hành Cửu Châm.

Về phần nhà họ Sầm cũng tham dự vào việc cướp đoạt Thiên Hành Cửu Châm, gia tộc hạng nhất thì thế nào, anh tuyệt đối sẽ không buông tha bọn họ!

“Đúng rồi, lúc trước tôi lấy Vọng Ngọc Chi nhận được tin tức, Phương Hàn Diệc vốn định thừa dịp trốn thoát, nhưng bị người nhà họ Vũ bắt giữ, anh tính xử lý anh ta thế nào?”

Vũ Lâm Giang ngoài mặt không biến sắc, trong lòng lại vô cùng xót xa.

Nhà họ Vũ và nhà họ Phương đều thuộc trong bốn gia tộc lớn Quỷ Y Môn, bây giờ phải giúp một người ngoài là Trần Gia Bảo, ngược lại đối phó Phương Hàn Diệc, không thể không đau xót, nói không chừng sau này nhà họ Phương sẽ dẫn người đến hỏi tội, đối với nhà họ Vũ mà nói là một tai vạ.

Chỉ tiếc là, hiện tại người đang ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, trước tiên hoàn toàn loại bỏ cơn giận dữ của Trần Gia Bảo và Lưu Ly mới là biện pháp đúng đắn, về phần sau này nhà họ Phương có đến hỏi tội hay không, chuyện này sau này hẵng tính.

“Phương Hàn Diệc?” Trần Gia Bảo sửng sốt, lúc trước ở ở trên chiến trường đã chiến đấu quá chú tâm, càng chiến đấu đến thời khắc sống chết trong nháy mắt, dường như đã quên đi sự tồn tại của Phương Hàn Diệc, sau khi hơi trầm ngâm, nói: “Nhốt anh ta lại trước đi, chờ tôi bỏ chút thời gian, sẽ cùng anh ta nói chuyện đàng hoàng.”

“Không thành vấn đề, nhưng tôi hy vọng anh có thể sớm ra quyết định làm sao giải quyết Phượng Hòa Nhiên, để tránh đêm dài lắm mộng, dù sao Phượng Hòa Nhiên cũng là cậu cả của nhà họ Phương, một khi nhà họ Phương biết Phượng Hòa Nhiên bị nhốt ở trong đây, tuyệt đối sẽ không bỏ qua, ngay cả tu vi của cô Lưu Ly có mạnh, nhưng chung quy cũng sẽ có nhiều sóng gió.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.